Hướng Tông Đường mặc quần ống rộng, xoay người cẩn thận đóng cửa lại, rón rén đến gần trước giường, nửa người ẩn vào trong bóng tối, hắn cố gắng khống chế hô hấp nặng nề của mình, nhìn xuống cô gái đang nằm trên giường, sau đó tham lam vuốt ve nhẹ nhàng từ đầu đến cuối, dường như muốn kiểm tra chiến lợi phẩm của mình, cuối cùng sờ lên mông vểnh của cô, tuy là cách quần tam giác, nhưng không ngăn được xúc cảm mềm mại!
Tay trái Hướng Tông Đường gắt gao nắm chặt tâm tình hỗn loạn của mình, tay phải giữ ở trên mông không nhúc nhích, cứ như vậy cứng đờ vài phút mới dám nhẹ nhàng vuốt ve tiếp, thứ dưới háng hắn đã vểnh cao lên, chống quần của hắn nhô cao lên, hắn đưa tay trái ra che lại tránh cho nó đâm vào mép giường.
Sờ soạng nửa tiếng đồng hồ, Hướng Tông Đường lưu luyến hôn lên má thơm của cô gái một cái, nhẹ nhàng đi ra ngoài, giống như lúc trước khóa lại nhẹ nhàng trở về phòng chính, phòng tân hôn rốt cục lại trở về bình tĩnh, Vân Thư từ đầu đến cuối vô tri vô giác, chỉ có ánh trăng im lặng chứng kiến hết tất cả những chuyện vừa xảy ra.
…
Mấy ngày trôi qua, mỗi đêm Hướng Tông Đường đều đến dâm ô cô để giải tỏa cơn thèm khát của mình, nhưng vẫn rất kiềm chế bản thân, Vân Thư cũng không hề phát hiện ra.
Nhà họ Hướng ở thôn Thạch có thể được coi là một gia đình khá giả, nhà gạch xanh kiểu lò nung, sân xi măng, gọn gàng sạch đẹp, còn có TV màu, mặc dù vẫn kém hơn nhà của người thành thị trong phim truyền hình, nhưng ở thôn Thạch thì chỉ có một, còn về Hướng Ích, cô chỉ cần đút cơm đúng giờ, cho uống thuốc, lật người v.v, thời gian còn lại còn có thể chuẩn bị cho kỳ thi công chức, cô dần dần cảm thấy có lẽ đây cũng không phải là một lựa chọn quá tệ hại, nhưng nói là bình thường thì vẫn không được, có một ngày ba chồng ở trong bếp nấu cơm, cô đang đứng rửa rau, ba chồng ở phía sau lại có mấy hành động không được đứng đắn lắm. Những thứ như đánh vào ngực hay mông, tuy cuối cùng hắn đều giải thích là do hắn lỡ tay, trong lòng cô vẫn cảm thấy lạ, nhưng cũng không suy nghĩ gì nhiều.
Còn về phần Hướng Tông Đường, từ sau khi Vân Thư vào nhà, động lực của hắn cũng tăng lên rất nhiều, hắn đang xem xét các công trình vĩ mô của đất nước, chuyên làm đá cây cối các loại, thân phận thôn trưởng cũng cho hắn rất nhiều thuận tiện, bởi vì tham gia những hoạt động xã giao nên hắn luôn về nhà rất muộn, đương nhiên cũng có nguyên là không thể ăn được người đẹp trong tay, hắn vẫn muốn đợi, nếu mới đầu đã ăn thì sợ Vân Thư chịu không nổi, trước tiên để cho cô nếm thử vị ngọt, đến lúc đó ép thì cô cũng sẽ tuân theo, vừa nghĩ đến lúc đó có thể dạy dỗ người đẹp theo ý muốn của mình, ©ôи th!t Hướng Tông Đường trướng đau lên, chỉ có thể trộm đồ lót của Vân Thư để giải tỏa du͙© vọиɠ.
Sự chờ đợi này kéo dài khoảng một tháng thì Hướng Tông Đường không kiềm chế được nữa.
11 giờ hôm đó, Vân Thư nghe thấy tiếng gõ cửa, mở cửa thấy người ba chồng đầy mùi rượu, vừa mở cửa ba chồng đã đứng không vững ngã vào lòng cô, Vân Thư cố gắng kéo hắn về phòng chính, đến phòng chính, Hướng Tông Đường cố ý lảo đảo, đè Vân Thư ngã xuống phản, vừa lúc vùi vào cổ Vân Thư, Hướng Tông Đường đã quyết định xé bỏ hoàn toàn lớp ngụy trang, hắn vội vàng gặm cắn chiếc cổ trắng nõn, làm ra từng vết đỏ, Vân Thư đầu tiên là bị đè đến mơ hồ, lại bị cảm giác đầu lưỡi lướt lên cổ làm cho giật mình, sau khi nhận ra cô cố gắng đẩy ra: “Ba, ba làm gì vậy, con là Vân Thư mà… Đừng...”