Ba Chồng Nông Thôn Dạy Dỗ Con Dâu

Chương 2

Trước Sau

break

Vân Tam liếc mắt nhìn dáng vẻ của Hướng Tông Đường, trong lòng lại cảm thấy không đành lòng, sắc mặt thoáng bình tĩnh lại, Lý Hồng cầm khăn giấy đưa cho Hướng Tông Đường, Hướng Tông Đường cầm lấy lau nước mắt: “Tôi biết là các người đang vay mượn tiền đi học, như vậy đi, học phí này tôi sẽ bỏ ra, mặt khác cho một khoản tiền để sửa sang lại nhà cửa một chút, hơn nữa sau này khi cô ấy tốt nghiệp tôi sẽ trợ giúp cô ấy cho kỳ thi công chức.” Hắn tiếp tục kể thảm: “Chú à, tôi thật sự không còn cách nào khác nữa, tôi đã chăm sóc cho thằng nhóc đó đến sức cùng lực kiệt rồi, nếu sau này tôi già rồi thì nó sẽ như thế nào đây? Vừa lúc chúng ta đều có khó khăn, hay là cứ nâng đỡ lẫn nhau một chút, chú thấy sao?”

Mấy lời này của Hướng Tông Đường có cám dỗ khá lớn, Lý Hồng nhìn người đứng đầu gia đình, Vân Tam im lặng, ngồi xổm trước giường buồn bực hút một điếu thuốc khô, Hướng Tông Đường nhìn sắc mặt bọn họ, trong lòng mừng thầm, rồi còn nể mặt đối phương nói tiếp: “Như vậy đi, cavs người cứ thương lượng với nhau trước đi, tôi đi trước, trong thôn còn một đống việc phải làm đây này.” Hắn đứng dậy làm bộ muốn đi, hai vợ chồng nghe vậy đứng lên tiễn khách, trước khi đi, Hướng Tông Đường lại đề cập đến thời hạn phạt tiền, rời đi trong ánh mắt nghi hoặc của Vân Thư.

Thời gian chờ đợi luôn rất dài, nhưng hôn sự cuối cùng được diễn ra thuận lợi theo mong muốn của Hướng Tông Đường, mặc dù trong lòng Vân Thư không muốn cũng không có lựa chọn tốt hơn, người trong thôn cũng bàn tán xôn xao, nhưng nghe nói điều kiện của Hướng Tông Đường cũng tốt nên cũng không có gì để nói.

Ngày hôm đó, hôn lễ không được tổ chức lớn lắm, dù sao cũng không thể nói là quá huy hoàng, do Hướng Tông Đường thay thế đứa nhỏ ra mặt, tơ đỏ trang trí đầy nhà mình, đơn giản đặt mấy bàn tiệc rượu cho mọi người ăn uống mà thôi.

Một ngày náo nhiệt trôi qua, trời tối đen, đám cưới của nhà họ Hướng chỉ còn lại một đống hỗn độn đã được dọn dẹp sạch sẽ, ba chồng nàng dâu ngồi đối diện trong nhà chính ăn cơm, Vân Thư còn chưa kịp thay váy đỏ cho hôn lễ hôm nay, váy cũng đẹp, vải có hoa văn và vừa vặn vẽ ra độ cong đầy đặn cho bộ ngực của cô, tư thế ngồi khép nép, ăn cơm ăn từng miếng nhỏ, dưới ánh đèn kiểu cũ, cổ trắng nõn và xương quai xanh rất chói mắt, ngược lại Hướng Tông Đường đại mã kim đao ngồi dùng đũa gắp thức ăn, ánh mắt lại thỉnh thoảng lướt qua da thịt của con dâu. Chỉ chốc lát sau khát nước khó nhịn được ừng ực uống nửa chén canh. Hắn thấy Vân Thư khép nép như vậy, cười ha hả gắp thịt cho cô: “Vân Vân à, đã là người một nhà rồi căng thẳng gì hả con, mau ăn đi!” Nhất thời bàn cơm dài nhỏ có trật tự, vui vẻ hòa thuận, người ngoài trông vào thấy họ có vẻ rất hòa thuận với nhau.

Ăn no uống đủ, thu dọn sạch sẽ,, đêm đã khuya, một ngày hỗn loạn rốt cục trôi qua, Vân Thư một mình ở trong phòng bên sân, đây là do Hướng Tông Đường sắp xếp cho cô, lý do là con trai Hướng Ích chưa đến lúc thích hợp để thực hiện động phòng, Vân Thư không có dị nghị, ngày đại hôn một mình phòng trống mặc dù sớm có chuẩn bị trong lòng vẫn khó buồn tủi, cô lặng lẽ rơi lệ, lát sau đã mệt mỏi đến ngủ thiếp đi.

Nửa đêm, vạn vật yên tĩnh, ánh trăng khẽ dời đi, hơi chiếu sáng phòng tân hôn, mơ hồ có thể thấy được người trên giường rất không có cảm giác an toàn, lưng cuộn tròn về phía cửa, hơi thở đều đều, đã ngủ một hồi lâu, chăn mỏng đã hơi trượt xuống, mơ hồ lộ ra một chút mông vểnh lên. Ánh trăng chiếu rọi mảnh đất này, bất luận cái gì cũng không thoát khỏi ánh mắt của nó, một chút tiếng vang cực kỳ nhỏ ở cửa cũng bị nó phát hiện, thân thể ai đó nhẹ nhàng lướt qua, thân ảnh cao lớn hiện ra trong bóng tối, dĩ nhiên là ba chồng Hướng Tông Đường!

 

break
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
(Cao H) Không Xuống Được Giường
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc