Cô khi ấy sững sờ, sợ hãi đến ngây người. Nhưng nam chính lại lấy máu dính trên thứ của mình bôi lên ngực cô rồi mỉm cười mãn nguyện, tiếp tục tiến vào cơ thể cô.
Đó là lần đầu tiên Lục Quỳ nhận ra mặt biến thái của nam chính.
Sau này những hành vi biến thái của hắn cứ liên tục xuất hiện. Chẳng hạn, hắn cố ý dùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ lấp đầy bụng cô rồi dùng thứ kích cỡ đáng tự hào của mình chặn lại, không cho chảy ra. Thường thì sau một đêm, sáng hôm sau tỉnh dậy, hắn còn “bồi thêm” một trận cuồng nhiệt buổi sáng, trong trạng thái cô nửa tỉnh nửa mê, toàn thân rã rời, hắn mới ôm cô vào phòng tắm, vẫn giữ nguyên thứ bên trong cô.
Cứ ngỡ như thế là xong, nhưng sự biến thái của nam chính còn đi xa hơn. Phòng tắm được lắp gương bốn phía. Khi hắn rút ra khỏi cơ thể cô, hắn ôm cô đối diện gương, nhìn dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra như suối, ào ào đổ xuống sàn gạch, tụ thành một vũng nước. Cô xấu hổ đến khóc không ra hơi nhưng hắn lại cười rạng rỡ, vừa nhìn vừa khen ngợi chỗ đó của cô khi để thứ của hắn chảy ra thật đẹp.
Thường thì lúc này, nam chính đã lại cứng lên, tiếp tục chơi một màn “gương” hoặc “tắm vòi sen” hay “bồn tắm” trong phòng tắm.
Lại như trong lúc làʍ t̠ìиɦ, hắn cố ý kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến cô không nhịn được mà mất kiểm soát. Nam chính hoặc là hưng phấn đứng trước gương, ôm cô, dang chân cô ra, biến thái ngắm nhìn cô ŧıểυ hoặc là vẫn ở trong cô, ra vào không ngừng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô vừa làm vừa ŧıểυ. Có lần, trong lúc cô ŧıểυ, hắn đột nhiên tiến vào với mức độ biến thái thật sự khiến người ta kinh hãi.
Điều khiến Lục Quỳ không thể chấp nhận nhất là nam chính còn biến thái đến mức hứng thú với phía sau của cô, không chỉ một lần thử khám phá. Dù mỗi lần cô đều ra sức ngăn cản, hắn vẫn không từ bỏ. Lần quá đáng nhất là khi cô bị hành đến kiệt sức như con búp bê rách nát, phía sau của cô vô tình bị ba ngón tay hắn xâm nhập. Hắn suýt nữa đã thay bằng “thứ khác” của mình.
May mà cô phát hiện kịp nhưng biểu cảm của nam chính lúc ấy lại lộ vẻ tiếc nuối.
Lục Quỳ thật sự sắp bị tâm lý biến thái và khả năng tìиɧ ɖu͙© khủng khiếp của nam chính làm cho phát điên.
Trước khi bước vào những thế giới này, ở thế giới thực, cô là ảnh hậu trẻ nhất trong lịch sử Hoa Ảnh, mới hai mươi mốt tuổi. Cô từng hóa thân vào vô số vai diễn, nghiên cứu tâm lý đủ loại nhân vật, thường xuyên làm việc liên tục nhiều ngày đêm, ngủ chỉ vài giờ, chịu đủ mọi gian khổ, tự nhận khả năng chịu áp lực rất mạnh. Dĩ nhiên, chỉ nỗ lực không đủ. Cô thừa nhận, nếu không có người đó… cô đã chẳng có những cơ hội này, cũng chẳng đạt được những vinh quang ấy.
Nếu không vì một tai nạn thì cô cũng chẳng bước vào những thế giới này làm gì.
Nhưng ngay ở thế giới đầu tiên, Lục Quỳ đã cảm thấy chỉ riêng nam chính thôi cũng đủ khiến cô bị “chơi” đến chết.
Hơn một tiếng sau, mọi chuyện cuối cùng kết thúc…
Đầu óc Lục Quỳ như ngừng hoạt động, cơ thể gần như mất cảm giác, đến khi bị nam chính ôm vào phòng tắm vệ sinh cũng chẳng còn thấy xấu hổ.
Có lẽ thấy bạch nguyệt quang thật sự bị mình hành quá mức, dù trong lúc vệ sinh cơ thể cô, nam chính lại cứng lên nhưng hắn không làm gì thêm. Ngoài việc đôi tay không ngừng tranh thủ “chiếm tiện nghi” ra thì hắn ngoan ngoãn tắm rửa cho cô, bọc cô trong khăn, ôm về chiếc giường lớn trong phòng ngủ.
Quyển 1 -