Editor: Xí Muội
------
"Ưm a... Đừng liếʍ!" Trần Tử Du tên hỗn đản* này không chỉ có xoa ngực cô mà còn bò lên liếʍ núm vυ" của cô, ô ô ô sự trong sạch của cô!
(Hỗn đản: Khốn nạn)
Trần Tử Du liếʍ hai đầu vυ" đến thẳng đứng, bởi vì chỉ quấn mỗi khăn tắm nên phía dưới không mặc qυầи ɭóŧ, Trần Tử Du liền trực tiếp duỗi tay xuống chỗ tư mật, ở cửa huyệt xoa xoa một hồi rồi tiến vào âm đa͙σ, bên trong đã ươn ướt.
"Anh rút ra! Khốn nạn!!!" Trần Khai Tâm cảm thấy bản thân bị Trần Tử Du chỉnh điên rồi, Trần Tử Du mυ"ŧ lên vị trí xương quai xanh của cô, ngón tay hung hăng moi lộng hoa huyệt, "Nói ai khốn nạn hả bé da^ʍ đãиɠ?"
Trần Khai Tâm căn bản không phải là đối thủ của Trần Tử Du, chỉ một chốc đã thét chói tai phun ra một cỗ mật hoa.
Trần Tử Du rất vừa lòng khi Trần Khai Tâm bị mình chơi cho đến khóc, hắn nâng mông nhỏ của cô lên, bẻ hai chân ra, hoa huyệt run run rẩy rẩy lập tức bại lộ, bởi vì vừa mới tiết một lần, Trần Khai Tâm có vẻ phá lệ mẫn cảm, cô cảm giác có thứ gì đó ấm áp chui vào nơi đó của cô, cô ngẩng đầu nhìn, thế mà lại là đầu lưỡi của Trần Tử Du duỗi đi vào, đầu lưỡi ở khe hở nhỏ hẹp bắt chước động tác làʍ t̠ìиɦ không ngừng đỉnh lộng, rất nhanh liền khiến Trần Khai Tâm quân lính tan rã, ưỡn eo phun ra dâm thủy, mật hoa chảy vào trong miệng Trần Tử Du, hắn đều nuốt hết xuống.
Trần Tử Du cảm giác ŧıểυ huyệt đã đủ ướt, kéo khóa quần, đem dươиɠ ѵậŧ phóng thích ra, bởi vì thời gian nhịn đã lâu, trên quy đầu tràn ra một ít chất lỏng trắng đục, Trần Khai Tâm lần đầu tiên nhìn thấy tính khí của đàn ông, màu sắc trắng trắng hồng hồng, thô to bằng nửa cánh tay, nhìn qua cực kỳ có tính xâm lược, cô trơ mắt nhìn cây đồ vật đó tiến vào trong cơ thể mình, thẳng đến khi chạm tới tấm màng trinh, cô liền cảm thấy có chút đau đớn.
Trần Khai Tâm lắc mông muốn chạy trốn khỏi ©ôи th!t, "Shhh... Em không muốn sống nữa phải không!" Trần Tử Du chụp lấy mông cô, kêu cô thành thật một chút, hai ngón tay vừa niết vừa véo hạt đậu nhỏ trên hoa huyệt, làm Trần Khai Tâm phun ra rất nhiều hoa dịch, Trần Tử Du lập tức đĩnh eo đâm mạnh vào, Trần Khai Tâm đang ở trong cơn sóng cao trào nên cũng không có thấy đau lắm.
"Thế nào? Có đau không?" Phảng phất vẫn là người anh trai dịu dàng kia, nhưng hắn đang xâm phạm cô, hắn không còn là anh trai mà cô thích nhất nữa.
Trần Tử Du vốn dĩ thương xót cô, nhưng thấy cô nhắm chặt hai mắt không nhìn hắn liền nổi giận, không kìm nén du͙© vọиɠ của bản thân nữa, túm lấy hai chân cô đặt lên vai, bắt đầu hung hăng đỉnh lộng.
"ŧıểυ tao bức một hai phải bị anh trai ȶᏂασ có phải hay không!" Trần Tử Du vừa kịch liệt thọc vào rút ra vừa nói mấy lời thô tục, cứ vậy gần hai mươi phút, ŧıểυ huyệt của Trần Khai Tâm càng ngày càng ít nước, cũng không rên lấy một tiếng, Trần Tử Du qua loa bắn ra lần đầu tiên, càng nhìn thấy cô như vậy Trần Tử Du càng tức giận.
Phát hiện anh trai đã rời đi, Trần Khai Tâm mới mở to mắt, hoa huyệt của cô bị ma xát có chút đau, anh trai vừa rồi không có mang áo mưa còn bắn vào, tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ trong hoa huyệt chảy ra, cô vừa muốn giãy giụa liền nhìn thấy Trần Tử Du ôm một cái hộp quay trở lại.
(Em gái còn chưa có tiếp nhận được chuyện anh trai yêu mình nên sẽ khó chịu, về sau liền sẽ ngọt ~)
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~