Editor: Xí Muội
------
Cả đêm Trần Tử Du không ngủ được, trong đầu chỉ nghĩ tới em gái sắp là của người khác, cô sẽ cùng tên đó hôn môi lên giường, sẽ sinh con cho hắn, càng nghĩ Trần Tử Du càng không thể bình tĩnh nổi, sao có thể để em gái thơm mềm nằm ở trong lồng ngực người khác được!!! Không được, nhất định không thể buông tay như vậy.
Vừa vặn ngày hôm sau là kỳ nghỉ, tất cả đều thu dọn hành lý về nhà, ở trên xe Trần Tử Du không nói một lời, xung quanh tản ra khí lạnh, nhưng Trần Khai Tâm lại trái ngược, vẫn luôn đắm chìm bên trong niềm vui sướиɠ của chính mình, không hề phát hiện sự dị thường của anh trai.
Về đến nhà, ba Trần mẹ Trần đột nhiên nói buổi tối có liên hoan công ty nên sẽ về khuya, thật là ông trời đều đang giúp Trần Tử Du, thiên thời địa lợi nhân hòa, hôm nay phải khiến Trần Khai Tâm biết cô rốt cuộc là của ai.
Tiễn ba mẹ đi, Trần Khai Tâm liền nhảy nhót đi tắm rửa, việc cô đi tắm rửa sạch sẽ ở trong mắt Trần Tử Du không khác gì là một con dê con nằm trong nồi, cả người phát ra tín hiệu "Ăn em đi! Ăn em đi!".
Trần Tử Du bước vô trong phòng ngủ, không kiêng nể gì đánh giá không gian riêng tư của em gái, hắn cũng tự cảm giác được bản thân giống như một tên biến thái, nhìn ngắm một hồi dưới háng đã dựng lên cái lều trại nhỏ.
Trần Khai Tâm tắm xong, mới đẩy cửa WC ra liền phát hiện anh trai vậy mà lại ở trong phòng cô, cô nhớ rõ mình đã khóa cửa, chẳng lẽ quên mất?
Cô căn bản không ý thức được hiện giờ cô chỉ bọc mỗi khăn tắm, ở chung phòng với một tên con trai là nguy hiểm cỡ nào, huống chi còn là anh trai biến thái.
"Trần Khai Tâm lại đây ~ Anh sấy tóc cho em." Trần Tử Du cố nén du͙© vọиɠ, mạnh mẽ ấn Trần Khai Tâm ngồi xuống ghế, ở bên tai cô nói chuyện một cách ái muội: "Nghe nói lại có người tỏ tình với em?"
Tuy rằng máy sấy thổi vù vù, nhưng hơi thở và giọng nói của anh trai vẫn truyền tới rõ ràng như cũ, Trần Khai Tâm mẫn cảm rụt rụt cổ, mặt có chút đỏ gật gật đầu, Trần Tử Du cho rằng em gái là vì tên kia mà thẹn thùng, tức khắc nổi trận lôi đình, cười lạnh hỏi: "Vậy em tính toán trả lời hắn như thế nào?"
Cô thận trọng hỏi ngược lại: "Nếu em đồng ý thì anh có thể không nói cho ba mẹ biết được không?"
Trần Tử Du yên lặng cất máy sấy, cũng không trả lời vấn đề của em gái, ở trong lòng hắn đã xác định em gái muốn cùng tên ŧıểυ tử thúi kia yêu đương.
Mặt hắn không cảm xúc hỏi lại một lần nữa: "Có phải em thích tên kia không?" Trần Khai Tâm bị nhốt ở giữa lồng ngực Trần Tử Du và cái bàn, hơi thở của anh trai phun lên cổ cô.
"Em... Có một chút, chỉ hơi xao động một chút thôi!" Trần Khai Tâm thấy anh trai cười, cười đến vô cùng đáng sợ, tức khắc cô liền cảm thấy tối đen, Trần Tử Du cơ hồ là kéo Trần Khai Tâm ném lên trên giường, Trần Khai Tâm bị ném còn đang mơ mơ hồ hồ thì đã bị Trần Tử Du đè lên người, đem tay Trần Khai Tâm cố định chặt chẽ trên đỉnh đầu, Trần Khai Tâm lập tức ngây ngốc: "Anh! Anh làm gì vậy?"
"Làm gì sao? Làm em!"
Trần Tử Du cúi xuống hôn lên cái miệng đang muốn kêu la của Trần Khai Tâm, đầu lưỡi ở trong khoang miệng quấy loạn, Trần Khai Tâm cảm thấy hô hấp khó khăn, chờ đến khi anh trai rời khỏi miệng cô, Trần Khai Tâm mới dồn dập thở dốc hít vào dưỡng khí, Trần Tử Du ở một bên liếʍ láp nước miếng dính bên khóe miệng của em gái.
"Anh trai... Anh... Sao lại có thể..." Trần Khai Tâm nói không nên lời, giọng nói đều run rẩy, cô không biết tại sao anh trai lại như vậy, cô sợ quá.
""Khai Tâm ~ Em là của anh trai, biết chưa? Không thể nhận quà của tên con trai khác, càng không thể rung động với người khác." Trần Tử Du vừa nói vừa cởi bỏ khăn tắm của em gái.
"Anh trai! Anh trai! Em biết rồi... Cầu xin anh... Em sai rồi... Anh buông em ra đi..." Trần Khai Tâm khóc lóc xin tha.
"Hồi sơ trung anh đã nhắc nhở em, nhưng em vẫn tái phạm... Lần này không cho em chịu chút trừng phạt thì em sẽ không nhớ kỹ."
Trần Tử Du mυ"ŧ mạnh lên cần cổ trắng nõn của em gái, Trần Khai Tâm liền biết anh trai không phải là đang nói chơi, chỉ là cô không nghĩ tới lần đầu tiên của bản thân sẽ không minh bạch như vậy, liền kịch liệt giãy giụa.
Giãy giụa một hồi vẫn không tránh thoát được nhưng khăn tắm trên người đã rơi hết ra, Trần Tử Du tức giận dứt khoát dùng quần áo cột hai tay Trần Khai Tâm vào đầu giường: "Vậy mà còn không biết sai, không trừng phạt em thật nặng thì em sẽ còn dám dây dưa với những tên khác!"
"Anh... Anh không thể đối xử với em như vậy, bây giờ anh buông em ra, em sẽ coi như không có chuyện gì phát sinh, nếu không em liền nói với ba mẹ!"
"Ừm, ý kiến hay, nói cho ba mẹ đi, dù sao chúng ta cũng không có quan hệ huyết thống, ba mẹ nhất định sẽ rất yên tâm giao em cho anh."
Trần Khai Tâm hoàn toàn bị sự vô sỉ của Trần Tử Du đánh bại, cái đồ biến thái không biết xấu hổ!
Trần Tử Du phảng phất biết Trần Khai Tâm đang mắng hắn, cố ý nhéo nhéo hai điểm hồng mai trước ngực cô, vuốt ve xoa nắn hai bầu ngực của Trần Khai Tâm.