Ngay khi Thủy Nhi tỉnh giấc, dù cô gắng nhưng hắn vẫn cảm nhận được sự thay đổi của nhịp tim và tiếng hít thở dồn dập xấu hổ của nàng. Chỉ một khắc nhỏ không biết ŧıểυ cô nương trong long hắn nghĩ gì mà cơ thể run rẩy nhè nhẹ, khiến hắn bật cười.
"Chàng dậy rồi" Cô ngẩng đầu lên nhìn hắn, gương mặt đỏ bừng như tôm luộc
"Ừm, còn khó chịu nơi nào không" hắn xiết chặt vòng ôm không cho nàng tuột xuống, vừa hỏi vừa nhẹ nhàng xoa bờ lưng thon thả.
Thủy Nhi ngơ ngẩn nhìn hắn cười, thật đẹp, hóa ra gương mặt cương nghị vậy cười lên lại làm người khác vừa thấy ấm áp vừa an tâm lạ kỳ. Định thần lại nàng cảm nhận cơ thể hắn nóng hơn, tim đập ầm ầm ngay dưới bàn tay nàng, phía dưới thứ đó cộm lên đâm ngay đùi nàng, bàn tay xoa lúc nhẹ lúc nặng giờ đã dời xuống đến mông nàng khiến nàng chẳng biết làm sao.
"Thật là ŧıểυ yêu tinh mà" Mộc Thanh than khẽ một tiếng rồi khẽ chống người dậy, tay vẫn ôm chặt lấy nàng trong lòng. Lúc này hắn nửa ngồi tựa lưng vào vách tường cúi đầu hôn nàng. Nụ hôn buổi sáng đầy tình lực khiến nàng bối rồi.
Vừa mυ"ŧ mạnh cánh môi ngọt ngào hắn vừa kéo cánh tay nàng xuống ŧıểυ huynh đệ bên dưới: "Nàng xem, vì nàng mà nó căng chặt rồi này"
Mộc Nhi bị hôn làm gì còn kịp suy nghĩ chỉ biết theo hắn dùng bàn tay xoa xoa thứ to lớn nóng rực ấy, càng xoa cơ thể nàng lại càng khao khát như chờ đợi điều gì. Trong miệng nàng giờ chỉ còn tiếng rên khe khẽ, như sợ những chú chim bên ngoài sân có thể nghe được động tĩnh trong này.
Hôn liếʍ môi lưỡi đủ hắn dời xuống cần cô trắng mịn, khẽ liếʍ mυ"ŧ để lại hàng dâu đỏ trên cổ nàng hắn liếc mắt đến vùng đồi nũi hùng vĩ ngay bên dưới, khẽ rầm rì: "Thả lỏng nào, để ta yêu nàng". Nói xong hắn kéo nhẹ vạt áo nàng ra chui đầu vào mυ"ŧ lấy ŧıểυ anh đào đang giương cao, bàn tay kia cũng không rảnh rồi xoa bóp bên còn lại, nhào nặn chơi đùa.
"A..ư..ưm.." Tiêu anh đào bị hôn đột ngột khiến Thủy Nhi giật mình la lên, sau đó là cảm giác từ đầu đến chân như tan rã, bên dưới dường như có nước chảy ra. Cô uốn cong mình, bàn tay xoa đầu hắn không biết là nên đẩy ra hay kéo vào.
Xem ra điểm nhạy cảm của thê tử hắn chính là hai ŧıểυ anh đào xinh xắn này rồi, Mộc Thanh như tìm được trò chơi mới, càng chơi càng nghiện, mặc kệ ŧıểυ huynh đệ phía dưới kêu gào căng cứng. Hắn cởi bỏ yếm vướng víu, hết mυ"ŧ lại liếʍ hai ŧıểυ anh đào của nàng, bàn tay lúc thì xoa bóp nhào nặn, lúc lại dùng lại ngón tay kẹp chặt ŧıểυ anh đào đi di nhẹ nhàng.
Khắp căn phòng ngủ đơn sơ ánh nắng len lỏi, bên ngoài có tiếng chim hót, tiếng nước chảy, tiếng giá thổi lá cây xào xạt nhưng tất cả chỉ như lớp âm thanh nền bởi âm thanh liếʍ mυ"ŧ chậc chậc cùng tiếng rên khe khẽ đang mỗi lúc mỗi lớn tràn khắp khoảnh sân nhỏ.
Mộc Thanh vốn không thích nói nhiều, mà lúc này thay vì dùng miệng nói hắn cảm thấy miệng còn có thể làm nhiều thứ tuyệt diệu hơn, hắn liếʍ mυ"ŧ từng tấc da thịt trắng trẻo non mềm, thỉnh thoảng dùng răng day day. Thủy Nhi thì giờ như đang bồng bềnh giữa đám mây, trang phục của nàng gần như đều đã thoát gần hết, cơ thể nóng rực khao khát mà lại không có chút sức lực nào, chỉ biết rên khẽ và uốn người đón nhận, tay chân dư thừa ôm chặt hắn, càng ôm càng nóng, càng nóng lại càng muốn ôm.