Bộ dạng nũng nịu của Sơ Niệm nhìn mình Lục Trạch làm sao dám lỗ mãng, vội vàng rút tay, trấn an nói:
"Được, được , anh không làm nửa, ngoan ngủ đi."
Sơ Niệm kéo chăn đắp lên người che khuất đi khóe miệng đang hiện lên ý cười, hắn sao lại đáng yêu như vậy, cô nói gì cũng tin.
****
Thời điểm rạng sáng, Lục Trạch vẫn không thể đi vào giấc ngủ, người trong lòng ngực thỉnh thoảng lại động đậy, đem hắn ôm mà càng chặt một ít, hoàn toàn là theo hành động bản năng. Nói thật, làm hắn nhịn không được trong lòng ấm áp, nhưng hiện tại rồi lại cảm thấy đây là loại ngọt ngào gánh nặng.
Cảm giác tê dại như có điện trong thân thể làm hắn khô nóng khó nhịn, chỗ bụng dưới gậy thịt đứng thẳng cũng sớm cương cứng kháng nghị đòi được thỏa mãn.
Sơ Niệm lúc ngủ sớm đã lăn vào trong lòng ngực Lục Trạch, thậm chí theo bản năng đem chân vắt lên chân hắn, trái tim Lục Trạch run rẩy, ngay sau đó chăn bao bọc lấy Sơ Niệm nhẹ nhàng chảy xuống, áo sơ mi to rộng của hắn được cô mặc không thể che được thân thể gợi cảm.
Chỉ là đối phương hiện tại còn ở ngủ, tuy rằng muốn nhưng Lục Trạch lại không dám tùy ý làm bậy, sợ nếu có hành động lỗ mãng sẽ không hay. Chỉ là ... Hắn thật sự cũng muốn cô, muốn đến mức toàn bộ thân thể đều kêu gào khát vọng !!
Đấu tranh tư tưởng một hồi lâu, cuối cùng đành buông theo tiếng gọi của bản năng , đầu ngón tay lướt qua gương mặt thanh tú, từ giữa chân mày, đến mũi, lại đến đôi môi đỏ hồng ...
Cánh môi bị ao đó chậm rãi mở ra, người nọ cố ý cuốn lấy đầu lưỡi mềm mại mà thưởng thức, nước bọt thơm ngọt bị hắn giảo hoạt từng đợt từng đợt tràn lan, không kịp nuốt, chỉ có thể từ khóe miệng chảy ra, liên lụy ra dấu vết sợi chỉ bạc đầy ái muội.
Sơ Niệm bị hắn náo đến rốt cuộc mở mắt, vốn dĩ còn mông lung buồn ngủ trong nháy mắt thức tỉnh hơn phân nửa, giãy giụa nghĩ muốn cự tuyệt, lại bị Lục Trạch một phen ôm vào trong ngực, thậm chí tay chân cũng bị hắn kiềm chế không thể động đậy. Hắn kịch liệt mà triền miên hôn Sơ Niệm , cùng cô miệng lưỡi giao triền, nếm trải tư vị ngọt ngào trong miệng đối phương. Sơ Niệm nhịn không được bắt đầu chậm rãi đáp lại hắn, cái miệng nhỏ giương mở, đầu lưỡi non mịn cam tâm tình nguyện mà bị hắn câu lấy mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm!!
Hồi lâu sau, Lục Trạch mới buông tha Sơ Niệm, hai người hô hấp đều dồn dập, thậm chí thân thể cũng đều nóng bỏng dọa người, thật sự rất muốn cô, chính là ... lại sợ cô không ưng thuận.
"Lại làm một lần nửa được không?" - Lục Trạch để sát vào bên tai Sơ Niệm, ôn nhu thỉnh cầu:
"Chỉ một lần thôi...
Thanh âm hắn trầm thấp mà lại giàu từ tính, mang theo tràn đầy hormone nam tính lượn lờ trong hơi thở. Chỉ là vừa rồi bị hắn náo loạn mà tỉnh, Sơ Niệm còn có chút bực bội, tự nhiên không nghĩ sẽ để Lục Trạch dễ dàng như ý hắn.
Lục Trạch liếʍ mυ"ŧ vành tai Sơ Niệm, tự nhiên như không mà câu lấy eo thon, sau đó mang theo chút cố ý, nhéo nhéo bên hông Sơ Niệm làm cô không nhịn được cười khẽ, nghĩ muốn né tránh nhưng Lục Trạch làm sao cho cô đạt được mục đích?