Hai người kịch liệt triền miên, một hồi tính sự vui sườn xưa nay chưa từng có tràn trề. Tóc dài mướt mồ hôi dính nhớp trên cơ thể phập phồng quyến rũ cùng mềm mại, kiều suyễn thanh âm không ngừng vang lên, ánh mắt mê ly, dưới thân hoa huyệt đỏ bừng vẫn còn run rẩy mà phun ra dâm dịch, còn có.... hỗn loạn vài sợi tơ máu chậm rãi tràn ra??????
Lục Trạch nhìn một màn kinh diễm trong lòng khẽ run, cảm giác thỏa mãn không cần nói cũng biết, nhịn không được lại hôn lên môi Sơ Niệm mỹ nhân còn chìm đắm trong dư vị cao trào, Lục Trạch vừa kề môi tiến lại Sơ Niệm đã chủ động vươn đầu lưỡi, biểu hiện ngoan ngoãn làm nam nhân thực vừa lòng.
Lục Trạch hết sức ôn nhu cùng Sơ Niệm hôn môi, mυ"ŧ vào đầu lưỡi ướt át, cô giờ phút này đã hoàn toàn trở thành người phụ nữ của hắn, chỉ thuộc về một mình hắn.
"Lại làm một lần nửa được không?
Sau khi đem người tắm rửa sạch sẽ, Lục Trạch ôm Sơ Niệm đi sang phòng dành cho khách ngủ, phòng ngủ chính hiện tại sau màn kích tình lúc nãy đã rối tinh rối mù, drap giường đọng lại từng mảng lớn xuân thủy, thoạt nhìn không thích hợp để ngủ.
Bất quá mới làm một lần, chỉ là thời gian cũng không tính là ngắn, hơn nửa đây là lần đầu Sơ Niệm trải nghiệm tư vị nam nữ ân ái nên sớm đã mệt mỏi đến mắt cũng không mở ra được.
Gạt bàn tay to lớn đang du tẩu trên cơ thể mình, thanb âm Sơ Niệm rầu rỉ:
"Có phải anh đã từng làm như thế với những cô gái khác?!"
Có lẽ chinh Sơ Niệm cũng chưa ý thức được được lời mình nói ra có bao nhiêu ý vị.
Lục trạch bị Sơ Niệm hỏi mà cảm thấy nghèn nghẹn, nha đầu này mỗi lần nói chuyện đều có thể khiến hắn tức chết, chỉ là nghe ra lời nói của cô có một tầng ý tứ khác, khóe miệng lại nhịn không được hiện lên ý cười.
"Làm gì có người nào khác , nếu có... Thì cũng chỉ có một ngươi."
Sơ Niệm bởi vì động tác của hắn, nhịn không được ưm một tiếng, nhưng lại rất nhanh mà cắn môi, rõ ràng biết ở trên giường lời nói đàn ông không đáng tin, nhưng trong nháy mắt Sơ Niệm thế nhưng đối với lời Lục Trạch nói lại tin tưởng không chút nghi ngờ, nhưng nói thì nói vẫn như cũ không thuận theo cũng không buông tha:
"Gạt người."
Lục Trạch bật cười, ngày thường luôn nghĩ như thế nào đem cô lưu ở bên người cũng đã làm hắn hao phí rất nhiều tâm tư.. Làm sao còn có thời gian rãnh mà bịa chuyện gạt cô chứ?
Bàn tay dần dần hạ xuống, đi vào hoa huyệt hơi hơi đóng mở, Lục Trạch cố tình xoa vê đóa âm đế, chỉ chốc lát sau liền làm mật hoa nhè nhẹ chảy ra, làm cho tay hắn trở nên dính dấp thủy dịch.
"Thật sự, em muốn thử một cái."
Hàm răng cắn đầu lưỡi, trong lòng là nhè nhẹ ngọt ngào . Kỳ thật Sơ Niệm cũng không hiểu được chính mình vì sao lại hỏi hắn vấn đề này, là do bản thân cô đang để ý sao? Giống như cũng không phải, rốt cuộc từ lúc bắt đầu cô đã sớm không kỳ vọng Lục Trạch không có người phụ nữ khác , chỉ là hắn nói như vậy bản thân cô lại nhịn không được vui vẻ, vui vẻ cái gì? Sơ Niệm không rõ, có lẽ là cảm thấy công bằng, dù sao thì trước sau cô cũng cũng chỉ một người đàn ông là Lục Trạch hắn.