Anh Rể Quá Mưu Mô

Chương 2: Anh Rể Là Ngựa Của Tôi

Trước Sau

break

“Ư…” Phương An An dứt khoát ngồi xuống, “Anh rể, thứ đó của anh to quá…”

 

Không có bất cứ người đàn ông nào không thích nghe lời khen của đối phương trong lúc thân mật, hắn nghe Phương An An nói càng thêm đỉnh eo về trước, “vậy An An có thích không?”

 

“Ưm!” Phương An An bất ngờ bị đâm không kịp chuẩn bị, khó khăn lắm cô mới nuốt được cây gậy lớn của hắn, sao có thể thích ứng nhanh như thế?

 

“Thích…” Phương An An ôm cổ hắn, “anh rể nhẹ một chút….”

 

Dương Văn Du giữ eo cô bắt đầu động tác ra vào, “nhẹ lại sao có thể thỏa mãn An An nhà chúng ta? Có phải bím dâm đã sớm chảy nước, chỉ chờ anh rể lấp đầy thôi không? Hửm?”

 

“Ư ư ư…” Phương An An bị anh rể hung hăng cọ xát vách trong, kɧoáı ©ảʍ này nhanh chóng xộc thẳng lên não, cô cố gắng đáp lời, “An An rất muốn anh rể, lúc đi học bên dưới chảy nước khó chịu lắm….”

 

“An An dâm như vậy, có bị bạn học khác phát hiện không?” Dương Văn Du vừa ghì chặt eo cô, vừa đỉnh hông về trước, tốc độ càng lúc càng nhanh.

 

“Aaaaa…không có…” Phương An An kẹp chặt cây gậy, cô sướиɠ tận nóc, “Anh rể, An An muốn vào sâu thêm chút.”

 

Cô còn chưa nói xong, Dương Văn Du đã xấu xa thọc mạnh vào, lúc này trực tiếp cắm vào tận tử ©υиɠ, “An An rên nhỏ một chút nào, lỡ bị giáo viên hay các bạn học khác nghe thấy thì sao đây? Em nói họ nghe thấy có khi nào sẽ cứng lên, sau đó đồng loạt đến làm em không?”

 

Phương An An sợ đến mức lập tức im bặt, cô dạng chân kẹp chặt hắn khiến hai người càng sát nhau hơn, “An An sẽ nhỏ tiếng, An An không muốn bị người khác làm…”

 

Dương Văn Du thấy cô phối hợp, nhịn không được bật cười, “An An muốn bị ai làm?”

 

“Anh rể biết mà, An An chỉ muốn anh rể làm thôi…” em vợ nhõng nhẽo vừa đáng yêu vừa dâm, sao hắn cưỡng lại được.

 

Hắn giữ eo cô ra vào mấy chục cái, bị kẹp đến mức trán nổi đầy gân xanh.

 

“Sao kẹp chặt như vậy? Thiếu chút là kẹp cho anh bắn rồi đấy.”

 

“Là do thứ đó của anh lớn quá…” Phương An Anh nhìn hắn, “gậy lớn cắm An An thật thoải mái, tử ©υиɠ được lấp đầy rồi.”

 

Cô ngồi trên eo hắn lắc lư lên xuống, hai bầu ngực cũng nhảy liên tục, Dương Văn Du nhìn mà đỏ mắt, hắn rút tay khỏi eo cô, chuyển lên nắm hai bầu ngực tròn trịa. Hắn vừa xoa vυ" em vợ, vừa thẳng lưng cắm vào, “An An tự mình cưỡi đi em.”

 

Cô ưỡn ngực đưa sát vào tay hắn hơn, làm hắn có thể nhào dễ dàng. Cô ôm cổ hắn tự mình nhún nhảy tìm niềm vui, anh rể nói muốn cô tự cưỡi, cô rất thích.

 

Phương An An ngồi trên người hắn, bị làm đến sướиɠ rơn, sướиɠ như người cưỡi ngựa trong TV. Thứ đó của hắn vừa dài vừa to, làm cô chảy nước không ngừng. Hai mắt cô không nhìn rõ, cố mở mắt để nhìn gương mặt đẹp trai của anh rể. Cô thấy hắn không khác gì ngựa, để cô mặc sức cưỡi. Chân giữa của hắn là thứ tốt nhất để giữ thăng bằng cho cô, cắm vào sâu như vậy.

 

Hắn đương nhiên biết em vợ mình dâm thế nào. Hắn vốn tưởng một người đàn ông huyết khí phương cương như mình mới có ham muốn tìиɧ ɖu͙© mạnh mẽ, không ngờ cô em vợ chỉ mới mười mấy còn có ham muốn tìиɧ ɖu͙© mạnh mẽ hơn cả hắn, lúc ở nhà thường xuyên tìm hắn làʍ t̠ìиɦ, đến trường cũng phải kiếm cơ hội tòm tèm.

 

Dương Văn Du vừa nghĩ chuyện Phương An An dẫm đãng, vừa không nhịn được cắm vào sâu hơn. Hắn cũng sướиɠ, có ai đ*t em vợ mình mà không thấy sướиɠ đâu? Hắn không kìm nén, biết sắp đến giờ, nhanh chóng cắm vào tử ©υиɠ em vợ rồi bắn ra.

 

“An An kẹp chặt tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhé, anh rể muốn rút ra.” hắn thở hổn hển nói.

 

“Anh rể, An An còn muốn được cắm ở bên trong thêm một lúc…” Phương An An không cho hắn rút ra, nhõng nhẽo nói, “còn chưa tan học mà…”

 

“Không thể làm gì em.” Dương Văn Du hôn môi cô.

 

Phương An An hưởng thụ cảm giác cơ thể được lấp đầy, cho đến khi chuông tan học reo cô mới lưu luyến đứng dậy, tiếng “bóc” vang lên làm người ta hận không thể ngồi xuống lại.

 

break

Báo lỗi chương