Ánh Lửa Trong Đêm (H)

Chương 26: Quyển 1 - Chương 26: Kem

Trước Sau

break
Thịnh Thư Ý căn bản không xấu hổ nổi, bởi vì Tiết Trạch không cho cô cơ hội.

Không biết có phải do uống rượu hay không, đêm nay Tiết Trạch muốn phá lệ hung hăng.

Cổ tay bị anh mạnh mẽ ấn lên đỉnh đầu, điểm nhạy cảm bị anh hung hăng đẩy mạnh, lực đạo cùng tốc độ đều nặng lạ thường. Anh to dài, quy đầu cũng lớn, cô gái nhỏ chống đỡ liên tiếp nghẹn ngào rêи ɾỉ: "Nhẹ một chút, ưm... Tiết Trạch... Đừng chống cự..."

Thật sự không chịu nổi độ sâu này, hai cái chân trắng mịn của Thịnh Thư Ý đeo lên eo tinh tráng của anh, gắt gao kẹp lấy anh, không cho anh lại đâm vào bên trong: "Tiết Trạch..."

"Không thoải mái?" Hơi thở Tiết Trạch vô cùng nặng nề, cúi người hôn lên mặt cô, hạ thân chôn sâu bên trong, không nhúc nhích nữa.

"Không phải không thoải mái." Cô cũng không thể nói rõ cảm giác đó, cái cảm giác bị anh đẩy xuống tận cùng, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt khiến cô rất muốn khóc.

Buông tay cô ra, Tiết Trạch bế cô lên, để cô ngồi trên đùi, vùi đầu gặm cổ cô, mấy ngày nữa sẽ về Bắc Kinh, luyến tiếc cô, có loại suy nghĩ ích kỷ: lưu lại nhiều dấu vết trên người cô.

"A a..." Bị anh hút đến mức cổ tê dại, ngay cả sâu bên trong cũng ngứa ngáy khó chịu, Thịnh Thư Ý khó chịu vặn vẹo eo thon: "Đừng cắn Tiết Trạch, a a, đừng cắn..."

Ngẩng đầu, Tiết Trạch nhịn xuống xúc động muốn đè cô xuống, đỡ lấy cô: "Không được, vẫn chưa được cắn sao?"

Cô gái nhỏ xấu hổ đỏ mặt, "Anh cắn quá đau."

"Là đau hay là thích?"

Bị anh hỏi mặt càng nóng, Thịnh Thư Ý ôm cổ anh, chôn mặt vào cổ anh.

Tiết Trạch nở nụ cười, bàn tay to hướng phía dưới nhẹ xoa mông mịn màng của cô, nghiêng đầu hôn vào tai cô: "Chỉ cho cô gái này cắn anh? Không cho anh cắn em sao?"

Cô lập tức ngẩng đầu, "Em nào có cắn anh bao giờ! A..."

âʍ đa͙σ đột nhiên bị dươиɠ ѵậŧ của anh dùng sức đụng vào, kí©ɧ ŧɧí©ɧ Thịnh Thư Ý nắm chặt bả vai anh, âʍ đa͙σ cũng co rút lại, kẹp chặt lấy anh, lúc kẹp chặt, chỗ kết hợp tràn ra lượng lớn dịch ẩm ướt.

"Đây không phải là đang cắn anh sao?" Tiết Trạch mắt sắc đậm, yết hầu nhấp nhô, hai tay ấn chặt mông cô, giọng nói khàn đục, "Nói cho anh biết? Cái miệng nhỏ dưới đó của em đang làm gì?"

Cô cắn môi dưới, nhắm mắt lắc đầu, kiên quyết không trả lời câu hỏi này của anh.

"Anh sẽ nói cho em đáp án." Dán vào tai cô, Tiết Trạch thấp giọng mở miệng: "Đang cắn anh..."

Loại từ ngữ này từ trong miệng người đàn ông lịch lãm như anh nói ra, loại cảm giác tương phản này nháy mắt đâm trúng sở thích của Thịnh Thư Ý; thật ra trong sâu thẳm nội tâm cô thích người đàn ông này đối với cô đủ loại hư hỏng.

Trước mặt người ngoài, anh nho nhã lịch sự, luôn giữ vẻ bình tĩnh thong dong; chỉ có với cô mới mất kiểm soát, điên cuồng vì cô.

Vứt bỏ ngại ngùng, Thịnh Thư Ý ôm cổ anh, cúi đầu hôn môi anh, âʍ đa͙σ co rút lại cắn chặt dươиɠ ѵậŧ của anh, vặn vẹo eo mông, điểm G cọ xát lấy quy đầu của anh; chỗ kết hợp tiết ra nước ẩm ướt chảy xuống chân anh.

Tiết Trạch ôm lấy cô, đỡ bả vai cô, đè cô xuống dưới, lại nắm tay cô, mυ"ŧ lấy lưỡi nhỏ mềm mại của cô, giống như máy đóng cọc hung hăng ra vào trong âʍ đa͙σ của cô.

Cô gái nhỏ thoải mái nắm chặt tay anh, hai chân cong lên mở ra, đầu ngón chân co quắp lại duỗi ra, âʍ đa͙σ hẹp mang theo dươиɠ ѵậŧ của anh, do anh cắm rút ra vào.

Mỗi lần rút ra, trên dươиɠ ѵậŧ đều dính đầy nước ẩm ướt bóng loáng, là biểu hiện cho sự thoải mái của cô.

Khi dịch tiết ra dần dần biến thành chất lỏng màu trắng, ánh mắt Thịnh Thư Ý cũng biến thành đục ngầu mê ly, hai tay cô nắm chặt gối đầu, bộ ngực trắng nõn tròn trịa bị Tiết Trạch xoa bóp biến dạng, nhũ hoa hồng nhạt sưng tấy cũng dựng đứng lên, ngay cả đôi môi cũng đỏ như máu, cô thoải mái há miệng không ngừng rêи ɾỉ, "A... Tiết Trạch... A..."

Tiết Trạch cũng đã hoàn toàn mất kiểm soát, bóp chặt ngực cô, ý nghĩ muốn điên cuồng chà đạp cô càng mãnh liệt hơn, rút dươиɠ ѵậŧ ra khỏi âʍ đa͙σ của cô, để cô nằm trên giường cong mông nhỏ lên, một tay đỡ lấy mông cô, cầm dươиɠ ѵậŧ, quy đầu tách đôi môi âʍ ɦộ của cô, cọ xát lên trên dưới âm vật và cửa mình.

"Ô... đừng có cọ chỗ đó..." Thịnh Thư Ý ngứa ngáy vặn mông.

Cô càng uốn éo, Tiết Trạch càng không cắm vào, cọ xát vào cửa mình của cô nhỏ xuống giọt nước, khiến cửa mình của cô mở ra hút lấy quy đầu của anh, mới ấn lấy mông cô, đột nhiên vươn người tiến sâu vào!

"A..." Cô gái nhỏ đạt được thỏa mãn mong muốn, thoải mái cắn gối đầu, cái mông nhỏ vểnh lên thật cao, mặc cho người đàn ông thành thục phía sau tùy ý ȶᏂασ túng.

Trải qua hơn một tháng tìm hiểu, Tiết Trạch sớm đã nắm giữ toàn bộ điểm nhạy cảm của Thịnh Thư Ý, càng hiểu rõ một số tính cách của cô: So với sự dịu dàng, cô càng thích bị thô bạo. Càng kiềm chế cô, dươиɠ ѵậŧ ở cửa âʍ đa͙σ thô bạo va chạm, kɧoáı ©ảʍ cao trào của cô càng mãnh liệt.

Chính như lúc này, ôm lấy mông cô, dươиɠ ѵậŧ ở sâu bên trong cô hung hăng ra vào, mỗi một lần đều phá lệ đâm trúng điểm G của cô, cô có thể kéo dài cao trào nhiều lần.

Tiết Trạch một lần nữa ôm cô gái nhỏ vào trong ngực, hai tay yêu thích xoa bóp ngực cô, không ngừng mυ"ŧ vào cổ cô: "ŧıểυ Thư Ý, mấy ngày nay là thời kỳ an toàn của em."

Lúc đầu Thịnh Thư Ý còn chưa kịp phản ứng cái gì là thời kỳ an toàn.

"Đêm nay anh muốn bắn vào trong." dươиɠ ѵậŧ bị âʍ đa͙σ trơn ướt của cô quấn lấy, ham muốn xuất tinh càng ngày càng mãnh liệt, Tiết Trạch ngẩng đầu, ánh mắt đặc biệt nồng đậm: "Anh muốn bắn vào trong em."

Vừa dứt lời, ấn mông cô, ấn hông cô xuống, hôn lên lưỡi cô, chôn sâu bên trong cô mạnh mẽ ra vào.

Chưa từng bị bắn vào trong, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi phun vào trong, Thịnh Thư Ý ôm chặt Tiết Trạch, trong nháy mắt cô cũng lên cao trào, cũng là người đàn ông trên người cô.

Một cảm giác thỏa mãn chưa từng có, thoải mái khiến cô há miệng hôn lại Tiết Trạch, hai chân vòng lên eo anh, không cho anh nhanh chóng rút ra.

...

Hơn 1 giờ sáng.

Thời gian này ở Bắc Kinh là hơn 9 giờ tối.

Cô gái nhỏ trên giường đã ngủ say, Tiết Trạch lên lầu ba nghe điện thoại của Giang Vũ.

Giang Vũ vẫn nói những lời đó, thúc giục anh trở về, "Tính tình của chú Tiết thì em không phải không biết, nếu em còn không trở lại, ông ấy chắc chắn sẽ phái người điều tra em; nếu thật sự điều tra được đến Thịnh Thư Ý, anh nói cho em biết Tiết Trạch, em sẽ hối hận."

Trước đây Tiết Trạch không có bất kỳ điểm yếu nào, muốn chơi ở nước ngoài bao lâu, anh sẽ ở lại bao lâu, không quan tâm trong nhà có phái người tới điều tra hay không; bây giờ khác rồi, anh đã có Thịnh Thư Ý.

Biết rõ tính tình của cha, không trị được đứa con trai này, sẽ trực tiếp lấy người bên cạnh anh ra tay, Tiết Trạch không do dự nữa, vội vàng trở về Bắc Kinh trước kỳ nghỉ hè.

**

Từng sống chung hơn hai tháng, Thịnh Thư Ý sớm đã quen với việc mỗi ngày tỉnh dậy trong vòng tay Tiết Trạch, nghỉ hè trở lại quê hương Giang Thành, mỗi ngày thức dậy cô đều có cảm giác mất mát.

Thật ra mỗi đêm Tiết Trạch đều gọi điện thoại cho cô, trước đó sau khi nói chuyện, đều là anh chủ động liên lạc với cô.

Buổi tối đi trên con đường lớn rợp cây bạch quả, Thịnh Thư Ý đặt điện thoại bên tai, nghe giọng nói trầm thấp gợi cảm của Tiết Trạch, gió đêm thổi hơi lạnh, cô khi thì cười nhẹ, khi thì nhíu mày nói câu: "Tiết Trạch, em nhớ anh."

Cô chưa từng giấu diếm nỗi nhớ Tiết Trạch.

Một buổi tối nọ, lại đến đại lộ bạch quả nghe điện thoại của Tiết Trạch, Thịnh Thư Ý mặc áo khoác mỏng đi dưới tàng cây bạch quả, nhặt một chiếc lá dưới đất lên, ấm ức bĩu môi hỏi: "Anh làm xong việc khi nào?"

"Sắp rồi." Tiết Trạch ngồi trong xe gọi điện cho cô, đối diện là nhà hàng Bắc Kinh. Anh mặc trang phục cực kỳ lịch sự, cởi cúc áo trên cổ ra, nói là cởi, thật ra là kéo, cúc áo đều rơi xuống đất, giọng điệu anh vẫn bình thản như cũ: "Kể cho anh nghe một chút chuyện vui gần đây của em đi."

"Chuyện vui hả? Để em suy nghĩ một chút..." Suy nghĩ một lát, mắt cô sáng lên: "Em nói cho anh biết, em đã phát hiện ra một bí mật của cậu em rồi!"

"Bí mật gì?"

"Em phát hiện ra bạn gái của cậu ấy lại là Tống Cẩn, em kế của em!"

Không có quan hệ huyết thống, lại đều độc thân, Tiết Trạch cảm thấy yêu đương cũng rất bình thường, quẹt diêm châm điếu thuốc, hút một hơi, anh cười nói: "Nếu bị cậu của em phát hiện em theo anh, chắc phải 24 giờ bảo vệ em, không cho em dính líu chút quan hệ nào với anh."

"Em không ngốc, sẽ không để cậu phát hiện ra đâu."

"Nếu như ngày nào đó bị cậu phát hiện, có phải em sẽ không đi theo anh nữa không?"

"Vậy còn anh?" Thịnh Thư Ý hỏi ngược lại anh: "Nếu ngày nào đó trong nhà anh sắp xếp cô gái khác cho anh, anh còn muốn em đi theo anh sao?"

Tiết Trạch vẫn cười như cũ: "Nếu thật sự sắp xếp cho anh cô gái tốt, anh sẽ bảo ŧıểυ Thư Ý của anh tiếp tục đi theo anh, với tính tình này của anh, em có muốn theo anh không?"

Cô thăm dò: "Vậy nếu em nguyện ý đi theo anh thì sao?"

"Vậy đến lúc đó không cần cậu của em phái người trông coi em, anh phải phái người giữ em. Phải ngăn cản cô gái này của anh, không thể để cho em vì anh mà ngốc nghếch."

Nghe xong những lời này của anh, Thịnh Thư Ý rơi nước mắt.

Nói không bị cảm động là giả, bởi vì trong cái vòng tròn của Tiết Trạch, dưới sự chi phối của thân phận địa vị, bọn họ có quá nhiều sự bất đắc dĩ; cưới về không nhất định phải yêu, nhưng nhất định phải có lợi.

Cậu út Thời Luật và em gái kế Tống Cẩn cẩn thận từng li từng tí yêu đương bí mật, nguyên nhân vẫn luôn không công khai giống như Tiết Trạch, đều là không thể công khai; bởi vì nhà họ Thời đã sớm sắp đặt hôn sự cho cậu út.

Là trưởng nam nhà họ Thời, trên người Thời Luật gánh vác sứ mệnh gia tộc, loại đại sự hôn nhân này, anh ta căn bản không làm chủ được.

Mà Tiết Trạch, tuy rằng nhà họ Tiết chưa bao giờ công khai với ông ngoại thân phận trưởng nam của anh, nhưng trong giới đều biết sự tồn tại của anh; Giang Vũ cùng Tần Khoa những người kia đều nghe lời anh, đủ để chứng minh anh không phải nhân vật tầm thường của nhà họ Tiết.

Cho nên, Thịnh Thư Ý vẫn luôn chuẩn bị tâm lý này: "Tiết Trạch, nếu ngày nào đó trong nhà anh thật sự sắp xếp cô gái khác cho anh, anh không cần gạt em, mặc dù em còn trẻ, nhưng những gì nên hiểu em đều hiểu."

Từ nhỏ đến lớn, cô đã quen thuộc với giới của bọn họ, tuy rằng mới 20 tuổi, cô đã nghe qua quá nhiều câu chuyện về đám con cháu nhà quyền quý như bọn họ, có ví dụ sống sờ sờ như cậu út Thời Luật, cô sẽ không để cho Tiết Trạch rơi vào hoàn cảnh khó xử.

Vì vậy, cũng là vào đêm hôm đó, Tiết Trạch đã đồng ý với cô, hơn nữa còn hứa hẹn với cô: Tương lai anh sẽ không giấu giếm cô, càng sẽ không để cô chịu bất kỳ uất ức nào, cũng sẽ không để bất cứ ai trong nhà biết đến sự tồn tại của cô.

break
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc