Ánh Lửa Trong Đêm (H)

Chương 13: Quyển 1 - Chương 13: Chiều chuộng em

Trước Sau

break

Trong phòng, nghe Trần Nhiên Nhiễm và Giang Vũ nói về ảnh cưới chụp ở đâu, Thịnh Thư Ý mới biết hai người họ sắp kết hôn.

Cũng là hôm nay, Thịnh Thư Ý mới biết Giang Vũ lớn hơn Tiết Trạch bốn tuổi, ở trong quân đội gần sáu năm, bây giờ làm việc ở một doanh nghiệp nhà nước; không đề cập tới chức vụ cụ thể, cô đại khái cũng đoán được, bởi vì con đường họ đi, đều là do gia đình sắp xếp sẵn.

Tuy mới 19 tuổi, do hoàn cảnh gia đình, hơn nữa từ nhỏ đã theo ông ngoại và bố tham dự các loại sự kiện, Thịnh Thư Ý sớm đã hình thành thói quen nhìn sắc mặt người khác mà nói chuyện, cô ngồi bên cạnh Tiết Trạch, yên tĩnh nghe họ nói chuyện, cũng không xen vào, chỉ khi nào Giang Vũ và Trần Nhiên Nhiễm hỏi gì, cô mới trả lời.

Dù sao cũng không thân thiết, chưa đến mức là bạn bè có thể tùy ý xen vào.

Tiết Trạch nhìn ra sự dè dặt của cô gái bên cạnh, lúc Trần Nhiên Nhiễm hát, cúi đầu hỏi bên tai cô: "Ra ngoài đi dạo không?"

Thịnh Thư Ý ngẩng đầu nhìn anh, như đang nói với anh: hai chúng ta ra ngoài đi dạo không ổn lắm nhỉ?

"Không cần để ý đến hai người họ." Tiết Trạch nắm tay cô đứng dậy, tiện tay bỏ diêm và thuốc lá vào túi quần, dẫn cô ra ngoài.

Thịnh Thư Ý không quên quay đầu vẫy tay chào Trần Nhiên Nhiễm và Giang Vũ.

Hai người họ đi rồi, Trần Nhiên Nhiễm tạm dừng nhạc, nói với Giang Vũ: "Tính cách trong trẻo lạnh lùng của Tiết Trạch rất hợp với ŧıểυ Thư Ý ấm áp, cô bé thật sự rất hiểu chuyện."

"Giống Tiết Trạch." Giang Vũ hút thuốc, ánh mắt có chút ảm đạm.

Vì quá hiểu chuyện cũng không tốt, làm người đôi khi phải ích kỷ một chút; nhất là trong giới này của bọn họ, nếu không học được cách ích kỷ thì cuộc sống sẽ càng mệt mỏi hơn.

...

Buổi chiều buồn ngủ, sau khi lên xe, Thịnh Thư Ý ngủ thiếp đi.

Đến ngõ khu nhà, Tiết Trạch cũng không đánh thức cô, tiếp tục lái xe chậm rãi dạo quanh thành phố. Xe chạy chậm trên đường, thỉnh thoảng anh quay đầu nhìn cô gái ngồi bên ghế phụ, môi anh luôn nở nụ cười dịu dàng.

Thịnh Thư Ý tỉnh dậy cứ nghĩ mình chỉ chợp mắt một lát, xem giờ điện thoại, "4 giờ?"

Cô kinh ngạc hỏi: "Em ngủ hơn một tiếng rồi sao?"

"Còn buồn ngủ không?" Tiết Trạch vừa lái xe vừa hỏi, "Buồn ngủ thì ngủ thêm chút nữa, dù sao cũng chưa đến chỗ."

Anh không nhắc đến ngõ khu nhà, để tránh cô tự trách.

Thịnh Thư Ý hỏi: "Anh muốn đi đâu?"

Tiết Trạch đáp: "Hương Sơn."

Nhìn thấy dãy núi trùng điệp không xa, Thịnh Thư Ý muốn hạ cửa kính xe xuống ngắm cảnh, nhưng nghĩ đến Tiết Trạch đang lái xe, cô không tiện ấn.

Tiết Trạch hạ cửa kính xe xuống, để cô ngắm cảnh dọc đường.

Cô tựa vào cửa xe, mặc cho gió thổi qua má, hít thở không khí trong lành trong núi, nụ cười luôn nở trên môi.

Khách sạn rất đẹp, được dãy núi bao quanh, kiến trúc theo kiểu lâm viên. Đỗ xe xong, Tiết Trạch xuống xe nắm tay cô, dẫn cô vào sảnh khách sạn.

Không cần đăng ký, Tiết Trạch đã có phòng riêng ở đây quanh năm, mặc dù anh không thường xuyên đến.

Quản lý khách sạn nhìn thấy anh, định đến chào hỏi, anh khẽ giơ ngón tay ra hiệu họ không cần lại gần, để tránh làm phiền cô gái bên cạnh.

Lên đến phòng, quẹt thẻ mở cửa, bên ngoài phòng khách rộng rãi là sân thượng ngắm cảnh riêng.

Thịnh Thư Ý gần như chạy tới, mở cửa ra sân thượng, giang hai tay như muốn ôm lấy thiên nhiên: "Tiết Trạch, nơi này thật đẹp."

"Em thích là tốt rồi." Tiết Trạch kéo ghế ngồi dưới ô che nắng.

Lát sau nhân viên phục vụ mang trà chiều đến, sau khi họ rời đi, anh dùng tăm ghim một miếng dưa Hami đưa đến bên miệng cô: "Nếm thử xem dưa Hami ở đây ngọt hay là của tôi ngọt hơn."

Há miệng ăn, Thịnh Thư Ý cười ngọt ngào: "Không ngọt bằng của anh."

"Thử cái này nữa." Tiết Trạch múc một thìa kem đưa vào miệng cô.

Cô vẫn nói câu đó: "Không ngọt bằng của anh."

Anh cười: "Đều là một nhà cung cấp, sao lại không ngọt bằng anh?"

Bị vạch trần, cô cũng không ngại ngùng, vẫn khăng khăng: "Vẫn không ngọt bằng của anh."

Nghe cô nói vậy, nụ cười trong mắt Tiết Trạch càng đậm, anh kéo cô vào lòng, nâng cằm cô lên, hôn môi cô.

Lông mi Thịnh Thư Ý run run, không nhắm mắt mà vẫn nhìn anh, nghe anh lại nói câu đó: "Nhắm mắt lại."

Lần này, cô ngoan ngoãn nhắm mắt lại, vì trong lòng cô đang chờ đợi nụ hôn sâu giống như tối hôm qua, không phải chỉ lướt qua.

Tiết Trạch chiều lòng cô, ôm cô vào lòng, cánh tay siết chặt eo cô, mυ"ŧ lấy đầu lưỡi vị dâu tây của cô, ở nơi có thể nhìn thấy hoàng hôn trên sân thượng riêng hướng núi xa này, anh dùng nụ hôn âu yếm cô gái trong lòng.

Thịnh Thư Ý vụng về đáp lại nụ hôn của anh, hai tay nắm chặt áo sơ mi trắng của anh, mặc cho bàn tay to của anh luồn vào váy...

break
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Thiếu Phụ Khuê Phòng Và Thiếu Gia Hắc Đạo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc