Hạ Lan Thác không nói nhiều, lui ra khỏi cửa đi ăn cơm cùng với Tần Thú.
Tần Thú đang vui vẻ, trò chuyện và cười đùa với Hạ Lan Thác với vẻ đầy kiêu hãnh chưa từng thấy - Cuối cùng anh cũng đã cướp được Bạch Vũ Ngưng, cô ấy đã là người của mình - Haha, Hạ Lan Thác, rốt cuộc con mẹ mày cũng thua tao rồi, vợ mình bị làm tới mức đạt cực khoái rồi mà vẫn còn không biết, trên đầu mày có một vạt thảo nguyên xanh mướt, vậy mà mày vẫn còn ngồi đây nói nói cười cười với tao, ha ha ha, cười chết mất.
Ăn được một nửa, tà niệm của Tần Thú lại trỗi dậy, lấy cớ đi vệ sinh rồi trộm vào phòng ngủ của Bạch Vũ Ngưng, mở rộng hai chân cô ra rồi cưỡng hiếp một cách thô bạo thêm lần nữa, cho đến khi âʍ ɦộ sưng tấy của cô chảy đầy dâm thủy.
Sau khi ăn xong, Hạ Lan Thác gõ cửa nhưng Bạch Vũ Ngưng đã khóa cửa phòng ngủ và yêu cầu Hạ Lan Thác đi về.
Nguyên một ngày Bạch Vũ Ngưng cứ suy nghĩ về sau phải làm thế nào.
Tần Thú đã gửi đoạn video quay cảnh làʍ t̠ìиɦ điên cuồng của họ cho Bạch Vũ Ngưng, Bạch Vũ Ngưng đau khổ đến mức thở không nổi, nhìn thấy tin nhắn của Hạ Lan Thác hỏi hang quan tâm mình, cô chỉ có thể trả lời: "Em xin lỗi, hôm nay em bị ốm, cảm thấy không thoải mái."
Cô dựa vào tường, lê đôi chân đau nhức lảo đảo đi vào phòng tắm, nhìn thân thể trắng nõn dính đầy vết bầm tím đỏ của mình trong gương, hai đầu nhũ hoa sưng phồng trên cặp ngực đầy đặn, hiện tại còn nhô cao hơn bình thường một vòng, trông rất tục tĩu.
Bạch Vũ Ngưng nhấc vòi hoa sen lên, dùng nước nóng rửa sạch cơ thể, tia nước dội lên làn da mềm mại giống như những giọt nước mắt nóng hổi đang bắn tung tóe.