Anh Chồng Rắn Cùng Chàng Vợ Song Tính

Chương 4

Trước Sau

break

Trần Hi sợ anh tức giận, lại quấn lấy anh mà hôn, sau đó tranh thủ tiếp tục nói với anh: "Trước tiên anh có thể buông tay tôi ra được không?"

Thanh Hành có vẻ hiểu nhưng cũng không hiểu nhìn cậu.

"Ngoan, anh buông tôi ra, tôi đảm bảo không chạy.” Nói xong sợ Thanh Hành không tin, lại hôn lên mắt anh.

Thanh Hành thử buông tay ra, còn chưa buông ra được hai cm, lại đè lên.

Thanh Hành lại cúi đầu nhìn người dưới thân, cảm thấy có vẻ như cậu thực sự sẽ không chạy, lúc này mới hoàn toàn buông tay cậu ra.

Trần Hi sợ khơi dậy sự cảnh giác của anh, từ từ thu tay lại, xoa nhẹ vài cái, sau đó giơ tay lên trước mặt Thanh Hành, nói với anh: "Anh xem, anh bóp đỏ cả tay tôi rồi!"

Thanh Hành nhìn cổ tay cậu đưa tới, liếʍ nhẹ như an ủi, giống như đang xin lỗi, Trần Hi không ngờ sẽ bị liếʍ, hoảng sợ đến mức rụt tay lại, sau đó đặt lên đầu anh, vuốt ve mái tóc dài của anh nói: "Không sao, cảm ơn anh.”

Trần Hi lại hôn lên mắt anh, rất nghiêm túc nhìn: "Ngoan, chúng ta thương lượng một chút nhé, cơ thể tôi mệt quá rồi, cũng rất đói, anh có thể tìm cho tôi chút đồ ăn trước không?" Trần Hi nói xong với lấy tay Thanh Hành, nắm lấy tay anh đặt lên bụng nhỏ của mình, muốn anh cảm nhận cái bụng trống rỗng của mình.

Ai ngờ Thanh Hành đặt tay lên bụng, nhìn thấy bụng phình lên một cục, hạ thể lại hướng lên trên đỉnh một cái, vừa vặn đỉnh vào vị trí lòng bàn tay!

Trần Hi bị anh đỉnh một cái rên lên.

Trần Hi nhận ra có gì đó không ổn, chắc chắn anh lại muốn làʍ t̠ìиɦ rồi!

Trần Hi nhanh chóng phân tích lợi và hại, dùng tay nắm lấy eo Thanh Hành, áp vào tai anh, nhẹ nhàng thở ra, nói với anh: "Ngoan, anh rút ra trước đi, tôi đổi cách khác làm anh thoải mái được không?"

Nói rồi còn nhẹ nhàng liếʍ vành tai của Thanh Hành.

Thanh Hành bị cậu liếʍ đến nỗi toàn thân như bị điện giật, khẽ giật một cái, ngay cả dươиɠ ѵậŧ đang cắm trong Trần Hi cũng giật theo.

Trần Hi nhạy cảm rên lên một tiếng.

Thanh Hành kéo đầu cậu xuống, nhìn cậu chằm chằm, dường như đang cân nhắc xem lời cậu nói có thật không.

Cuối cùng anh vẫn nghe theo lời khuyên của Trần Hi, từ từ rút dươиɠ ѵậŧ ra khỏi người cậu, cắm cả đêm, lúc rút ra còn phát ra tiếng "phụt".

Trần Hi nhẹ nhàng đẩy ngực anh, bảo anh buông mình ra, Thanh Hành ngoan ngoãn rời khỏi người cậu, nhưng cơ thể lại cảnh giác chặn ở cửa hang, Trần Hi ngồi dậy, kiểm tra sơ qua cơ thể mình, may quá, ngoài những vết thâm tím trên người, chỗ đó không quá nghiêm trọng, coi như may mắn rồi, nếu không thì trong rừng sâu núi thẳm này, nếu bị viêm thì thật là sẽ mất mạng!

Thanh Hành đứng bên cạnh nhìn cậu, thấy cậu mãi không có động tĩnh, lại muốn đè cậu xuống, bị Trần Hi ngăn lại.

Trần Hi liếc nhìn cảnh vật bên ngoài, nghĩ thầm, dù sao cũng không có ai nhìn thấy, tuy mất mặt nhưng vẫn tốt hơn là bị làm chết.

Trần Hi tiến lên, ôm lấy cổ Thanh Hành, an ủi hôn lên môi và tai anh, sau đó nhìn anh đầy ý cười và xấu hổ nói: "Tiếp theo anh phải nghe lời tôi!"

Thanh Hành thúc giục nhìn cậu!

Trong lòng Trần Hi mắng một câu: “Thật đúng là đồ súc sinh!”

Trần Hi nắm lấy cánh tay anh, nhẹ nhàng đẩy anh ngã xuống đất, Thanh Hành cũng ngoan ngoãn phối hợp với cậu, Trần Hi từ trên cao nhìn xuống ánh mắt đầy du͙© vọиɠ của Thanh Hành, áp người lên người anh, che mắt anh, dọc theo xương quai xanh hôn xuống, rất nhanh đã đến vị trí bụng dưới, lúc này mắt Thanh Hành vẫn bị che, không nhìn thấy gì, chỉ có thể cảm nhận được hơi thở quyến rũ gần bụng dưới.

Cơ thể Thanh Hành không tự chủ được mà nhấp nhô lên, suýt nữa đâm vào miệng Trần Hi.

Trần Hi giật mình, nếu không phải vì áp chế bằng vũ lực, Trần Hi thật muốn tát anh một cái, nhưng cậu không dám, Trần Hi đè nén cơn giận của mình, đưa tay nắm lấy dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng đó, vuốt lên vuốt xuống vài lần, sau đó buông tay che mắt Thanh Hành, từ từ cúi xuống.

Mắt Thanh Hành được mở ra, còn chưa thích ứng với ánh sáng, linh hồn đã cảm thấy bị chấn động sâu sắc, bên dưới anh bị bao bọc trong một nơi ấm áp, chưa từng thấy bao giờ!

Thanh Hành ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy người đàn ông kia nằm sấp đang dùng sức nuốt cậu nhỏ của anh.

Lúc này Trần Hi căn bản không dám nhìn chỗ khác, cậu nhớ lại kỹ thuật xem phim trước đó, dùng môi ngậm một nửa dươиɠ ѵậŧ của Thanh Hành, lưỡi rất khéo léo liếʍ đầu dươиɠ ѵậŧ của anh, vì dươиɠ ѵậŧ quá dài, tay cũng không dám nhàn rỗi, nắm lấy một nửa dươиɠ ѵậŧ còn lại vuốt lên vuốt xuống, cầu nguyện có thể mang lại cho anh kɧoáı ©ảʍ lớn nhất!

Trần Hi nằm dưới háng anh, lấy lòng mà vuốt ve dươиɠ ѵậŧ thô to, lưỡi rất cẩn thận liếʍ đầu dươиɠ ѵậŧ của anh, còn sợ răng cắn vào mà khiến anh có trải nghiệm không tốt, Trần Hi cố gắng ngậm sâu, nhưng vì của anh quá dài nên rất bất tiện, căn bản không làm được, Trần Hi đành phải dùng hết sức liếʍ khắp đầu dươиɠ ѵậŧ của anh, tay cũng không dám dừng lại chút nào.

Nhưng Trần Hi liếʍ liếʍ tận hai mươi phút, miệng sắp mỏi nhừ, người này vẫn không có ý định xuất tinh, Trần Hi cố tình liếʍ mạnh một cái, tưởng rằng sẽ kí©ɧ ŧɧí©ɧ anh xuất tinh, ai ngờ lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ anh phát điên...

Thanh Hành túm lấy tóc Trần Hi, không cần ai dạy cũng biết cách nâng lên đâm vào, từng cái đều đâm vào sâu trong cổ họng Trần Hi, Trần Hi không kìm được muốn nôn khan, nhưng miệng lại bị động tác chặt chẽ chặn lại, căn bản không có thời gian nôn khan, Trần Hi tức giận bóp mạnh một cái...

Thanh Hành đang thoải mái, ai ngờ con người này lại dám đánh lén anh, lúc này Thanh Hành đã mất hứng thú với miệng cậu, dứt khoát túm lấy cơ thể cậu, kéo cậu lên người mình, sau đó tách hai chân cậu ra, hung hăng đâm vào!

âʍ ɦộ bị làm cả đêm còn chưa kịp khép đã lại bị đâm thủng dễ dàng!

"... A... Chậm một chút…" Trần Hi vô cùng hối hận vì sự bốc đồng vừa rồi, nhưng việc cũng đã lỡ, cũng không còn cách nào khác.

Trần Hi đè toàn bộ cơ thể lên người anh, Thanh Hành dựa vào tư thế này, dùng sức eo, từ dưới lên trên từng cái đâm vào huyệt nhỏ của Trần Hi !

Trần Hi bị đâm đến mức không nói nên lời, vẫn không khỏi thốt lên một câu: "... Thật... Đã...".

Thanh Hành nghe cậu nói vậy, không khỏi càng ra sức đâm rút!

"... Ư... Chậm... Một chút...".

Trần Hi yếu ớt hôn lên miệng Thanh Hành, cầu xin anh chậm lại một chút.

Thanh Hành cảm nhận được lời cầu xin của cậu, chặn miệng cậu hôn không ngừng, lưỡi còn bắt chước động tác ở phía dưới ra vào trong miệng Trần Hi. Nhưng động tác ở phía dưới vẫn không hề dừng lại, ngược lại càng lúc càng mạnh, trên dưới đều bị tấn công, Trần Hi cảm thấy mình sắp không sống nổi mất rồi...

break
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
(Sắc)Con Chồng Trước Và Cha Dượng
Ngôn tình Sắc, nhiều CP
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc