Lưng Trần Hi áp vào mặt đá lạnh lẽo, hạ thể bị ȶᏂασ đến chín nhừ. Băng hỏa song trùng mang đến cho cậu sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ lớn hơn, sự ra vào tần suất cao này khiến cậu sắp xuất tinh, cậu đang ở thời khắc mấu chốt, đột nhiên dươиɠ ѵậŧ bên dưới bắt đầu chậm rãi ra vào, nông sâu chín lần từ từ nghiền ngẫm hậu huyệt và điểm nhạy cảm của cậu, tra tấn đến nỗi cậu không còn giống người! Cậu nắm lấy cánh tay Thanh Hành, miệng lắp bắp nói: "... Anh... Đừng dừng... Nhanh lên..."
Nhưng Thanh Hành lại không như ý cậu, vẫn nông cạn chậm rãi ra vào, Trần Hi tức đến đỏ cả mắt, cũng không có cách nào với anh, bực bội buông tay, vươn xuống định tự an ủi dươиɠ ѵậŧ cô đơn của mình, ai ngờ còn chưa chạm vào đã bị đánh trả lại, Thanh Hành nắm chặt tay cậu, đặt lên eo mình, sau đó áp sát vào tai cậu, mở miệng nói: "Đừng vội, đợi tôi..."
Còn chưa kịp để Trần Hi phản ứng lại, chân cậu đã bị người ta nắm lấy đặt lên vai Thanh Hành, toàn bộ hạ thân đều bại lộ trong tầm mắt Thanh Hành, chỉ cần ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy thân thể hai người chặt chẽ gắn liền, nhưng Trần Hi bị anh gần như bẻ đôi, trán hai người áp sát vào nhau, giống như một đôi uyên ương giao cổ mà nằm.
Trần Hi thở dốc ôm lấy eo anh, vừa định mở miệng nói, đột nhiên cảm thấy cái hang động chưa từng có người nào tiến vào của mình bị thứ gì đó đỉnh ở cửa hang, cái huyệt trước này so với hậu huyệt còn nhạy cảm hơn, Trần Hi có thể rõ ràng cảm nhận được quy đầu to lớn chống vào cửa hang ướt át, mặt Trần Hi đỏ bừng, là do kí©ɧ ŧɧí©ɧ!
Cậu cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ đó đang từ từ tiến vào cơ thể mình, ŧıểυ huyệt nhạy cảm rõ ràng cảm nhận được sự xâm nhập của anh, cơ thể truyền đến kɧoáı ©ảʍ vi diệu hơn, kɧoáı ©ảʍ hoàn toàn khác với hậu huyệt, cổ họng cũng bắt đầu không nhịn được phát ra tiếng rêи ɾỉ nhỏ, lại bị chính mình hung hăng đè nén.
Thanh Hành rất chính xác bắt được tiếng rêи ɾỉ, trở nên hưng phấn hơn, đôi mắt xanh lục sẫm lóe lên ánh sáng hoang dã, lưỡi thịt thô dài hung hăng đỉnh vào trong huyệt, rất sâu rất sâu, Trần Hi bị đòn tấn công bất ngờ này, đỉnh vỡ cổ họng, tiếng đè nén phá vỡ phong ấn, xông ra khỏi khoang miệng, "... Ưm... Thanh Hành... Anh..."
Giọng nói đứt quãng, không ra hình dạng.
Nghe thấy giọng cậu, Thanh Hành càng hưng phấn hơn. Điều chỉnh cơ thể Trần Hi, lật cậu lại, mình biến thành hình người, nhưng vẫn giữ lại hai cái dươиɠ ѵậŧ, nâng một chân cậu lên, kẹp mình vào giữa hai cái huyệt của cậu, không ngừng hung hăng cắm vào cơ thể cậu.
Hai cái huyệt đều bị ȶᏂασ túng dữ dội, mỗi lần đều đỉnh đến chỗ sâu nhất, mỗi lần đều cọ xát vào điểm nhạy cảm của Trần Hi, Trần Hi cảm thấy mình sắp bị chơi hỏng rồi...
Trần Hi sắp sụp đổ rồi, nhịn dục hơn hai mươi năm, chưa từng biết ham muốn có thể khiến người ta mê muội đến vậy, hai cái huyệt của cậu đều bị ȶᏂασ đến chín nhừ, ngực toàn là dấu đỏ và vết bầm do Thanh Hành mυ"ŧ và bóp, cả người cậu bị làm đến mềm nhũn như một bãi nước, du͙© vọиɠ chiếm thế thượng phong, cơ thể không tự chủ được, tích cực phối hợp với động tác của Thanh Hành, tìm kiếm khoái lạc, lúc này công việc gì, ngôi sao gì, cậu đều nguyện ý ở lại trong hang động lạnh lẽo này, mãi mãi kề cận người đàn ông này, yêu quái rắn này, mãi mãi làm chuyện này với anh.
Cậu đã sớm đầu hàng bắn ra, cuối cùng không biết qua bao lâu, cậu mơ mơ màng màng, như ở chốn bồng lai, nhưng cơ thể vẫn không tự chủ được mà run rẩy, đột nhiên hai dòng chất lỏng nóng bỏng đồng thời phun vào cơ thể cậu, trước sau kẹp kích, Trần Hi cảm thấy cả người mình sắp bị tưới ướt, bị luộc chín rồi~
Lâu lắm sau, Trần Hi như tỉnh lại được đôi chút, nheo mắt tỉnh dậy, nhìn về phía Thanh Hành, đôi mắt xanh lục của Thanh Hành vẫn tràn đầy vẻ gợi cảm và du͙© vọиɠ, Thanh Hành liếc cậu một cái, sau đó từ từ rút dươиɠ ѵậŧ ra khỏi cơ thể cậu, ôm cậu một lần nữa đến bên nước, nâng mông và eo cậu, đợi cậu tỉnh táo lại, từ trong cơn mơ màng tỉnh lại, Trần Hi cảm thấy mình như không hề mệt mỏi, mà tinh thần cảm thấy vô cùng thỏa mãn~
Trần Hi ôm lấy vai Thanh Hành, ngẩng cổ lên với lấy môi anh, hung hăng mυ"ŧ một cái, sau đó hạ eo xuống với lấy hai cái dươиɠ ѵậŧ...