Đường Cẩm vẫn còn đang ghi nợ người này lúc nãy cưỡi trên người mình làm mình phải cầu xin tha thứ, một buổi sáng xoay người, không để ý chút nào cự tuyệt của Tề Ngộ, tính khí nhiều lần toàn bộ rút ra, đâm vào sâu hơn, cọ vào điểm nhạy cảm của Tề Ngộ mà nghiền nát nó.
Lúc đầu Tề Ngộ thấy không thoải mái mà rên loạn hừ hừ, càng về sau một tiếng chồng lên một tiếng mà kêu lên không muốn. Cuối cùng chật vật đặt trán trên đầu giường, trong miệng tràn ra rêи ɾỉ vui sướиɠ mà khàn khàn, nɠɵạı trừ rêи ɾỉ mà nói không ra dù chỉ một chữ "Không".
Lỗ hậu của hắn hình như cũng bị đâm nát rồi, lúc trước bị tính khí của Đường Cẩm nhồi vào chỉ còn lại có một vòng hơi mỏng, bây giờ vừa đỏ vừa sưng, mà so với lúc bắt đầu còn căng mịn hơn.
"Ưhm ack! Sẽ rách mất! A, Đường. . . Đường Cẩm! "
Tề Ngộ bị Đường Cẩm đâm vào một cú lút cán đến suýt chút nữa hít thở không thông, tiếng rêи ɾỉ ngăn ở trong giọng, nửa người trên chợt nhấc cao lên, móng tay cào loạn ga giường mà túm nó kéo lên, khóe mắt vô ý thức chảy ra nước mắt, miệng mở to ra lại không phát ra được dù chỉ một từ.
"Đệch! Đường Cẩm. . . A! " Vành mắt Tề Ngộ đỏ mắt lên, ngay cả mũi cũng đã đỏ bừng lên, hắn bị cơn sướиɠ hành hạ đến muốn phát điên, 'cậu nhỏ' phía trước như không thể khống chế được nữa mà tuôn ra một lượng dịch nhờn lớn. Đường Cẩm vẫn còn chưa buông tha hắn, cầm lên hông của Tề Ngộ, cặp mông không ngừng vặn vẹo mà đâm trúng vào điểm dâm của hắn.
Tề Ngộ vòng tay về phía sau mò đến cặp mông của Đường Cẩm, năm ngón xòe ra, bấu vào một cặp mông thịt trơn mịn vào trong tay.
"Tề Ngộ bỏ cái móng heo của cậu ra! " Đường Cẩm có cảm giác đau do mông bị bấu vào, dừng động tác lại giơ tay lên đánh cái chát vào bờ mông cong đàn hồi tốt của Tề Ngộ, hai bên cánh mông tức khác nổi lên sóng mông do mông thịt run lẩy bẩy.
Đường Cẩm nhéo vào phần thịt đùi của Tề Ngộ, quát lên: "Dám làm phản? Sao nói để tôi thấy sướиɠ mà "
Tề Ngộ vuốt ve mông của Đường Cẩm một hồi nhộn nhạo, nhịn không được lại cấu vào hai cái, mông thịt đầy đặn từ trong kẽ ngón tay của hắn tràn ra, bị bàn tay mạnh mẽ nhào nặn thành các loại hình dạng.
Người đàn ông đang bị áp ở dưới người nói năng đứt quãng: "Từ từ rồi anh cũng sướиɠ. . . ưhm ưhm..., tôi đang sướиɠ muốn chết đây"
Đường Cẩm hừ lạnh một tiếng, đem bàn tay phải không đứng đắn kia của Tề Ngộ mạnh mẽ kéo xuống, lại sờ sờ phía trước của hắn, kinh ngạc nói: "Sao ướt thế này. . . "
Đường Cẩm cúi xuống ghé vào trên lưng Tề Ngộ, hai chân đối phương cho dù bị đâm đến run rẩy, cũng vẫn vững vàng nằm úp sấp như trước, hoàn toàn chống đỡ được Đường Cẩm.
Tề Ngộ nãy vẫn còn kêu lên muốn trì hoãn, nay lại nhất thời quên mất hồi nãy ai là người bị đυ. đến ná thở, hắn nghiêng đầu thơm trộm lên mặt Đường Cẩm một cái, đôi con ngươi đen tràn đầy khiêu khích, "Được thì cứ làm đi."
Khóe miệng hắn đã nhếch lên thành một độ cong cực kỳ khêu gợi, hợp với gương mặt đẹp trai đã đỏ bừng lên, nhìn đúng là đang nứng cực kỳ.
Đường Cẩm nhíu nhíu mày, thấp giọng cười nói: "Ngộ Ca à, anh còn có một nhược điểm lớn ở trong tay em đó."
Nụ cười Tề Ngộ cứng đi trong nháy mắt.
Đường Cẩm cắn lỗ tai Tề Ngộ, ngay cả tiếng rên cũng mang theo vài hơi thở hổn hển, tiếng kêu rên trầm thấp khàn khàn truyền vào trong tai Tề Ngộ, đại não Tề Ngộ còn chưa kịp phản ứng, thân thể đã sớm thành thật thể hiện ra sự động tình của hắn.
ŧıểυ huyệt sưng đỏ chợt khuấy chặt, Tề Ngộ kêu rít lên một tiếng, dươиɠ ѵậŧ ở đằng trước trong nháy mắt đã cương đến phát đau.
"Mẹ kiếp, a a! Anh, chơi xấu. . . Ưhm! "
Đường Cẩm duỗi tay sờ vào đầu ti Tề Ngộ , năm ngón tay vuốt ve khối bắp thịt đàn hồi rất tốt kia, thế tấn công ở dưới háng đột nhiên trở nên kịch liệt.
"Có sướиɠ không! ? " Đường Cẩm hỏi.
Tề Ngộ cảm giác mình bị hơi thở dốc của Đường Cẩm bao vây, lỗ hậu đã liều mạng bao vây lấy thứ đang chiếm đóng ở trong, hai điểm trước ngực bị Đường Cẩm lôi lôi kéo kéo rồi lại bắn nó về, ngay cả cơ ngực vốn rất rắn chắc cũng đã bị bóp đến mềm ra rồi.
"Có sướиɠ hay không? Nói! " Đường Cẩm hướng về mông Tề Ngộ mà quất thêm mấy phát nữa, cặp mông màu mật ong bị đánh đến sưng đỏ.
Đường Cẩm cố ý né ngay điểm G của Tề Ngộ, tay phải dùng sức đè vào gáy Tề Ngộ, đem con mãnh thú này áp xuống nằm lỳ ở trên giường, cả khuôn mặt Tề Ngộ đều vùi sâu vào trong gối đầu, tiếng rêи ɾỉ bực dọc hít thở không thông.
Không thở được nên gân xanh ngay chỗ cần cổ của Tề Ngột cũng đãcó thể thấy rõ ràng, mạch máu màu xanh ở dưới da đang đập liên hồi.
Hậu môn đang xoắn lấy gậy thịt co rút nhanh từng đợt theo quy luật, cả người Tề Ngộ co quắp vào, ngón tay đang nắm lấy cổ tay của Đường Cẩm bỗng nhiên không còn sức phải buông ra, cặp mông lùi về sau áp sát vào bẹn háng của Đường Cẩm, mông thịt thắt chặt lại -- một tiếng xì xì, nước dâm trong suốt đã phun ra tưới vào trên mặt con c*c của Đường Cẩm.
"A a a. . . ! sướиɠ quá! Ư ư! Em sai rồi. . . A a! sướиɠ muốn chết đi được . . . "
Hơi nóng của Tề Ngộ thở ra phun ở trên gối đầu, vừa khó thở lại không nén được tiếng rêи ɾỉ của mình, tiếng cầu xin tha bị gián đoạn bởi tiếng gần như đã thành nghẹn ngào, hắn chỉ có thể chật vật níu lấy tóc của mình, gào thét kêu dâm.
Đường Cẩm thu được câu trả lời khiến mình hài lòng, thở hổn hển biến hóa phương hướng tính khí của mình, nặng nề mà đâm trúng vào điểm dâm trong cơ thể Tề Ngộ!
"A a --! " nửa người trên của Tề Ngộ chợt nhảy bắn lên, tay của Đường Cẩm đang đặt tại gáy của hắn cũng bị giãy thoát, tiếng rêи ɾỉ không còn bị ngăn cản nữa, có vẻ cao vút mà mất hồn.
Tuyến tiền liệt của đàn ông bình thường dùng ngón tay có thể đụng vào, nằm ở rất gần với hậu môn, nhưng hình như sâu trong lỗ thịt của Tề Ngộ mới có một điểm dâm, Đường Cẩm càng chọc vào sâu bên trong hắn càng kêu lên đầy da^ʍ đãиɠ.
Con c*c to dài phía trước của Tề Ngộ không được an ủi, sau khi Đường Cẩm lại một lần nữa thọc vào đúng chỗ nhạy cảm ấy, lỗ niệu đa͙σ đã hơi hé mà phun ra một luồng tinh đặc lần thứ nhất.
"Dừng, dừng lại. . . Ưhm Ưhm, van anh đó, em đầu hàng. . . "
Cao trào lần này rất khác, làm cho Tề Ngộ có cảm giác không thể khống chế được, như con dã thú sắp chết.
Rõ ràng hắn vẫn còn đang xuất tinh, mà Đường Cẩm vẫn chưa muốn buông tha cho hắn, nương theo lỗ hậu đang siết lại lúc Tề Ngộ trên cao trào, Đường Cẩm tăng nhanh tốc độ đút vào, túi tinh dập vào chỗ đáy chậu của Tề Ngộ đến đỏ bừng một mảng.
"A ưhm.... . . , đ*t chết em rồi, Ưhm.... chết mất. . . " lưng của Tề Ngộ đã vô lực mà ngã xuống cái giường mềm mại, trong miệng giờ toàn những lời tục tĩu.
Tính khí của Đường Cẩm đang vùi sâu vào nơi sâu thẳm trong thân thể hắn, kêu đau một tiếng, nhắm vào đúng điểm nhạy cảm của Tề Ngộ mà bắn ra.
"A. . . " Đường Cẩm đè xuống trên lưng Tề Ngộ, thoải mái mà nheo mắt lại hưởng thụ dư vị sau khi 'lên đỉnh', ngón tay quấn vào gảy gảy tóc của Tề Ngộ.
Đường Cẩm cười he he mấy tiếng không rõ ý gì, dâng lên cơn buồn ngủ, đại não hỗn loạn, giùng giằng từ trên người Tề Ngộ bò xuống, chuẩn bị kéo hắn đi vào phòng tắm để giải quyết hậu quả.
"Chi vậy?" Tề Ngộ nhìn cổ tay của mình bị Đường Cẩm níu lại mà nhíu nhíu mày.
Đường Cẩm che miệng lười biếng ngáp một cái, "Làm hết trách nhiệm của mình thôi, giúp cậu tẩy rửa. Hay là cậu vẫn muốn giữ lại con đàn cháu đống của tôi?"
Tề Ngộ bị hắn nói xong mặt già đỏ lên, trở tay kéo một cái, Đường Cẩm đang trong cơn mơ mơ màng màng đã bị kéo ngã lên giường.
Tề Ngộ như không nghe thấy rút mấy tờ giấy lau sạch phần dưới thân cho Đường Cẩm, vò vò tóc của hắn, "Anh ngủ trước đi, em đi tắm rồi ngủ sau."
Đường Cẩm ngây người mà nhìn theo bóng lưng Tề Ngộ đi về phía phòng tắm.
Dáng người vẫn mạnh khỏe, bước chân đầy vững chải.
Không có mỏi eo đau lưng như cả người mới bị ủi phẳng! Không có hai chân yếu ớt nhũn ra cần anh bế kiểu công chúa! Không có mất nước thoát lực cần nằm trên giường ba ngày!
=))
Dou ma !
Đường Cẩm xoay người quấn hết cái chăn vào trong người mình, hầm hừ mà không chừa lại một góc chăn nào cho Tề Ngộ, trong nháy mắt đã bọc mình lại thành một cái kén.
Còn gì tôn nghiêm của thân làm công như anh nữa! Cái tên 'thụ' này làm anh không biết đường nào mà đỡ!
--
Đường Cẩm cuối cùng tỉnh lại do lạnh đến đông cứng.
Nhiệt độ không khí cuối hè cũng không thấp, thế nhưng Đường Cẩm thể hàn sợ lạnh, chăn đắp trong phòng nghỉ ở quán bar mỏng như ga giường, đắp lên còn không ấm bằng mặc quần áo ngủ.
Đường Cẩm tự tay sờ một cái ở bên phải, vị trí này đã trống không, trên giường còn lưu lại nhiệt độ cơ thể ấm áp.
Ngoài cửa sổ đã sáng choang.
"Ngộ Ca-- "
Đường Cẩm kêu hai tiếng không ai trả lời lại, đột nhiên sinh ra một loại cảm giác như em gái mới mất truynh xong giờ không biết phải làm sao.
Nhưng mà cái ý nghĩ này vừa mới ló đầu ra, đã bị Đường Cẩm khóe miệng co giật mà chế trụ lại.
Đường Cẩm thở dài một hơi, chẳng lẽ tối hôm qua bắn xong sướиɠ quá, đem óc chó bắn nát luôn rồi, làm sao chỉ số IQ lại tụt xuống dưới âm thế này?
Anh mặc quần áo tử tế đi đến cửa phòng tắm, chuẩn bị rửa mặt một chút để về nhà thay quần áo. Mới vừa mở cửa phòng tắm ra, đã phải đối mặt với vẻ mặt như c*t của Tề Ngộ.
"Anh còn tưởng em đi rồi, " Đường Cẩm mở chốt cửa ra, quan sát Tề Ngộ vài lần, "Sao sắc mặt em kém quá vậy. Làm sao rồi? "
Đường Cẩm lấy kem đánh răng còn nguyên seal từ bồn rửa mặt ở trên, mãi đến khi anh đã đánh răng rửa mặt làm xong hết mọi thứ, Tề Ngộ vẫn đứng ở nơi đó không nói tiếng nào cũng không loạn động.
"Đến cùng là làm sao vậy? " Đường Cẩm tiến đến dưới mí mắt Tề Ngộ chớp mắt với hắn.
Tề Ngộ và Đường Cẩm liếc nhau, hoảng loạn đến mức quay đầu sang chỗ khác, "Không có, không có việc gì. "
Đường Cẩm lúc này mới phát hiện cái tay ôm bụng của Tề Ngộ nãy giờ còn chưa bỏ xuống.
"Ngộ Ca đừng nói là em . . . "
Đường Cẩm ở ánh nhìn soi mói của Tề Ngộ chậm rì rì nói tiếp, "Mang thai hả!? "
Đường Cẩm kéo xuống cái tay đang ôm bụng của Tề Ngộ, vậy mà lại nhìn ra một tia ai oán từ trên mặt của người đàn ông có cơ thể cường tráng này, thu lại nụ cười, cũng không giỡn với hắn nữa, giơ tay lên lau lau trán của Tề Ngộ, "Tề Ngộ, vẫn ổn chứ? "
Nhiệt độ cơ thể ở trong tay bình thường, hẳn chỉ là tiêu chảy chưa tới độ lên cơn sốt.
Ngón chân Tề Ngộ cuộn lại, hơi thở bỗng nhiên gấp gáp, hai tròng mắt vốn đang thờ ơ không sắc thái đột nhiên trở nên sắc bén.
Hắn xoay người lấy điện thoại di dộng ra đưa cho Đường Cẩm, "Không phải nói có lần sau sao? Số điện thoại. "
Hai người bọn họ cũng từng uống với nhau, từng nói chuyện phiếm với nhau trên trời dưới đất, nhưng đều là phát sinh vào lúc đi đón Trác Trình và Thẩm Nhất Địch. Trong giới vẫn luôn đem hai người đặt chung một chỗ so sánh với nhau, dẫn tới việc hai người chưa từng lưu lại số điện thoại di động của nhau.
Đường Cẩm ấn vào số của mình, đưa điện thoại di động trả lại cho Tề Ngộ. Tề Ngộ đọc lên một chuỗi chữ số, Đường Cẩm ấn vào từng số một vô trong điện thoại của mình, nhìn chằm chằm chỗ ghi chú lưu tên Tề Ngộ, ý vị thâm trường sờ cằm một cái.
"Anh cười cái gì? " Tề Ngộ lại gần hỏi.
"Hửm...? " Đường Cẩm như không có chuyện gì xảy ra tắt màn hình điện thoại di động đi, nghi ngờ nói: "Anh có cười à? "
Tề Ngộ yên lặng nhìn anh chằm chằm rồi vài giây, luôn cảm thấy Đường Cẩm cười như thế không tốt đẹp gì, tay mắt lanh lẹ mà giật lấy điện thoại di động của Đường Cẩm.
"Ai ai. . . Nhẹ chút nhẹ chút thôi, anh mới vừa mua, đừng có thô bạo như vậy. " Đường Cẩm không có làm sao phản kháng, thậm chí chủ động buông lỏng tay, cười hì hì nói: "Chỉ là anh lưu lại tên 'Tề Ngộ' thôi, con khỉ nhà em gấp cái gì "
Tề Ngộ làm sao mà tin được ba cái chuyện ma quỷ người này nói, mở danh bạ điện thoại di động lên nhìn vào dòng chứ mới lưu-- điểu tinh* Tề Ngộ.
*Điểu: chym, tinh: tinh trùng.
Nền trắng chữ màu đen, vô cùng rõ ràng.
Đường Cẩm lại cũng không nhịn được nữa, ôm bụng cười phá lên sằng sặc.
"Đệch! Đường Cẩm em chính là quá nhân từ với anh. . . Sẽ đổi tên anh thành rắm tinh!" Tề Ngộ thở phì phì tức giận đưa điện thoại di động trả lại cho anh, mở ra danh bạ của mình muốn đổi ghi chú.
"Chờ đã, đừng đổi mà! " Đường Cẩm hoảng sợ bước lên phía trước, một tay giật lấy điện thoại di động trên tay Tề Ngộ rút ra, "Để anh nhìn một chút xem em lưu anh dưới cái tên gì mà em kêu là nhân từ."
Đập vào mi mắt là ba chữ đoan đoan chánh chánh – Kẹo thập cẩm*.
*Đường = họ của công mà cũng có ý nghĩa là kẹo, nhưng đọc lên giống nhau chứ chữ viết và nghĩa của hai chữ "đường" đều khác, này như tên gọi yêu Ngộ Ca dành cho anh Đường vậy.
Đường Cẩm sửng sốt một chút, cười tươi lên, "Ơ này. "
Tề Ngộ thấy ánh mắt vui vẻ của Đường Cẩm mà hơi có chút chân tay luống cuống, làn da nâu cũng không giấu được vẻ ửng hồng trên mặt hắn.
"Anh trai à, trong lòng của anh, em ngọt ngào đến vậy hả? "
Tề Ngộ mặt mày cau có giựt lại điện thoại di động, rầu rĩ nói: "Anh không thích thì em xóa đi thôi."
"Đừng. " Đường Cẩm cầm cổ tay Tề Ngộ, đầu ngón tay khẽ động, "Thật ra. . . nghe rất hay."
Một câu nói làm cho nét mắt vốn đang đau khổ của Tề Ngộ trong nháy mắt bỗng trở nên sáng rực lên.
Đường Cẩm quay đầu sang chỗ khác, vội ho một tiếng nói như không có gì: "Từ nhỏ đến lớn, anh trai anh vẫn nói anh ngây thơ, Trác Trình chê anh yếu ớt, chỉ có em là người duy nhất cảm thấy anh. . . "
Ngọt.
Tề Ngộ nhìn chằm chằm gò má Đường Cẩm, đường nét tuấn mỹ của đối phương lúc này có vẻ cực kỳ nhu hòa, những điểm nho nhỏ này không được tự nhiên đều vừa đúng gãi trúng chỗ ngứa trong tim Tề Ngộ.
"Đường Cẩm. "
Đường Cẩm quay đầu, "Sao vậy? "
Tề Ngộ tiến lên một bước quấn chặt vào hông của anh, đem Đường Cẩm áp ở một bên trên bồn rửa mặt. Đường Cẩm chợt mất thăng bằng, thân thể ngửa về đằng sau, đầu suýt nữa bị đập vào tường đã được lòng bàn tay Tề Ngộ che chở.
Quá gần. Nơi chóp mũi của hai người đều là hơi thở của đối phương.
Bàn tay Tề Ngộ che mất hai mắt Đường Cẩm, "Đường Cẩm, mở miệng. "
Đường Cẩm nhếch miệng, có hơi hé miệng ra.
-- anh nhận được một nụ hôn dịu dàng.
Tề Ngộ đến tuổi này rồi mà còn chưa hôn ai dịu dàng đến thế, đầu lưỡi êm ái liếʍ qua môi Đường Cẩm, liếʍ đến khoang miệng, mỗi một lần đều mang ý tứ muốn trấn an, ngoài ý muốn làm cho người khác say mê.
Tề Ngộ nghĩ, hắn vẫn luôn thích dáng dấp Đường Cẩm cười đến tùy ý, cái biểu cảm cô đơn vắng vẻ thế này hắn không bao giờ muốn nhìn thấy.
Đầu lưỡi vuốt nhẹ vào, Đường Cẩm cảm thấy một khối rắn nhỏ được Tề Ngộ truyền qua vào trong miệng mình, một vị thơm nồng nặc mùi sữa tràn đầy vào trong miệng.
"Em làm gì thế? " nụ hôn vừa kết thúc, khóe miệng Đường Cẩm mỉm cười giống như cũng mang theo vị ngọt kẹo sữa.
Tề Ngộ rũ mi mắt, hai tròng mắt đen nhánh ở trong nắng mai tự dưng có vẻ đa tình.
"Đường Đường, rất ngọt.*" Tề Ngộ có ý riêng, quay vòng ở cánh tay ngang hông Đường Cẩm buộc chặt, giọng nói khàn khàn, "Anh trai shương shương em."
*Đường ở đây tác giả để là 'kẹo' chứ không phải họ Đường
[ tác gia lời muốn nói: ]
Đường Cẩm: Để làm chi?
Tề Ngộ (không hề tự nguyện): Chồng shương shương em
ps: Đường Cẩm lớn tuổi hơn Tề Ngộ, ý tôi nói về tuổi tác.
Lời editor: Xưng hô hơi loạn hy vọng không làm bạn đọc loạn não :D Sau này còn nhiều khúc Ngộ Ca soft với Đường Đường lắm mọi người chờ nhóe :">