Anh Chồng “Chính Chuyên” Nay Đã Vùng Lên

Chương 5 - Con rùa Tề Ngộ

Trước Sau

break
(cưỡi trên người/ công cầu xin tha thứ / có lôi)

dươиɠ ѵậŧ của Đường Cẩm vốn đã nửa cương lên rồi, Tề Ngộ trở tay một bên lột vừa sục c*, một bên vừa dùng chỗ khe mông mà ma sát chọc vào chỗ đó, mới có vài cái mà con c*c của Đường Cẩm đã một lần nữa nóng rực cương thẳng lên.

Tề Ngộ nửa quỳ ở Đường Cẩm trong quần, ưỡn thắt lưng lên nhắm ngay dươиɠ ѵậŧ ngồi xuống, quy đầu to lớn mỗi khi đè vào làm trên huyệt khẽ nhếch mở, đều do bởi vì nước dâm từ trong huyệt chảy ra quá nhiều mà trượt ra.

Đường Cẩm nằm hưởng thụ ở trên giường, cơ thể dạng ra thành hình chữ đại, nằm dang hết hai tay hai chân ra, anh nhìn Tề Ngộ đang banh chân trên người mình mà lên cơn nứng, cảm nhận thị giác tuyệt không kể xiết.

Thấy Tề Ngộ cứ nhứ nhứ mấy lần ở ngoài mà không chịu vào, Đường Cẩm có hơi không vừa ý mà nói giống ra lệnh: "Cậu phải banh mông mình ra rồi mới nhét vô được, mông cậu toàn thịt không, có đâm cũng không đâm vào được đến hậu môn nữa."

Cơ thể Tề Ngộ cứng đờ, hai tay tách ra cánh mông phía sau của mình, không nhịn được nói: "Tôi không có vậy, là do hàng của anh quá..."

Miệng huyệt đỏ tươi hơi hé mở, như muốn trốn tránh mà cũng như đang mời gọi, vừa co lại vừa rút vào mà bọc quanh bao quy đầu, hai tay Tề Ngộ dùng sức tách rộng ra hai bên mông thịt của mình, làm lỗ hậu hoàn toàn bị phơi ra ngoài, chật vật nhả ra nuốt vào tính khí.

"Ừm.... . . " Tề Ngộ cảm thụ được dươиɠ ѵậŧ trong cơ thể mình, cau mày hừ nhẹ, có hơi điều chỉnh tư thế để có thể dễ dàng phát lực, nuốt vào từng chút một con c*c của Đường Cẩm.

Đường Cẩm chỉ cảm thấy như mình đang đi vào trong một suối nước nóng rất sâu, đường ruột bi ma sát đến nóng hổi đã tranh lên trước muốn mυ"ŧ vào, mà chủ nhân của cái lỗ này vẫn cứ không nhanh không chậm chầm chận đút vào.

Chậm quá!

Đường Cẩm cau mày một cái, hai tay ôm trọn mông Tề Ngộ, hít sâu một hơi, lúc đối phương còn chưa kịp phản ứng lại, đã ưỡn eo nắc thẳng một cú thật sâu!

"A Ưhm --! "

Đáng thương cho Tề Ngộ không chút nào phòng bị, đã bị dùng tư thế ngồi cưỡi mà thành thành thật thật bị cᏂị©Ꮒ đến chỗ sâu nhất trong cơ thể, một kɧoáı ©ảʍ khiếp đảm trong linh hồn như muốn nổ tung ở trong người.

Eo lưng của Tề Ngộ run lên, thân thể chịu không nổi mà ngửa hẳn về đằng sau, cả người bị kéo ra hết mức có thể. Chỗ đầu gối cong lên bị đè ở sau lưng Đường Cẩm run rẩy co quắp lại không ngừng, hầu kết nhô lớn ra cuộn động lên xuống, chỉ còn có thể phun ra những tiếng khàn khàn rêи ɾỉ, "Thích quá, a a, thật sâu. . . "

Tề Ngộ mò được đôi tay vô lực của mình đăng trượt xuống từ chỗ mông, chuyển ra phía trước chống tay trên bụng Đường Cẩm, tùy ý dùng tay xoa vào từng múi bụng.

Huyệt thịt đang co rút lại trong tràng ruột của hắn, mỗi lần thở ra đều mang theo tiếng rêи ɾỉ, hai chân cưỡi ở trên người Đường Cẩm không ngừng ma sát, dươиɠ ѵậŧ đằng trước cũng đã cương lên nảy đánh vào bụng, đúng là bị Đường Cẩm cᏂị©Ꮒ phê đến mức đã cương lên hoàn toàn.



Đường Cẩm nhíu nhíu mày, hít sâu một hơi chậm rãi rút ra, không để ý tới biểu cảm vặn vẹo của Tề Ngộ, ưỡn cao eo ếch thần tốc thúc mạnh vào.

"A! Ưm Ưm.... . . ! Không, không được, tôi còn chưa kịp. . .thích ứng, Ưhm hưmm...! "

Ngón tay của Tề ngộ vô ý thức gập lại, rêи ɾỉ bằng tần số cao, dáng vẻ run rẩy lắc lư, 'cậu em' ở đằng trước đã run run rẩy rẩy mà phun ra một ít dâm dịch, vừa tự ý bắn tung tóe trên đỉnh.

Hắn bị cᏂị©Ꮒ vào đến nửa đau nửa sướиɠ, lối vào gắt gao khép chặt lại bị Đường Cẩm cứng rắn đâm thủng qua, mỗi một cú đâm đều lạc vào chỗ sâu nhất trong thân thể hắn, như đã bị đâm thủng.

"Còn phải thích ứng gì nữa? Mới làm hồi nãy mà"

Đường Cẩm tự tay sục c* cho Tề Ngộ, buồn cười nói: "Thích lắm mà còn bày đặt*."

(Nguyên văn: Khẩu ngại thể chính trực - là một cụm thành ngữ của Nhật được viết tắt lại theo tiếng trung, nguyên văn là kuchi ga iyada to itte karada wa shoujikina monoda. Nghĩa là: "Ngoài miệng nói không nhưng phản ứng của thân thể lại rất thành thực".

Source: blueskyleanh.wordpress.com)

Chết tiệt thật!

Cơ bản Tề Ngộ đã không nén lại được tiếng rêи ɾỉ của mình, đại não bị từng cơn sướиɠ đập vào cọ sát đã sớm tan ra thành đống hồ nhão , mà đống hồ nhão này còn đang bận nghĩ bậy trong đầu: Mọe nó chứ ông đây đã bị đè rồi còn rên như bot bánh bèo! Sao lại có thể được chứ?!

Tề Ngộ oán hận nâng cao eo, lúc Đường Cẩm hướng về phía trước đâm vào hắn làm chân thả lỏng, cơ thể bởi vì trọng lực bỗng nhiên rớt xuống, lỗ thịt đem tính khí nuốt vào tới chỗ sâu nhất.

Hai người gần như cùng một lúc rên ra một tiếng, vòng eo gầy mà có lực của Đường Cẩm lơ lửng trong không khí run rẩy vài cái, mới ngã lại lên trên giường.

Anh đang ở phía dưới, dù sao so về khí lực với Tề Ngộ cũng không thể chiếm ưu thế được.

Ánh mắt Tề Ngộ sáng ngời trở lại, một tay chống đỡ đầu gối Đường Cẩm, một tay hướng về phía trước bóp vào đầu ti của Đường Cẩm, dồn sức vào eo, thẳng thắng thoải mái ngồi nhún pah pah pah.

"Ư --, ack! " Đường Cẩm không kịp đề phòng nên kêu lên lúc bị Tề Ngộ đè, trên đầu ti vừa đau vừa tê dại, anh nắm lấy cổ tay Tề Ngộ, muốn đem cái tay đầu sỏ đang chơi với đầu ti của mình kia kéo ra, lại bị kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt tấn công vào ở dưới thân làm đến cả đầu ngón chân cũng đã tê dại.

"Anh trai. . . Anh trai à. . . , chậm một chút đi, ưm ưm ...! Em đây chịu không nổi! "



Đường Cẩm vừa rêи ɾỉ, vừa vặn eo phối hợp với tần suất của Tề Ngộ mà nắc lên, trong mắt chứa rõ sự trêu tức, rõ ràng là đã thoải mái đến hết chịu nổi rồi, còn muốn Tề Ngộ nhanh hơn chút nữa.

Con ngươi của Tề Ngộ tối lại, hai mắt híp vào, tiếng rên của Đường Cẩm đã đâm trúng điểm G của hắn rồi. Hai tay hắn đều chuyển qua phía sau để thuận tiện ra sức, trên lưng giống như được lắp vào một cái motor chạy điện, mỗi khi rút ra đều chỉ để chừa lại phần quy đầu là còn ngậm ở bên trong, mỗi khi đè xuống đều muốn Đường Cẩm phải bị lún xuống nệm thật sâu.Đến lúc áp đến chỗ sâu nhất, còn cố ý siết chặt lại lối vào, thiếu điều muốn 'nặn' lại tính khí của Đường Cẩm thành hình nó muốn, hai bên mông còn đong đưa rồi mới bắt đầu vòng chinh phạt kế tiếp.

"Á, dou ma! Tề. . . Ngộ! Cậu là cái đồ con. . . ! "

Đường Cẩm xem như là đã hiểu trước giờ đám thụ vẫn kêu "Không thích ứng" là cảm nhận thế nào. Ba năm vô nghĩa này xem như không tính đi, nhưng cho dù trước đây có chơi 'thú nhún' với bạn cᏂị©Ꮒ cũng có rất ít lần có thể làm mạnh đến như vậy, bản thân họ mới động được hai cái đã mềm nhũn thắt lưng, cả người đã đồ ầm xuống dựa ở trên người anh, còn anh phải dùng sức từ dưới 'công phá' lên trên.

Nhưng Tề Ngộ không giống vậy, ở trong giới này hắn cùng anh nổi tiếng là ' top mạnh mẽ bản lĩnh' đủ loại ngón nghề, chính là do thắt lưng khỏe thể lực tốt, cưỡi ở trên người Đường Cẩm như cá gặp nước, vừa đong đưa mông lại vừa ra vào thật sâu, tuy là chính hắn cũng rêи ɾỉ không ngừng, nhưng đâm vào càng sâu lại càng thêm hưng phấn, phần eo không có dáng vẻ xụi lơ chút nào, tốc độ sau mười mấy phút vẫn không giảm như cũ, khiến Đường Cẩm bị tấn công ngược lại rêи ɾỉ liên tục do bị 'đè'.

Có điều Đường Cẩm vốn dâm trước giờ, làm top thì sao chứ? sướиɠ quá vẫn được quyền rên mà.

Đường Cẩm lời nói thô tục gì cũng dám nói ra bên ngoài, trong lòng anh không hề biết xấu hổ là gì mà rêи ɾỉ, hẳn nhiên đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ Tề Ngộ. Con dã thú này ở trên người Đường Cẩm không biết mệt mỏi chút nào mà luật động, tiếng va chạm chạm bạch bạch như sợi dây không đứt, mãi đến lúc Đường Cẩm đã cảm thấy thật sự không chịu nổi, đôi mắt bắt đầu phủ sương mù, ngoài miệng ú ớ gọi 'anh ơi anh à' yếu ớt van xin hắn, lúc đó Tề Ngộ mới đỏ mắt dừng lại.

Đường Cẩm che che lại mặt mình, lúc này thật sự cảm thấy mất mặt, nghĩ sao lại đi cầu thụ dừng lại chứ. . .

Tề Ngộ chậm rãi thở ra một hơi, cương quyết kéo ra tay đang che mặt của Đường Cẩm, người đang ở dưới trong mắt đã ngập sóng nước mênh mông, đuôi mắt đỏ lên, Tề Ngộ thấy trong lòng có chút nhộn nhạo, rướn lên trên hôn mấy cái, khàn giọng nói: "Anh trai làm đau em à? "

Đường Cẩm đặc biệt thích giọng trầm của Tề Ngộ lúc cᏂị©Ꮒ, làm cho người ta chỉ nghe thôi đã muốn cᏂị©Ꮒ, lúc bị cᏂị©Ꮒ hắn dùng âm thanh phát ra từ cuống họng kia, nɠɵạı trừ rêи ɾỉ thì cũng không phát được thêm từ nào.

"Anh đang ăn hiếp em đó. . . "

Đường Cẩm lẩm bẩm, dùng tay bóp vào bầu ngực to hắn mơ ước đã lâu, tuy có độ đàn hồi vô cùng tốt, nhưng vẫn không có cách nào so với khuôn ngực mềm mại của phụ nữ. Không khỏi nhịn được mà tính toán ở trong lòng muốn đem cơ ngực lớn của Tề Ngộ nhào nặn đến khi nó mềm ra, ép vào hai bên ngực để dùng rãnh giữa chơi trò 'kích dục bằng ngực', sau đó bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ lên mặt của tên đàn ông mạnh mẽ này.

Trong đầu Đường Cẩm đã tính toán ào ào đâu vào đấy, mà nét mặt vẫn như đang rất tủi thân, "Ngộ Ca à anh thì sướиɠ quá rồi, em còn chưa cương đây!"

Đáy lòng Tề Ngộ run lên, nhếch miệng, cúi người xuống trao nhau nụ hôn. Đầu lưỡi hai người quấn quýt vào nhau, nước dãi chảy xuống theo khóe miệng Đường Cẩm, lại bị Tề Ngộ liếʍ sạch.

Tên đàn ông cưỡi trên người Đường Cẩm đứng dậy rời đi, tính khí rời khỏi miệng huyệt phát ra một tiếng póc, từng dòng dịch nhờn bị miệng huyệt khẽ mở khẽ nóng đẩy ra ngoài, Đường Cẩm có thể ngửi được mùi vị tìиɧ ɖu͙© phảng phất.

Lời editor:Đường Cẩm thường xuyên gọi Tề Ngộ là Ngộ Ca/ca ca, nên khi nào hai người này đổi xưng hô thì mình sẽ để chữ anh, em qua nét nghiêng cho mọi người dễ phân biệt nha. Chứ còn bình thường Đường Cẩm lớn hơn nên vẫn xưng anh với Tề Ngộ.
break
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Gả Cho Nam Thần
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc