Ăn Sạch Bà Xã Phúc Hắc

Chương 29 - Chương 26

Trước Sau

break
An Thuần Thuần: Mami~ người ta thật đau lòng!

Lâm Mỵ Mỵ: *lau kính* Đừng đến gần kẻ độc thân như ta! *xua tay*

An Thuần Thuần: Mami~ người là kẻ vô trách nhiệm!

Lâm Mỵ Mỵ: *ngoáy tai* Ta không có khả năng! *liếc* => bụng của Thuần Thuần.

An Thuần Thuần: *che bụng* không phải! *nói thầm* tư duy của mami thật biến thái.

Lâm Mỵ Mỵ: *sờ mũi* (⊙o⊙)? Gì nha?

An Thuần Thuần: ︶︿︶ Dật Dật nói là Trần 'ŧıểυ tam' chỉ là tép riu, không có chút tính khiêu chiến. *nuốt nước miếng* Nói... Mami, người càng ngày càng xuống dốc nha!

Lâm Mỵ Mỵ:( ̄- ̄) Quá đáng! Quá đáng! *Quay lưng bỏ đi*

An Thuần Thuần: @.@ Mami!?

Lâm Mỵ Mỵ: *lẩm bẩm* Quá đáng! *cắn cắn thỏ bông* Quá đáng! *Đi mất*

An Thuần Thuần: *...*

Lâm Mỵ Mỵ: Á há há... há há *cười điên loạn* Chưa biết ai ngu hơn ai! Á há há... há há. Cho người mệt chết!

--- ------ ------ ------ -------

Đến diễn đàn lê quý đôn để xem chương mới nhất nha các bạn!

--- ------ ------ ------ ------ ---

Đối với Trần Trạng Nguyên thì theo đuổi con gái nhà người ta là điều trước nay anh chưa từng thử lần nào, lần đầu muốn yêu đương lại gặp phải cảnh 'đến trễ một bước'. Thật là quá đau đầu!

Ông chủ! Theo như số liệu điều tra được thì, toàn bộ tài sản của cậu Tống gồm có bất động sản và cổ phiếu thì... không thích hợp cho lắm!

Có gì không thích hợp?

Theo những gì điều tra được thì gia đình của cậu ấy không thuộc dạng giàu có!

Tiếp tục! Trần Trạng Nguyên lạnh nhạt nói, không giống thái độ ôn hòa thường ngày khi gặp An Thuần Thuần.

Tuổi cậu ấy lại còn quá trẻ, lại không có thông tin cho rằng cậu ta là thần đồng! Người đàn ông cung kính nói.

Nói vậy, cậu ta trẻ tuổi, không nhờ gia đình lại có thể gây dựng được sự nghiệp như thế quả không đơn giản! Trần 'ŧıểυ tam' nhíu mày, trẻ tuổi như thế tuy ngoài mặt là mở công ti Tư Tư, nhưng trên thực tế trong tay cậu ta nắm rất nhiều cổ phiếu và bất động sản có giá trị. Điều tra được người nâng đỡ cậu ta chưa?

Thưa ông chủ, không có phát hiện!

Nhất định phải điều tra cho tôi! Người trẻ tuổi nhất định phạm phải sai lầm! Anh không tin, Tống Tư Dật kia có thể một tay che trời.

Người đó đã nói: Cậu muốn theo đuổi An Thuần Thuần, tôi sẽ giúp cậu!

Nắm tay thành nắm đấm, tinh thần chiến đấu của Trần Trạng Nguyên liên tục tăng cao.

Trần Hạo quăng sấp tài liệu lên bàn làm việc của Tống Tư Dật, lòng đầy phiền muộn, vò đầu bứt tóc: Này, Dật! Vương Quân nói là gần đây xuất hiện kẻ lạ theo dõi mạng của công ti chúng ta. Tuấn Anh sợ có chuyện ngoài dự tính xảy ra nên đang thiết lập khả năng theo dõi ngược!

Tống Tư Dật chống cằm suy nghĩ, bàn tay nắm chuột dừng lại. Tuấn Anh đã là thành viên kì cựu về IT, nếu cả cậu ấy cũng rơi vào tình trạng chống chọi, khiêu chiến với trình độ của Trần Tuấn Anh thì người này quả nhiên không phải dạng tầm thường. Tường lửa của công ti khá tốt mà còn bị hack thì có khả năng người này dễ dàng theo dõi mọi hoạt động một cách hết sức dễ dàng.

Trần Hạo vuốt cằm, đi qua đi lại: Công ty của chúng ta từ trước đến nay rất tốt mà, hacker đột nhiên lại chọn chúng ta, chẳng lẽ chỉ vì mấy phần mềm của chúng ta! Nếu nói về tấn công thì không phải công ty con của Lương Đình không bị tấn công.

Tư Dật khép laptop lại: Hiện tại, chỉ kết luận là có kẻ xâm nhập. Chúng ta cần xem xét tình hình!

Phá mẹ mấy cái hệ thống của thằng chó đó! Tuấn Anh chắc làm được! Trần Hạo bực bội.

Tống Tư Dật bình tĩnh suy xét lại: Có lẽ chúng ta nên bàn bạc chuyện này với Army, xem xét tình hình bên Lương Đình rồi quyết định!

[ Hacker!? ] An Mỵ cao giọng, vừa nghe tình hình bên Tư Tư, cô liền cảm thấy bực bội: [ Tôi đã kêu thư ký thông báo xuống rồi, có tình hình gì đặc biệt tôi sẽ báo ngay cho cậu! Còn... ]

Cô ấy chưa nói xong thì bên này Tống Tư Dật lật tức cắt đứt: Điện thoại có khả năng bị nghe lén!

[ Được rồi! Gặp sau! ]

ok

Tình hình bên Army rất yên tĩnh, nhưng... phòng làm việc của Tổng giám đốc tập đoàn Lương Đình nổi danh, vang lên những thanh âm náo loạn, tiếng đồ vật vỡ, tiếng lên giọng của chủ tịch Lương Đình...

KẺ NÀO TO GAN DÁM XÂM NHẬP VÀO HỆ THỐNG CỦA LƯƠNG ĐÌNH! Sau đó là hàng loạt tiếng đập phá cùng tiếng sành sứ vỡ vụn.

Anh vừa nói vừa uống cà phê, hai chân bắt chéo cực kì nhàn nhã. Những âm thanh đổ vỡ chói tai phát ra từ chiếc loa tiện dụng siêu nhỏ đặt trên bàn. Chủ tịch Lương chỉ bình thản uống trà, lâu lâu đệm vài ba câu cho có 'màu sắc'. TIỀN CỦA ÔNG ĐÂY BỎ RA ĐỂ MẤT SẠCH À?

Toàn bộ những nhân viên đang ghé tai nghe lén trước cửa phòng, hai chân liền run rẩy. Công việc của mỗi nhân viên ở tập đoàn Lương Đình đều là 'bát cơm' của họ. Chủ tịch lương là người dễ chịu nhất, ôn hòa dễ gần, nhưng mà một khi nổi giận thì... ôi!... Chưa biết?

Lâm An Mỵ ngồi tại bàn làm việc, khoanh tay trước ngực chán nản xem Lương Đình diễn trò. Cô đang bận suy nghĩ về chuyện hacker lần này.

Nếu muốn xâm nhập thì cùng lắm chỉ là 'múa rìu qua mắt thợ', nhân viên phòng IT toàn bộ đều là nhân viên xuất sắc nhất, muốn hacker chuyên nghiệp thì phòng công nghệ thông tin của Lương Đình hoàn toàn đứng đầu. Evan- hacker nổi bật đứng đầu trình độ ở thành phố H này là thành viên đắc lực của Tổng bộ Lương Đình, cũng coi như là người thân cận bên cô, do cô đích thân đưa về.

Nhưng theo những gì Evan phân tích thì có hai nhóm hacker xâm nhập, rối rắm ở đây là không biết họ có mục đích gì, là bạn hay thù, cùng mục tiêu hay khác mục tiêu. Trước mắt vẫn chưa thể 'bắt dây động rừng' khiến cho bọn họ cảnh giác ngược lại.

Vậy cuối cùng là người này muốn nhắm vào Lương Đình, Tư Tư hay là vẫn còn mục đích khác. Dạo chơi sao!? Không có khả năng, những kế hoạch hạng mục của Tư Tư bị xâm nhập đều có khả năng khiến Tư Tư phá sản bất cứ lúc nào. Tập đoàn Lương Đình hiện sở hữu hạng mục quan trọng nếu gặp sai lầm nghiêm trọng thì cũng không sao do đầy đủ nguồn lực.

Thế rốt cuộc bọn họ muốn gì? Tiền! Cổ phiếu! Nhắm vào ai, Steven hay Tư Dật?

Lương Đình nâng ly cà phê ngắm nghía, tặc lưỡi phát lên tiếng suýt xoa 'chậc chậc'. Vẻ mặt, cậy thế mỉa mai, cười cợt cô: Vẫn chưa nghĩ ra à? Anh lắc lắc đầu, bĩu môi phán một câu: Tệ quá!

Lâm An Mỵ nhăn mặt, bực bội: Anh nghĩ ra rồi sao?

Lương Đình bày ra vẻ mặt đắc ý, cười khẩy: Bởi vì anh đây là 'Thần đồng giới kinh doanh' đấy nhá! Muahahahaaaaaa!!!!

Đầu cô chảy xuống vô vàng vạch đen: Lương Đình!...

Anh nhướng mày khó chịu, ôm ly cà phê ngồi chồm hổm trên ghế sô- pha. Một người đàn ông lại ngồi trên sô- pha, uống cà phê theo kiểu của mấy bà 'hàng chợ' thật sự khiến người ta nhứt mắt, nhất là cái bộ tây trang sang chảnh trên người anh ta.

Lương Đình giận dỗi, bặm môi: Giờ làm việc phải gọi là Steven!

An Mỵ bóp trán, chán nản. Cô theo chân anh ta hơn mười năm, năm tháng này thật đúng là không dễ sống mà! Mặc dù anh ta là 'Thần đồng giới kinh doanh' thành phố H không sai, nhưng với bản tính lập dị này thật sự là khiến người ta đau đầu.

Lương Đình mặc kệ quần áo trên người của anh hiện tại là tây trang đắt tiền gì gì đó, hai chân gác hẳn lên sô- pha tận hưởng, khôi phục hoàn toàn bộ dáng cà lơ phất phơ thường ngày. Ra vẻ bà tám, châm chọc cô: Army à, buông lỏng tinh thần một chút! Nhìn xem, cứ trang điểm kiểu này! Chậc... chậc!!! Ế đến già!

Cô liếc xéo anh, lạnh lùng đâm chọc lại: Nhìn lại anh đi Steven, anh còn chưa từng có bạn gái!

Da mặt Lương Đình tỉ lệ thuận với số tuổi, dày như tường thành. Anh luôn bày ra vẻ mặt hết sức vô tội, trông cứ như chàng trai mới lớn ngây ngô thuần khiết. Chỉ là chàng trai này là kẻ có khả năng ȶᏂασ túng giá cổ phiếu của cả thành phố H, chém gió chơi thôi, anh ta có tài nhưng sợ công an bắt nên

break
Gả Cho Nam Thần
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
(Sắc)Con Chồng Trước Và Cha Dượng
Ngôn tình Sắc, nhiều CP
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc