Ăn Dưa Thượng Vị, Ta Trở Thành Tín Ngưỡng Duy Nhất Của Bạo Quân

Chương 35: Thuý Vân đê tiện

Trước Sau

break

Còn Hoa Thanh cung của Vinh Quý Phi cách Chiếu Tuyết Đường rất xa, nửa đêm canh ba không ngủ để dưỡng nhan mà chạy đến Chiếu Tuyết Đường, Sở Lưu Trưng trực giác nàng ta đến là vì mình.

Nhưng từ khi vào cung đến nay, nàng chưa từng nói một lời nào với vị Vinh Quý phi này, rốt cuộc là đã chọc giận người ta ở chỗ nào?

Nàng phải cẩn thận tìm tòi, chắc chắn có chuyện gì đó ở đây.

[Vinh Quý phi, Chiếu Tuyết Đường...]

[Hả? Thúy Vân hôm nay... Không, bây giờ đã qua mười hai giờ, là hôm qua, sáng hôm qua đã đi tìm Vinh Quý phi. Nàng ta tìm Vinh Quý phi làm gì?]

[Má ơi! Thúy Vân lại đi nói xấu sau lưng ta trước mặt Vinh Quý phi, nói rằng bạo quân thích ta, muốn nạp ta vào hậu cung!]

[Ông trời ơi! Bịa chuyện cũng phải có giới hạn chứ? Mắt nào của ngươi thấy bạo quân đối xử đặc biệt với ta, thích ta hả? Lúc bạo quân cố ý hành hạ ta, sai ta chạy tới chạy lui thay trà thì mắt ngươi mù rồi à?]

Sở Lưu Trưng tiếp tục lật xem các dòng liên quan.

[Má ơi! Má ơi! Thúy Vân, đồ đê tiện, bà đây đào mả tổ nhà ngươi hay sao mà ngươi muốn tìm thị vệ hủy hoại thanh danh của ta!]

[Nhân tính đâu? Tình bạn nhựa đâu?]

[Thì ra món quà bất ngờ mà Thúy Vân chuẩn bị cho Vinh Quý phi chính là bằng chứng ta gây họa trong cung ở Chiếu Tuyết Đường!]

Sở Lưu Trưng không khỏi rùng mình một cái. Nếu không phải tên thị vệ kia nghe tin Thúy Vân bị phạt vào Hoán Y cục, sợ chuyện có biến nên không dám làm theo kế hoạch nữa, chẳng phải nàng đã bị hắn ta làm nhục rồi sao?

Kế hoạch của Thúy Vân là để thị vệ kia xong việc sẽ đi, chỉ để lại một mình nàng chờ bị bắt.

Cho dù nàng có thể thông qua hệ thống biết được tên của thị vệ, nhưng khi đó nàng đã chết vì tội làm loạn hậu cung rồi, còn báo thù thế nào được?

Còn có một điều quan trọng hơn: [Việc bạo quân bị Hân tần cắm sừng mới xảy ra hai ngày, nếu hậu cung lại có chuyện như vậy, bạo quân nổi giận, chẳng phải sẽ biến ta thành nhân trư sao?]

Vừa nghĩ đến từ "nhân trư", Sở Lưu Trưng đã thấy toàn thân đau nhức.

[Suýt chút nữa ta đã bị bạo quân biến thành nhân trư rồi!]

Trong Dưỡng Tâm Điện, Tiêu Tĩnh Phàm vừa vặn nghe được tiếng lòng này: ???

Hắn khi nào muốn biến nàng thành nhân trư?

Chu Nguyên Đức canh giữ ở cửa Dưỡng Tâm Điện, thấy Sở Lưu Trưng đi tới, hai mắt sáng lên.

Bệ hạ đã hỏi đến hai lần, cuối cùng cũng tìm được vị này trở về!

Hắn vội nghênh đón, đánh giá trên dưới, ân cần hỏi: "Cô nương không sao chứ? Có bị thương ở đâu không?"

 

 

"Đa tạ Chu công công quan tâm, ta không sao." Sở Lưu Trưng không rảnh mắng con nhỏ Thúy Vân miệng nam mô bụng bồ dao găm, còn phải đối phó với lão thái giám muốn cùng nàng đối thực này.

Haizz! Mệt tim!

"Bệ hạ đang đợi cô nương vào hồi bẩm, cô nương hãy đi chỉnh trang lại đã." Chu Nguyên Đức gọi hai cung nữ đang hầu hạ trong Dưỡng Tâm Điện đến, bảo họ dẫn Sở Lưu Trưng đi trang điểm.

Sở Lưu Trưng nghĩ tóc mình rối tung, y phục lại dính đầy tro bụi, quả thực không tiện diện kiến, bèn theo hai tiểu cung nữ đi.

Đợi khi rửa mặt chải đầu thay y phục xong, Sở Lưu Trưng bước vào Dưỡng Tâm Điện, quỳ xuống thỉnh an Thuận Quang Đế đang tựa người trên giường phê tấu chương.

"Bình thân." Tiêu Tĩnh Phàm ngước mắt đánh giá nàng: "Vừa rồi đi đâu?"

"Nô tỳ không phải tự nguyện rời đi, mà là bị kẻ gian hãm hại, cầu xin bệ hạ làm chủ cho nô tỳ." Sở Lưu Trưng không đứng dậy, trái lại dập đầu một cái thật mạnh với Thuận Quang Đế.

"Nô tỳ là người hầu hạ bên cạnh bệ hạ, kẻ gian kia lại dám giữa thanh thiên bạch nhật hạ mê dược nô tỳ mang đi, thật là to gan lớn mật!"

"Lộng Vân Uyển và Văn Hoa Điện ở gần nhau như vậy, tính mạng của nô tỳ là chuyện nhỏ, an nguy của bệ hạ mới là chuyện lớn, nhỡ có ngày kẻ gian kia lẻn vào Văn Hoa Điện, hậu quả khôn lường. Cúi xin bệ hạ nghiêm tra, bắt giữ kẻ gian, để chính cung kỷ nghiêm minh."

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc