Ăn Dưa Thượng Vị, Ta Trở Thành Tín Ngưỡng Duy Nhất Của Bạo Quân

Chương 25: Tạo nghiệt

Trước Sau

break

[Lý Trung Tín si tình Hân Tần, vì yêu đuổi theo vào tận hoàng cung. Hân Tần cảm động rơi lệ, nhưng vì thân phận nên không chịu thừa nhận tình cảm. Hai người sớm chiều ở chung, cuối cùng Lý Trung Tín vẫn dùng tình yêu cảm hóa Hân Tần, hai người nên duyên vợ chồng, ở Vân Quế Uyển làm những chuyện mờ ám, cả ngày quấn quýt không rời.]

[Chậc chậc, đây lại còn là một câu chuyện tình yêu cẩu huyết vì tình yêu mà vứt bỏ tất cả. Hai người này không tiếc mạng sống, chẳng lẽ không nghĩ đến việc người nhà sẽ ra sao nếu bị phát hiện sao?]

[Một cung phi ở cái thế giới hoàng quyền chí thượng lại tư thông với ngoại nam, ha ha, kiếp trước hai nhà này đã tạo nghiệp gì mà vớ phải hai kẻ xui xẻo lôi cả cửu tộc đến dưới đao?]

Tiêu Tĩnh Phàm nghe xong toàn bộ: “…”

Tốt lắm, ngay cả gian phu cũng không cần điều tra, trực tiếp bắt người!

[A! Đến đúng hiện trường rồi!]

[Ối giời ơi! Không ảnh không video, đánh giá kém nha!]

[Bạo quân đến kìa, đừng có mà ân ân ái ái chơi trò tình thú nữa, mau mặc quần áo vào đi!]

Tiêu Tĩnh Phàm: "..."

Con mẹ nó chứ, cái nữ nhân chết tiệt này rốt cuộc đứng về bên nào vậy?

"Bệ hạ, chủ tử nhà nô tỳ vừa mới nghỉ ngơi, nô tỳ lập tức đi bẩm báo." Đại cung nữ Vân Tước vừa mừng vừa sợ, giọng the thé chói tai.

"Cút!" Tiêu Tĩnh Phàm một cước đá văng nô tỳ chắn đường, phân phó Chu Nguyên Đức: "Canh giữ cẩn thận nơi này, không cho phép người khác tiến vào."

Chu Nguyên Đức biết có chuyện chẳng lành, vội vàng dặn dò Tiểu An Tử vài câu, rồi ba chân bốn cẳng đuổi theo Tiêu Tĩnh Phàm.

Sở Lưu Trưng rất quý cái mạng nhỏ của mình, đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích.

Nàng muốn hóng chuyện thì đúng rồi, nhưng nàng đâu phải tâm phúc của bạo quân như Chu Nguyên Đức, nhỡ đâu thật sự nhìn thấy cảnh bắt gian, chẳng phải sẽ bị bạo quân diệt khẩu sao?

Dùng hệ thống xem bản chữ cũng được mà.

[Ối chà, cung nữ báo tin cũng có tác dụng đấy, hai người kia biết bạo quân đến nên vội vàng mặc quần áo vào kìa.]

Một cước đá tung cánh cửa điện, Tiêu Tĩnh Phàm sải bước tiến vào, liếc mắt liền thấy một đôi nam nữ quần áo xộc xệch ở trong điện.

Chu Nguyên Đức đứng phía sau kinh ngạc trợn tròn mắt, thầm kêu tạo nghiệp.

Vậy mà lại tư thông với thái giám, đầu óc Hân Tần bị lừa đá rồi à?

Giờ Hân Tần đang mang long thai, không biết bệ hạ có tha cho nàng ta lần này không.

Đang nghĩ vậy, đột nhiên một đạo hàn quang lướt qua khóe mắt, mí mắt Chu Nguyên Đức giật bắn, bệ hạ rút đao rồi kìa!

"Bệ hạ sao lại đến đây?" Hân Tần gắng gượng tươi cười, chợt thấy Tiêu Tĩnh Phàm rút đao, bước chân nghênh đón lập tức cứng đờ.

"Bệ hạ vạn an." Lý Trung Tín quỳ rạp xuống đất, nhìn kỹ thì thân thể cũng đang run rẩy.

Được nhắc nhở, Hân Tần vội quỳ xuống, giả vờ nghênh giá che giấu vẻ cứng ngắc vừa rồi: "Thần thiếp bái kiến bệ hạ, bệ hạ vạn an."

"Đứng lên đi." Khóe môi Tiêu Tĩnh Phàm cong lên, giọng nói dịu dàng ân cần: "Ái phi đang mang thai, phải cẩn thận kẻo động đến thai nhi."

Nghe vậy, Hân Tần hơi yên tâm, vâng lời đứng dậy, trên mặt giả bộ ngượng ngùng nói: "Thần thiếp tạ bệ hạ thương xót."

Lý Trung Tín cũng đứng lên, cúi đầu cung kính đứng sau lưng Hân Tần.

"Ngươi lại đây." Tiêu Tĩnh Phàm đưa tay chỉ hắn: "Trẫm có lời muốn hỏi ngươi."

Lý Trung Tín trong lòng có quỷ, bị chỉ như vậy, tim đập nhanh muốn nhảy ra ngoài.

Hắn cắn răng, gần như lê đến trước mặt Tiêu Tĩnh Phàm: "Nô tài cung kính lắng nghe thánh dụ."

'Xoẹt—'

Đao quang lóe lên, phía dưới lạnh lẽo thấu xương.

"A!"

Đau đớn kịch liệt ập đến, Lý Trung Tín kêu thảm một tiếng, ngã nhào xuống đất.

Máu tươi chảy ròng ròng.

Một cục vải bọc đồ vật vừa vặn lăn đến bên chân Hân Tần.

Nhìn rõ vật kia là gì, Hân Tần thét chói tai ngã ngồi xuống đất, không bao lâu sau phía dưới đã thấy máu.

Nàng ôm bụng quặn đau kêu rên: "Con... con của ta..."

Tiêu Tĩnh Phàm liếc mắt cũng không thèm nhìn ả, ném con dao còn đang nhỏ máu cho Chu Nguyên Đức.

Chu Nguyên Đức vẫn còn đang chấn kinh vì bệ hạ nhà mình bị Hân Tần cắm sừng, suýt chút nữa đã không đỡ được.

Hắn run rẩy cầm lấy dao hỏi: "Bệ hạ?"

Hân Tần đây là làm loạn cung đình, nên xử trí thế nào đây?

"Giao cho Hoàng hậu xử trí." 

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc