Ai Động Vào Kẹo Sữa Của Tôi

Chương 13

Trước Sau

break


 

Anh liếc nhìn đồng hồ, rồi nhắn cô:

 

[Quý Hoài Chu: Không ngủ à?]

 

[Hứa Kỳ Đường: Chưa tới giờ.]

 

[Quý Hoài Chu: …]

 

[Quý Hoài Chu: Mai huấn luyện quân sự đúng không?]

 

[Hứa Kỳ Đường: Ừm.]

 

[Quý Hoài Chu: Ở đâu?]

 

[Hứa Kỳ Đường: Sân thể thao trong trường.]

 

[Quý Hoài Chu: Có cần giúp không?]

 

[Hứa Kỳ Đường: Không cần.]

 

[Quý Hoài Chu:  …]

 

[Hứa Kỳ Đường: Sao cậu cứ gửi “…” hoài vậy?]

 

[Quý Hoài Chu: Vì cạn lời.]

 

[Hứa Kỳ Đường: …]

 

[Hứa Kỳ Đường: Ồ.]

 

[Hứa Kỳ Đường: Tôi ngủ đây.]

 

[Quý Hoài Chu: Đến giờ rồi à?]

 

[Hứa Kỳ Đường: Ừ.]

 

[Quý Hoài Chu: Vậy ngủ đi.]

 

[Hứa Kỳ Đường: Ừ. Cậu tiếp tục trồng ngô nha.]

 

[Quý Hoài Chu: Trồng xong rồi.]

 

[Hứa Kỳ Đường: Vậy trồng gì tiếp?]

 

[Quý Hoài Chu: Hoa hướng dương.]

 

[Hứa Kỳ Đường: Vậy cậu trồng hoa hướng dương đi nhé.]

 

[Quý Hoài Chu: Ừ.]

 

[Quý Hoài Chu: Ngủ ngon.]

 

[Hứa Kỳ Đường: Ngủ ngon.]

 

Sau khi chúc ngủ ngon với Quý Hoài Chu xong, Hứa Kỳ Đường liền đặt điện thoại sang một bên. 

 

Nói chuyện với Quý Hoài Chu nãy giờ, cô đã thấy buồn ngủ rồi. Vừa buông điện thoại xuống, Hứa Kỳ Đường liền nhắm mắt ngủ luôn.

 

 

Hứa Kỳ Đường ngủ đến sáu giờ sáng.

 

Buổi sáng tám giờ mới tập hợp huấn luyện quân sự, nên khi Hứa Kỳ Đường tỉnh dậy lúc sáu giờ, cả ký túc xá, thậm chí cả tòa nhà ký túc xá vẫn còn yên tĩnh.

 

 Cô nhẹ nhàng bò xuống giường, vào nhà vệ sinh rửa mặt đánh răng qua loa, sau đó ra sân trường chạy hai vòng. Chạy xong, cô mới đến căn tin mua cơm, rồi quay về ký túc.

 

Lúc này trong ký túc xá mới bắt đầu có dấu hiệu các bạn sinh viên thức dậy. 

 

Khi Hứa Kỳ Đường về tới phòng, Chung Giai Tử đã dậy và đang trang điểm. 

 

Lam Tĩnh Văn thì đã thay đồ chuẩn bị đi rửa mặt, chỉ còn Tề Khả là còn đang lơ mơ nằm trên giường, một chân trắng trẻo vắt lên mép giường, cố gắng tỉnh táo lại.

 

“Hứa Kỳ Đường, cậu dậy sớm vậy mà đã mua đồ ăn sáng rồi hả?”

 

Tưởng Chung Giai Tử đã là người dậy sớm lắm rồi, ai ngờ Hứa Kỳ Đường còn mua đồ ăn sáng về luôn rồi.

 

“À, tôi còn ra sân chạy hai vòng nữa đó.” Hứa Kỳ Đường cười nói.

 

“Cậu còn ra sân chạy hai vòng?” 

 

Tề Khả nghe xong tinh thần tỉnh táo hơn hẳn, nhìn Hứa Kỳ Đường đầy sức sống, hỏi: “Cậu không sao đó chứ?”

 

“Không sao, tôi thường xuyên chạy bộ mà, hai vòng chỉ để khởi động thôi.” Hứa Kỳ Đường nói.

 

Thực ra, Hứa Kỳ Đường vốn mang lại cảm giác là một cô gái rất khỏe mạnh và tràn đầy năng lượng. 

 

Mọi người có thể nhìn ra cô là kiểu người hay vận động, nhưng không ngờ là cô lại mê vận động đến vậy. 

 

Hôm nay phải phơi nắng nguyên một ngày để huấn luyện quân sự, thể lực là một thử thách không nhỏ. 

 

Vậy mà cô còn dư sức ra sân chạy vài vòng để “xả bớt năng lượng” trước.

 

Về điểm này, Tề Khả chỉ biết ngưỡng mộ.

 

“Giỏi thật đó. Tôi giờ thở mạnh một chút còn sợ tốn sức, sợ lát huấn luyện sẽ gục luôn.”

 

Tề Khả vừa dứt lời, Hứa Kỳ Đường quay sang nhìn cô, nói: “Là vì cậu vận động ít quá đó. Nếu muốn cải thiện thể lực, sáng mai tôi gọi cậu dậy chạy chung với tôi nha.”

 

Nhìn dáng vẻ hào hứng và sẵn sàng hành động của Hứa Kỳ Đường, chẳng giống đùa chút nào. 

 

Nói xong, Tề Khả như con bạch tuộc trượt chân khỏi mép giường, nói: “Tha cho tôi đi.”

 

Câu đó vừa nói xong, Hứa Kỳ Đường lại cười khúc khích một lần nữa.

 

Nói chuyện với Tề Khả xong, Hứa Kỳ Đường đi vào nhà tắm tắm rửa. Sau khi tắm xong thì ăn sáng, rồi thay đồng phục quân sự.

 

Đồng phục huấn luyện của trường Z rất đơn giản. 

 

Vì đang là mùa hè, nên chỉ phát một chiếc áo thun rằn ri và một chiếc quần dài cùng họa tiết. Còn lại là thắt lưng và mũ.

 

Hứa Kỳ Đường thay đồ nhanh gọn, lúc cô thay xong thì Chung Giai Tử và mấy người kia cũng gần xong. 

 

Vì dậy hơi muộn nên ba người kia chỉ ăn tạm chút bánh mì. Hứa Kỳ Đường thấy họ ăn qua loa, liền nói nếu sau này họ muốn ăn sáng thì cứ nói với cô, cô có thể mua giúp luôn.

 

Lam Tĩnh Văn và Tề Khả đều gật đầu đồng ý, còn Chung Giai Tử nói cô mang nhiều bánh mì từ nhà lên, ăn tạm trước đã.

 

Nghe vậy, Hứa Kỳ Đường cũng không nói thêm, chỉ gật đầu coi như đã biết.

 

Thế là mấy người vừa trò chuyện vừa rời khỏi ký túc xá.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc