Dưới sảnh trung tâm thương mại, Hứa Kỳ Đường tình cờ gặp nhóm bạn cùng lớp vừa kết thúc buổi hát karaoke.
Hôm nay họ tổ chức một buổi họp lớp tại KTV ở đây.
Trong trò chơi của buổi họp mặt, Hứa Kỳ Đường rút phải thử thách lớn: tỏ tình với người mình thích.
Nhân cơ hội này, cô ra tiệm hoa bên ngoài trung tâm thương mại, mua một bó Mãn Thiên Tinh (hoa sao băng) để chuẩn bị tỏ tình với người cô đã thầm mến suốt ba năm.
Thế nhưng còn chưa kịp tỏ tình cô đã tận mắt nhìn thấy "nam thần" của mình đang nắm tay cùng hoa khôi của trường.
Trong lúc cô đứng ngẩn người ngay cửa xoay, các bạn cùng lớp đã trông thấy cô và lập tức thông báo tin vui diễn ra sau khi cô rời khỏi phòng KTV.
"Hứa Kỳ Đường, Tần Giản và Doãn Đông Tuyết chính thức thành đôi rồi!"
Nghe xong Hứa Kỳ Đường: "…"
Cảm ơn, không cần nói tôi cũng thấy rồi.
Chỉ trong khoảnh khắc, cô không biết nên cảm thấy đau lòng hay xấu hổ trước.
Nhưng càng tệ hơn là có người trí nhớ cực tốt, vẫn nhớ cô phải thực hiện thử thách của trò chơi.
Thấy bó Mãn Thiên Tinh trên tay cô, đối phương chợt hiểu ra rồi cười đầy vẻ hóng chuyện.
"À đúng rồi! Hứa Kỳ Đường sắp tỏ tình với người mình thích mà nhỉ? Wow, cậu còn mua cả Mãn Thiên Tinh nữa kìa! Chắc chắn là người cậu thầm mến rồi! Này này này, Hứa Kỳ Đường, trò chơi vẫn chưa kết thúc đâu cậu định tỏ tình với ai thế?"
Câu nói khơi dậy sự tò mò của mọi người xung quanh.
Cùng lúc đó, Tần Giản và Doãn Đông Tuyết, những người đang nắm tay nhìn nhau tình tứ cũng quay sang nhìn Hứa Kỳ Đường.
Bị nhìn chằm chằm, Hứa Kỳ Đường: "…"
Với tình huống này cô chắc chắn không thể tỏ tình với Tần Giản nữa.
Nếu anh ta còn độc thân, dù có bị từ chối, cô cũng không thấy có gì đáng trách.
Nhưng bây giờ, Tần Giản đã ở bên Doãn Đông Tuyết.
Nếu cô vẫn tỏ tình, mà còn ngay trước mặt bạn gái anh ta, thì chẳng khác nào làm "tiểu tam" (người thứ ba) phá hoại hạnh phúc người ta.
Nhìn bó Mãn Thiên Tinh trên tay, Hứa Kỳ Đường bỗng cảm thấy nó chẳng khác gì củ khoai nóng bỏng tay.
Nhưng ngay sau đó, một câu nói của bạn thân Doãn Đông Tuyết đã khiến củ khoai đó hóa thành than.
"Sao lại im lặng rồi? Đừng nói với tôi là cậu thích Tần—"
Chưa đợi đối phương nói hết câu, Hứa Kỳ Đường liền nhét bó Mãn Thiên Tinh vào lòng một chàng trai vừa đi ngang qua, rồi nhìn thẳng vào anh, nói: "Tôi thích cậu."
Chàng trai chỉ đơn thuần đi ngang qua - Quý Hoài Chu: "…"
Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, quá bất ngờ thậm chí còn vô cùng kịch tính.
Ngay khoảnh khắc bạn của Doãn Đông Tuyết sắp gọi tên Tần Giản, Hứa Kỳ Đường đã dứt khoát đẩy bó Mãn Thiên Tinh vào tay một chàng trai vừa bước ra từ cửa xoay.
Cậu thiếu niên vừa vào đến nơi, còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Khi bị bó hoa đập vào người, thân trên gầy gò hơi lùi về sau một chút.
Nhưng anh không lùi hẳn để né tránh mà trong lúc lùi lại, ánh mắt khẽ nâng lên nhìn Hứa Kỳ Đường một cái.
Khi cô buông tay, anh theo phản xạ nắm lấy bó Mãn Thiên Tinh.
Ngón tay anh thon dài, làn da trắng nõn cổ tay với đường xương tinh tế nối liền cánh tay nhỏ gọn và săn chắc.
Đôi mắt sâu hút phản chiếu hình bóng gầy yếu của Hứa Kỳ Đường, ẩn chứa chút kinh ngạc và khó hiểu.
Anh cầm bó hoa nhìn Hứa Kỳ Đường.
Còn nhóm bạn cùng lớp của cô cũng vì hành động bất ngờ này mà sững sờ tại chỗ.
Họ chưa từng thấy chàng trai này bên cạnh Hứa Kỳ Đường.
Rõ ràng cô đã cố tình chạy ra ngoài mua Mãn Thiên Tinh rồi quay lại trung tâm thương mại, chứng tỏ người cô định tỏ tình phải là một trong số họ.
Nhưng dù họ có nghĩ thế nào đi nữa, dù hành động của Hứa Kỳ Đường có bất thường đến đâu thì khi bọn họ nhìn sang chàng trai kia, đột nhiên lại cảm thấy chuyện này cũng… hợp lý thậm chí là đúng đắn.
Bởi vì anh quá đẹp trai.
Là một vẻ đẹp vượt xa nhận thức thông thường của con người.
Anh chỉ đứng đó tay cầm bó Mãn Thiên Tinh, mặc áo thun trắng quần đen đơn giản nhưng dù không làm gì cũng giống như một bức ảnh nghệ thuật đã qua chỉnh sửa tinh tế của nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp.
Trường học có nhiều nam sinh đẹp trai, Tần Giản cũng là một trong số đó.
Nhưng dù có đẹp trai đến đâu họ vẫn thuộc phạm trù "con người thật" có thể nhìn thấy hay là chạm tới.
Còn chàng trai bên cạnh Hứa Kỳ Đường - đẹp đến mức không cùng một thế giới với họ.
Nếu anh đội thêm một chiếc mũ lưỡi trai trông chẳng khác gì một ngôi sao nổi tiếng đang đi dạo ẩn danh.
Nếu không phải vì Hứa Kỳ Đường bất ngờ nhét bó hoa vào tay anh thì khi vừa bước ra từ cửa xoay, anh cũng sẽ ngay lập tức trở thành tâm điểm của mọi ánh nhìn.
Nhưng giờ đây, Hứa Kỳ Đường không chỉ quen biết anh mà còn… nói thích anh.
Tâm trạng mọi người lập tức trở nên phức tạp.