Văn Điềm, một thiếu nữ đoan trang và dịu dàng, trên đường cùng mọi người hộ tống tỷ tỷ tới vùng biên cảnh thì bất ngờ bị phục kích. Chuyện xảy ra quá nhanh, Văn Điềm chưa kịp phản ứng thì đã bị người ta trùm bao tải, lôi đi trong cơn hoảng loạn.
Khi tỉnh lại, cô thấy mình bị đưa tới một nơi xa lạ, xung quanh là một đám người lạ mặt đang cười đùa ầm ĩ. Một tên trong đám, mắt sáng như đèn, hớn hở chạy vào:
Nghe đến đây, Văn Điềm vừa sợ vừa tức, định lên tiếng phản đối thì cửa lớn bật mở. Một người đàn ông cao lớn bước vào, khí thế bức người, ánh mắt sắc bén quét qua cô. Người này không ai khác chính là vị lão đại nổi danh tàn nhẫn và quyền uy trong chốn giang hồ.
Thế nhưng, khi ánh mắt hắn chạm vào Văn Điềm, một thoáng ngỡ ngàng hiện lên trên gương mặt lạnh lùng. Dường như có điều gì đó trong cô khiến hắn không thể rời mắt.
Là các người bắt cô ấy? – Hắn trầm giọng hỏi đám đàn em đang rụt cổ.
Dạ, tiểu tức phụ này xinh đẹp như tiên, tụi em nghĩ ngài sẽ thích nên… – Một tên trong đám đáp mà không nhận ra sắc mặt lão đại đã tối sầm.
Từ đây, một chuỗi sự kiện dở khóc dở cười xảy ra. Văn Điềm, từ một tiểu thư bình thường, lại bất đắc dĩ trở thành tâm điểm của những mưu toan, hiểu lầm và cả... rung động đầu đời giữa cô và vị lão đại nguy hiểm nhưng đầy bí ẩn kia.