Một biểu chiều mủa hè, mặt trời vốn dĩ phải ở trên cao, thì nay không biết đã trốn đi đâu, từng trận gió lạnh từ phương Nam thổi tới xua tan nhiệt độ nóng ẩm, trong không khí tràn ngập hương thơm tự nhiên của hoa cỏ.
Trên thảm cỏ xanh phía trước ngôi nhà màu hồng, có một người phụ nữ xinh đẹp gối đầu trên đùi của chồng mình, hé mắt nhìn bầu trời xanh thẳm trên đầu, và những đám mây không ngừng thay hình đổi dạng.
Mặc cho con chó lớn màu trắng không ngừng ở bên cạnh bọn họ chạy nhảy chơi đùa, nàng vẫn tiếp tục nhìn trời xanh mây trắng. Chỉ có tình cờ trên tay truyền đến chút ít đau đớn, mới làm cho nàng nhịn không được vươn tay ra xoa xoa đầu con chó.
Đôi môi mềm mại đỏ mọng khẽ nhếch lên, lộ ra nụ cười động lòng người, trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn của người phụ nữ dào dạt hạnh phúc.
“Không phải anh nói đã tìm thấy em gái rồi sao? Tại sao còn không mang cô ấy về nhà?” Người phụ nữ gắt giọng, cái miệng nhỏ nhắn cong lên.
Người đàn ông vươn tay ra, nhẹ nhàng vuốt ve cái bụng tròn vo của người phụ nữ, vẻ mặt vốn dĩ nghiêm túc lạnh lùng đã muốn biến mất, thay vào đó là khóe miệng dường như hiện lên một nụ cười mờ nhạt.
“Nó còn không chịu trở về?” Người đàn ông kiên nhẫn giải thích.
“Tại sao? Cô ấy không muốn gặp chúng ta sao?” Người phụ nữ nhíu mày, lo lắng nói thêm: “Hay là vẫn còn tức giận vì chuyện trước đây em đã giả mạo thân phận của cô ấy?”
Người đàn ông vuốt ve cái mũi đáng iu xinh xắn của vợ, vỗ về muốn nàng đừng lo lắng.
“Nó chính là em gái thiên sứ của ác ma, cho nên còn có rất nhiều quỷ kế vẫn còn chưa chơi xong, khi nào chơi xong tự nhiên sẽ trở về.”
Người đàn ông khom người xuống, khẽ hôn lên cái trán trắng nõn của vợ mình, lộ ra nụ cười có chút đăm chiêu.
Người phụ nữ mặc dù có rất nhiều nghi hoặc, nhưng nàng cũng không hỏi tiếp. Dù trong trường hợp nào , nàng đều tin tường vào quyết định của chồng mình.
Một luồng gió lạnh thổi tới, mang đến trong không khí một mùi hương bánh ngọt thơm ngon.
Dựa vào trong lồng ngực người chồng yêu dấu của mình, nàng hạnh phúc chìm vào giấc ngủ…….