Mộc Lam có chút cảm động, gắt gao nắm chặt tay của Vũ Tuệ: “Chúng ta là chị em ruột thịt, tuyệt đối sẽ không bao giờ vì một người ngoài không quan trọng mà làm tổn thương tình chị em của chúng ta”
Trên bàn ăn, những người còn lại trong gia đình họ Lục thởphào nhẹ nhõm khi thấy chị em họ cũng không vì việc này mà có hiềm khích với nhau, ngược lại hai người tình cảm vô cùng tốt.
Lục Vũ Lý nhanh chóng gắp một cái đùi gà cho Vũ Tuệ: “Công chúa nhỏ của chúng ta thật là hiểu lý lẽ, đến đây, anh hai sẽ thưởng cho em một cái đùi gà”
Lục Vũ Tuệ mím mím cái miệng nhỏ nhắn, hung hăng trừng mắt nhìn anh mình, sau đó trực tiếp đặt đùi gà về chỗ cũ: “Anh hai, anh như vậy là có ý gì hả?”
Lục Vũ Lý ngẩn ra: “Làm sao vậy? Vũ Tuệ, anh hai hình như cũng không nói cái gì sai mà đúng không!”
Vũ Tuệ tự mình gắp một ít rau xanh, bình tĩnh cắn một miếng rồi nói: “Anh hai, trí nhớ của anh kém như vậy sao? Vừa rồi ở trước cửa, em đã nói như thế nào với các anh. Từ hôm nay, em muốn giảm cân phải ăn uống điều độ. Vậy mà anh vừa mới đưa cho em một cái đùi gà là có ý gì? Cố ý thử thách em hay là muốn tra tấn để em bị dẫn vặt hả!”
Lục Vũ Tuệ đã điều chỉnh tốt tâm tình của mình và khôi phục lại miệng mồm lanh lợi như mọi ngày.
Lục Vũ Lý nhanh chóng vỗ trán một cái, có chút ân hận nói: “À à, anh hai của em thật sự có chút hồ đồ. Thế nhưng lại quên mất chuyện ŧıểυ công chúa của chúng ta muốn giảm cân rồi”
Vừa nói xong, thằng bé vừa nhìn ba mẹ: “Bố, mẹ mọi người không cần phải lo lắng nữa. Vũ Tuệ vừa mới ở cửa rất kiên định mà nói với bọn con là từ hôm nay trở đi, chúng con sẽ giám sát để em ấy ăn uống điều độ, thực hiện việc giảm cân.
Em ấy còn nói phải nuôi ý chí quyết tâm đậu vào Bắc Đại đó!”
Mấy bố mẹ nhà họ Lục vẻ mặt đều vô cùng ngạc nhiên.
Mạc Hân Hy rất vui mừng: “Được rồi, Vũ Tuệ, mẹ tin tưởng con nhất định là có thể làm được!”
Trải qua thất bại nho nhỏ này, cuối cùng Vũ Tuệ cũng có chút hiểu chuyện!
Là một người bố, Lục Khải Vũ tất nhiên cũng rất vui mừng: “Thật là tốt, đúng là con gái Lục Khải Vũ ta đây. Bố tin rằng chỉ cần con cố gắng chăm chỉ, nhất định sẽ có thể thực hiện được ước mơ của mình”
Là bà nội, mẹ Lục lại có chút lo lắng: “Vũ Tuệ, cháu không sao chứt Việc giảm cân này cũng không phải là việc một sớm một chiều. Cháu tuyệt đối lân không được vì ăn kiêng giảm cân mà phá hủy cơ thể nghe chưa.”
Bà cụ nhà họ Lục cũng nói: “Ừ, bà nội của cháu nói rất đúng. Cụ nhìn Vũ Tuệ của chúng ta bụ bẫm là đáng yêu nhất.
Cháu còn đang học cấp ba, giảm cân cái gì cơ chứ!”
Vừa nói bà vừa đứng dậy tự tay đút cho Vũ Tuệ một viên thịt: “Đến đây ăn đi, đừng quan tâm đến ánh mắt của bọn họ.
Đều gầy như da bọc xương như vậy mới xấu xí đó!”
Quan niệm của thế hệ trước thực sự đúng như vậy. Họ nghĩ rằng những người mập mạp mới khỏe mạnh để họ có thể tự nuôi sống bản thân và đó là dấu hiệu của hạnh phúc.
Vũ Tuệ nhìn những viên thịt trong bát trước mặt với vẻ mặt chật vật, thật là day dứt, cô ấy rất muốn ăn!
Lục Minh Húc duõi cánh tay ra, trực tiếp chộp lấy những viên thịt trong bát gắp về lại, cắn một miếng rồi nói với bà cụ nhà họ Lục: “Cụ ơi, đó đều là quan niệm của thời xưa thôi.
Hiện tại thẩm mỹ của con người không giống như bà hồi trước nữa, quá mập chẳng những không đẹp mà đối với cơ thể cũng không tốt. Có phải hay không Tam Bảo!”
Lục Vũ Tuấn gật đầu: “Đúng vậy đó cụ ơi, béo phì có thể gây cao huyết áp, tăng mỡ máu, ŧıểυ đường, còn có thể làm cho tim bị quá tải. Đặc biệt là đối với con gái, còn có thể ảnh hưởng đến nhan sắc”