“Bình thường thì tôi cũng chỉ dạy dỗ con mình, muốn chúng học tập thêm nhiều điều từ các bạn mà thôi!”
Thân là cháu trai nhà Mộ Dung, nhưng mà thái độ của Mộ Dung Lãnh Nam vô cùng khiêm tốn, không kiêu căng không nóng nảy, không tự phụ, cùng không phô trương.
“Con của anh bao nhiêu tuổi rồi?” Nhìn thấy thái độ của anh ta như vậy thì Lục Khải Vũ không thể tiếp tục dò xét anh ta nữa nên đành phải nối tiếp chủ đề của anh ta.
“Con của tôi cũng đã tám tuổi rồi, vẫn luôn đi học ở trường bên Châu Âu, nó cũng rất là bướng bỉnh, tôi cùng với mẹ của thẳng bé nhiều khi cũng phải tức đến độ hộc máu!” Nhắc đến con trai của mình thì Mộ Dung Lãnh Nam lại ngán ngẩm lắc đầu.
Sở Thần Dật ở một bên không nhịn nổi đành phải thay cháu trai của mình nói chuyện: “Anh họ! Đứa nhỏ ŧıểυ Lăng cũng không giống như anh nói đâu! Thật ra thì thằng bé vô cùng hiểu chuyện, nó cố tình gây chuyện hay sinh sự chỉ vì muốn thu hút sự chú ý của anh mà thôi!”
Mộ Dung Lãnh Nam khoát tay áo nị nó là con của anh cho nên anh rất hiểu nó: Nói xong, anh ta nhìn về phía của Lục Khải Vũ, vẻ mặt hâm mộ nói: “Nếu như thằng bé có được một nửa nghe lời như mấy đứa con nhà họ Lục đây thì tôi năm mơ cũng tươi cười”
Em đừng thay nó nói chuyện, Lục Khải Vũ nhớ đến hành động của mấy đứa trẻ nghịch ngợm của nhà mình thì cũng chỉ biết thở dài: “Thật ra mấy đứa nhỏ nhà tôi cũng rất nghịch ngợm, mỗi ngày cả hai vợ chồng chúng tôi đều cảm thấy rất đau đầu!”
Bầu không khí ở trong phòng liền trở nên thoải mái hơn khi nói chuyện về những đứa nhỏ.
Rất nhanh Mộ Dung Lãnh Nam đã quay trở về vấn đề chính: “Lần này tôi đến đây là muốn hợp tác với chủ tịch Lục đây!”
“Hợp tác?” Lục Khải Vũ nhướng mày.
“Đúng vậy, tôi muốn hợp tác với anh để vạch trần bộ mặt thật của Mộ Dung Lãnh Nhu, tôi muốn để cho chị ta phải nhận được sự trừng phạt thích đáng!” Không biết nhớ ra điều gì đó mà gương mặt của Mộ Dung Lãnh Nam lại trở nên âm u.
“Lời này của cậu Mộ Dung khiến cho vợ chồng chúng tôi không hiểu rõ lắm. Mộc Dung Lãnh Nhu lại chính là em họ của anh cho nên chúng tôi phải lấy cái gì để tin tưởng anh!” Mạc Hân Hy nói.
Ý tứ của cô rất rõ ràng, nếu như muốn hợp tác thì Mộ Dung Lãnh Nam phải nói rõ toàn bộ sự việc ra, để cho bọn họ hiểu rõ thì về sau mới có thể đưa ra một quyết định đúng đắn.
Nói như vậy thì quá mập mờ, mà bọn họ cũng không phải là những kẻ đần.
Mộ Dung Lãnh Nam nhìn về phía cô: “Đây là chuyện đương nhiên, tuy nhiên đây chính là bí mật mà nhà Mộ Dung không cho phép truyền ra bên ngoài, thế nhưng là vì chân tướng tôi cũng không cố ky nhiều như vậy”
Vì vậy anh ta đã kể hết tất cả mọi chuyện của ba năm trước đây mà anh ta biết cho bọn họ nghe.
Hóa ra là Mộ Dung Lãnh Nguyệt dù với tư cánh là cháu gái cả của nhà Mộ Dung, từ lúc vừa ra đời đã nhận được tình yêu vô bờ bến của gia đình mà không cần một chút nỗ lực nào.
Mộ Dung Lãnh Nguyệt lớn hơn Mộ Dung Lãnh Nhu bốn tuổi, Mộ Dung Lãnh Nhu lại lớn hơn anh ta hai tuổi.
Từ nhỏ đến lớn, cô ấy đều vô cùng xinh đẹp, hết sức đáng yêu, rất hiểu chuyện lại lễ phép đến vấn đề học tập cũng rất xuất sắc, rất được trưởng họ nhà họ Mộ yêu quý.
Trái lại, Mộ Dung Lãnh Nhu lại nghịch ngợm từ nhỏ, hay thích gây sự lại rất tùy hứng, hồ đồ.
Cho nên trong quá trình lớn lên thì Mộ Dung Lãnh Nguyệt luôn là tấm gương cho bọn họ.
Từ nhỏ Mộ Dung Lãnh Nhu vẫn luôn bị chị mình chèn ép cho nên trong lòng cô ta vẫn luôn cảm thấy khó chịu.