Tháng trước sau khi hắn dẫn ba đứa nhỏ về, tất cả mọi người ở bên cạnh hắn đều khuyên hắn như thế. Hắn nghe nhiều, cũng cảm thấy hợp lý.
Cho nên, khi người tiến cử nhắc tới tên Phương Nhã Thu, hắn cảm thấy, nếu nhà gái có thể đồng ý làm mẹ kế, vậy có kết hôn cũng không vấn đề gì.
Tất cả thu chi trong nhà hắn có thể chi trả được, sẽ không để người phụ nữ của mình phải chịu uất ức gì.
Chỉ là khi hắn tới buổi xem mắt, người hắn gặp lại là Phương Hiểu Lạc, hai người còn xảy ra chuyện như vậy, đột nhiên hắn cảm thấy suy nghĩ kia của hắn thật không đúng.
Hôn nhân là việc của hai người, cũng cần hắn phải trả giá để gây dựng gia đình, không thể chỉ dựa hết vào đằng gái.
Phương Hiểu Lạc bỏ sườn heo đã chần sơ vào nồi, “xèo” một tiếng, dầu bắn ra khắp nơi. Sau khi trộn đều, mặt ngoài mỗi miếng thịt heo đều vàng óng ánh, còn tỏa ra mùi hương nồng nặc.
Cô thêm một bát nước, lại thêm nguyên liệu, hành tây rồi gừng… bị cô bỏ hết vào nồi. Nhìn nồi sôi sùng sục nổi bọt lên, Thẩm Tranh hơi giật mình.
Thì ra sườn heo cũng có thể nấu ra mùi vị thơm như vậy?
Phương Hiểu Lạc chỉ vào khoai tây trong chậu: “Vậy bước đầu tiên để học nấu nướng là cắt hết số khoai tây này thành cục.”
Cô làm mẫu một quả trước, sau dó Thẩm Tranh học theo. Không thể không nói, kỹ thuật cắt rau của Thẩm đoàn trưởng cũng không tệ lắm.
Phương Hiểu Lạc khen ngợi hắn: “Rất đều, có phải anh mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế không?”
Thẩm Tranh không biết rối loạn ám ảnh cưỡng chế là cái gì, nhưng hắn cho rằng Phương Hiểu Lạc đang khen hắn, trong lòng như có thứ gì trào dâng.
Phương Hiểu Lạc vo gạo rồi bỏ lên bếp chưng. Bên trong có gạo kê cùng với hạt ngô nhỏ.
Lúc đầu Trương Tân Diễm muốn nấu cháo cao lương nên mới ngâm hạt cao lương trước, còn nấu chín đậu, cả một ít gạo.
Làm xong xuôi, Phương Hiểu Lạc đi cắt bắp cải rồi lại cắt ra một miếng thịt khá lớn, lại đi ngâm miến.
Thẩm Tranh ở bên cạnh giúp đỡ. Lúc thì thêm củi vào bếp, lúc lại lột tỏi, lúc thì rót nước, hai người hợp tác hài hòa vô cùng.
Chờ khi sườn heo được hầm tương đối rồi, Phương Hiểu Lạc lại đổ nửa chậu khoai tây cục vào trong.
Chẳng bao lâu, món sườn hầm khoai tây ra lò.
Ngay sau đó, Phương Hiểu Lạc lại làm món bắp cải thảo chưng miến, còn bỏ thịt vào trong.
Cơm nước được bưng lên bàn, mọi người ngồi vây quanh.
Trương Tân Diễm gắp đồ ăn cho Thẩm Tranh: “Thẩm đoàn trưởng đừng khách sáo, mấy thứ này là do Thẩm đoàn trưởng mang tới đó, ăn nhiều một chút.”
“Cảm ơn thím.”
Phương Hiểu Lạc cười nhìn mọi người: “Mọi người đừng ngây người nữa, đồ ăn nguội rồi sẽ không ngon đâu.”
Phương Nhã Mai với Phương Nhã Đình đã không nhịn nổi từ lâu, thấy mọi người cầm đũa lên hết rồi, hai đứa nhỏ cũng tranh thủ gắp đồ ăn.
Thẩm Tranh nhìn bàn đồ ăn trước mặt, món sườn kho khoai tây có nước hầm sền sệt bao phủ miếng thịt, khiến người ta chỉ nhìn thôi đã thấy ngon miệng.