70, Pháo Hôi Mang Không Gian Xuống Nông Thôn Làm Quân Tẩu

Chương 5

Trước Sau

break

Quả nhiên, nghe bà ta nói xong, Lý Căn Tài càng thêm giận tím mặt. Chuyện để Lý Diệu Tình thay Ngữ Yên đi vùng kinh tế mới vốn là do ông ta quyết, giờ con bé không chịu nghe lời, chẳng phải là đang thách thức uy quyền của ông trong nhà sao?

“Lý Diệu Tình, tao nói cho mày biết, cho dù mày không muốn, cũng phải đi. Tao đã nộp tên mày lên văn phòng thanh niên tri thức rồi!” Giờ Lý Căn Tài cảm thấy cực kỳ may mắn vì mình đã sáng suốt báo danh sớm. Tên đã gửi đi rồi, dù con bé có không muốn thì cũng phải đi.

Lý Ngữ Yên nghe thấy tên Lý Diệu Tình đã bị báo rồi thì vui đến mức suýt cười toe toét, nếu không phải Dương Lai Đệ giữ lại, có khi cô ta đã nhảy cẫng lên vỗ tay ăn mừng, Lý Diệu Tình nghe xong thì sững lại rõ ràng.

Mẹ kiếp! Thật khốn nạn.

Cô đúng là đã đánh giá thấp độ tuyệt tình của gã bố này. Vì để cô thay Ngữ Yên đi vùng kinh tế mới, hắn ta không ngần ngại tự ý báo danh cho cô. Ngực Lý Diệu Tình phập phồng vì tức nhưng rất nhanh, cô đã nghĩ ra chuyện khác. Nếu có thể thay người đi báo danh, vậy cô cũng có thể thay Lý Ngữ Yên đi báo danh chứ?

Dù gì cũng là chị em ruột, có họa thì phải cùng chịu, vậy mới thể hiện được tình chị em thắm thiết! Nghĩ thông suốt rồi, Lý Diệu Tình chẳng còn bận tâm nữa nhưng bề ngoài thì vẫn phải diễn cho ra dáng.

“Con nhất định không đi, dù có báo tên rồi cũng vô ích! Nếu bố cứ ép con đi, con sẽ chết cho bố xem! Đến lúc đó, cả xóm sẽ biết, vì một đứa con ghẻ mà bố ép con ruột phải chết đấy!”

Nói xong, Lý Diệu Tình quay người chạy thẳng về phòng. Sắc mặt Lý Căn Tài lập tức đen như đít nồi. Tuy Lý Ngữ Yên là con ruột ông ta nhưng chuyện đó người ngoài đâu có biết. Nếu Lý Diệu Tình thật sự làm liều thì danh tiếng của ông ta coi như tan nát.

Mà tên đã báo rồi, giờ muốn đổi lại cũng chẳng dễ. Đúng lúc Lý Căn Tài đang rối rắm, Dương Lai Đệ đã nhìn thấu suy nghĩ của ông.

“Căn Tài, con bé Tiểu Tình đúng là không muốn đi thật. Hay là mai em tới văn phòng thanh niên tri thức hỏi thử xem có thể đổi tên thành Ngữ Yên được không? Nếu chuyện này mà rùm beng lên thì không hay đâu...”

Lý Căn Tài nhìn người vợ dịu dàng, chu đáo của mình, lại nghĩ đến bao năm qua bà ấy chịu khổ cùng con gái, thậm chí còn chấp nhận nuôi con người khác như con ruột.

Lòng ông càng thêm áy náy, lập tức nói: “Không cần. Dù nó có muốn hay không thì nó cũng phải đi. Ngữ Yên từ nhỏ đã chịu khổ quá nhiều, anh nhất định không thể để con bé tiếp tục chịu khổ nữa.”

Giọng điệu của Lý Căn Tài cứng rắn như đinh đóng cột, khiến Dương Lai Đệ cuối cùng cũng yên tâm: “Vậy để lát nữa em thử khuyên nó thêm lần nữa.”

Lý Căn Tài gật đầu: “Ừ, nếu nó còn không biết điều, em cũng đừng tự làm khổ mình.”

Dương Lai Đệ dịu dàng gật đầu, sau đó lại đến gõ cửa phòng Lý Diệu Tình. Lý Diệu Tình vừa về đến phòng liền chui thẳng vào không gian, mặc kệ tiếng gõ cửa bên ngoài. Dù cô có nghe thấy, cũng chẳng muốn để ý. Dương Lai Đệ gõ mãi không ai mở cửa, cuối cùng đành từ bỏ.

Hôm sau, Lý Diệu Tình dậy từ sớm.

Sau khi rửa mặt sơ sài, cô vào bếp luộc mấy quả trứng gà. Cô giắt túi mấy quả trứng vừa luộc xong, rồi rời nhà. Rời khỏi nhà, cô nhắm thẳng hướng văn phòng thanh niên tri thức.

Ăn hết mấy quả trứng thì cô cũng vừa tới nơi. Lúc này, nhân viên bên trong cũng vừa bắt đầu làm việc.

“Đồng chí, cô có việc gì vậy?”

Một nhân viên thấy cô bước vào liền hỏi. Lý Diệu Tình cười tươi đáp: “Chào đồng chí, tôi tới để đăng ký cho chị tôi đi vùng kinh tế mới.”

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc