Thời gian đã trôi qua như vậy cũng đã tầm 5 ngày rồi, mặc dù anh lúc nào cũng theo đuổi cậu, cậu luôn từ chối anh một cách phũ phàng, bởi cậu không thể chấp nhận được tình yêu này, vì cậu không biết nó có phải là sự thật hay không...
Hôm nay cậu làm việc ở trên công ty, và đang xử lý những tập hồ sơ của bản thân mình, vì hiện tại công ty của cậu sắp phải hợp tác với một tập đoàn mang tên Lý Thịnh, đây là một tập đoàn vô cùng lớn, thậm chí Nó là một dự án rất quan trọng đối với cậu...
Cậu ngồi trên bàn làm việc mà đưa mắt nhìn những tập hồ sơ kia, liền thở dài trong sự mệt mỏi của bản thân, chốc lát cậu lên tiếng bảo: “Ui thật là mệt mỏi với những dự án này mà, thậm chí mình chỉ muốn đi nghỉ ngơi một chút thôi, đó có thể là ra bãi biển, và tận hưởng bầu không khí mát mẻ ngoài đó, trong sự hạnh phúc của bản thân, nhưng không ngờ lại phải giải quyết đống hồ sơ, để tối nay còn phải hợp tác với tập đoàn của Lý Thịnh nữa...”
Cứ như vậy cậu đã, ngồi làm những tập hồ sơ kia cho đến tối muộn, chốc lát từ dưới lầu đã có tiếng vọng lên, vẫn như mọi ngày tiếng vọng lên từ bên dưới không là ai khác, mà chính là anh Bạch Thiên, anh ta lúc nào cũng như vậy, điều luôn làm phiền cậu như thế này, khi mang cơm đến cho cậu, mà ở ngoài cửa kêu um sùm:
“Này Hạ Thành em đã ăn gì chưa vậy, mau xuống lấy cơm ăn này...”
Mặc dù cậu chẳng muốn lấy cơm từ anh một chút nào, nhưng đuổi thì anh lại không đi, mà thậm chí còn làm phiền cậu hơn, có khi anh còn đứng đó tới tận mấy tiếng đồng hồ, cho tới khi cậu lấy cơm anh mới chịu rời đi, vậy nên hôm nay vẫn như mọi ngày, mặc dù không muốn nhận cơm từ anh, nhưng cậu cũng chỉ đành bất lực mà nhận lấy hộp cơm đó, bởi nếu không nhận thì anh sẽ cứ đứng đó mãi thôi...
Cậu sau những suy nghĩ của bản thân mình, liền thở dài mà bảo với trợ lý rằng: “Này ông hãy mau xuống đó lấy hộp cơm đi, rồi bảo với anh ta rằng, giữa tôi và anh ta sẽ không bao giờ có bất kỳ quan hệ gì, và mong anh ta đừng đến đây nữa, bởi những gì anh ta đang làm, điều khiến tôi cảm thấy vô cùng phiền phức, thậm chí bây giờ tôi không còn, tin tưởng vào tình yêu nữa rồi, vậy nên tình yêu đối với tôi cũng chỉ là rác rưởi, Nó không cần thiết trong cuộc sống này...”
Nghe những gì mà Hạ Thành vừa nói, giờ đây người quản lý cũng đã làm theo lời của cậu, sau đó đã đi xuống dưới chỗ của Bạch Thiên, mà nhận lấy hộp cơm trong sự vui vẻ của anh. Nhưng niềm vui chưa được lâu thì người quản lý đã lên tiếng nói lại những gì mà Hạ Thành đã nói.
Điều này khiến cho Bạch Thiên vô cùng đau lòng, nước mắt của anh đã rưng rưng như sắp rơi anh giờ đây lên tiếng: “Không tôi sẽ không bao giờ dừng lại chuyện này đâu. Cho tới khi nào em ấy thật sự chấp nhận tình cảm của tôi dành cho em ấy thì thôi. Bởi vì sự thật là tôi đã yêu em ấy rất nhiều. Và chỉ muốn em ấy sẽ ở bên cạnh sẽ là người để tôi chăm sóc trọn đời. Còn giờ ông hãy đi lên nói với em ấy như vậy đi! Thậm chí là bảo em ấy hãy bỏ qua cho tôi và chấp nhận tình yêu của tôi đi!”
Người quản lý chỉ có thể đồng ý theo yêu cầu của cậu, mà bắt đầu rời đi. Sau đó lên nói lại với Hạ Thành. Hạ Thành giờ đây mỉm cười nụ cười mang vẻ lạnh lùng tàn nhẫn đáp: “Ông cứ mặc kệ anh ta đi. Đừng bận tâm làm gì. Để tôi xem thử anh ta kiên trì đến bao lâu. Và sau khi anh ta cảm thấy mệt và chán sẽ ngay lập tức bỏ cuộc mà thôi...Còn giờ ông hãy ăn hộp cơm này đi!”
Người quản lý đã nghe theo lời của cậu. Giờ đây Hạ Thành lại bắt đầu làm những công việc của bản thân mình, nhưng chốc lát lại nhìn xuống dưới lầu để nhìn Bạch Thiên trong một ánh mắt vô cùng kỳ lạ, thậm chí như một kẻ vô hồn, khi nhìn cậu vậy...
Sau khi hoàn hồn lại, cậu chốc lát đã lên tiếng nói bản thân của mình rằng: “Này tại sao mình lại nghĩ về hắn ta chứ? Tại sao mình lại nhìn hắn ta như vậy? Và mọi thứ đã kết thúc rồi, và hắn ta cũng chẳng là gì đối với mình cả, vậy nên mình hãy mặc kệ hắn ta đi, thậm chí mình cần gì phải bận tâm đến hắn làm việc cho mệt, bởi việc quan trọng hiện tại đó chính là, mình cần phải hoàn thành tất cả những dự án này, sau một lát nữa sẽ đến tập đoàn của họ Lý, để hợp tác với họ, vậy nên mình không thể bận tâm đến những việc khác được, mà chỉ nên bận tâm đến kinh tế trong tương lai...”
Thế là cậu đã bắt đầu làm việc, thời gian cứ như vậy dần trôi qua, cậu lúc này cũng đã quyết định đi, ký hợp đồng với người họ Lý, để hoàn thành dự án của công ty mình...