Lăng Vi đang đọc thư, không nhìn thấy biểu tình ngạc nhiên mừng rỡ mang theo chút khiếp sợ trong mắt anh.
Cô đọc tiếp: “Được tiền quyên góp của anh và phu nhân, cứu ba mẹ con chúng tôi! Thật sự rất cảm ơn hai người, tôi tin thế giới này nhất định có thần thánh đang nhìn, bởi vì người một nhà chúng tôi đều sống lương thiện, nên lúc chúng tôi gian nan đau khổ nhất, anh và phu nhân đột nhiên rơi từ trên trời xuống, giúp đỡ chúng tôi! Muôn phần cảm ơn lòng tốt của anh, hy vọng anh một đời bình an!”
Tim Diệp Đình đập nhanh lên, anh sợ hù dọa ŧıểυ Vi, tận lực giữ bình tĩnh.
Lăng Vi mở lá thư khác, Diệp Đình đưa tay lấy lá thư vừa rồi, trong thư không viết cách chữa trị, cũng không có địa chỉ. Dấu biểu điện và phong thư biểu thị một huyện thành nhỏ.
Diệp Đình cất phong thư, muốn tìm người mẹ này, hẳn không phải việc khó.
Tâm tình anh bỗng nhiên rất tốt rất tốt, tựa như xé màn đêm nhìn thấy ánh sáng!
Tựa như tất cả khói mù trong sinh mạng đều tan biến theo gió.
Anh có một người vợ đáng yêu, tương lai còn có bảo bảo đáng yêu. Anh có nhiều anh em như vậy, anh đã có quá nhiều…. nên biết đủ…
Đối với chuyện của ŧıểυ Ngũ, anh dần bình thường trở lại, mặc kệ chân tướng thế nào, anh đều có thể tiếp nhận.