Lúc này Lạc Y ngắt lời ông ta: “Điều 271 Hiến pháp, tội lợi dụng chức vụ: Công ty, xí nghiệp hoặc là nhân viên đơn vị khác lợi dụng chức vụ để vụ lợi, mang tài sản phi pháp làm của riêng, mức nặng là dưới 5 năm tù có thời hạn hoặc tạm giam ngắn hạn, mức nặng nhất là 5 năm tù trở lên, công thêm tịch thu tài sản.”
Muốn chơi chiêu pháp luật với cô, không phải quá non rồi chứ?
Muốn lén đổi khái niệm cũng không hỏi xem chị đây có đồng ý hay không.
Vị giám đốc tài vụ nghẹn họng, Lạc Y lại nói: “Huống hồ luật kế toán ông nói sai ròi, sau này học tập phải nghiêm túc vào.”
Giám đốc tài vụ ngây ngốc, lúc này ông ta mới ngẩng đầu nhìn ánh mắt sắc bén của cô gái.
Cô gái từ từ đứng lên, biểu tình nghiêm túc đi tới trước bàn làm việc của ông chủ, cô vươn một ngón tay đè lại chức năng nhấn số trên màn hình, gọi đi, vi phạm pháp luật thì phải nghiêm trị.
Nháy mắt hai người kia tê liệt ngã xuống.
Lúc này còn thấy cô ấn bút ghi âm đặt lên bàn nói: “Những lời ông nói đều ở trong này.”
Lạc Y đứng bên cạnh ŧıểυ Bạch như chưa làm gì, vẻ mặt thản nhiên quay đầu nói với anh: “Em ở tiệm cafe dưới lầu chờ anh.”
ŧıểυ Bạch gật đầu nhìn bóng dáng cô ra ngoài.
Lạc Y biết sau đó ŧıểυ Bạch sẽ rất bận, vừa tiếp nhận công ty đột nhiên xảy ra chuyện này nhất định anh rất tức giận.
Lạc Y muốn gọi cho một người bạn luật sư của mình nhưng nghĩ đến nhất định ŧıểυ Bạch có đoàn luật sư của mình cô còn lo lắng gì nữa...
Cô cũng không biết thì ra bất tri bất giác chuyện của ŧıểυ Bạch lại khiến cô để bụng như vậy.
Lạc Y từ văn phòng t bra ngoài, thư kì và trợ lý cung kính chào hỏi với cô.
Lạc Y gật đầu với bọn họ, cô ưu nhã đi tới trước thang máy.
Ra khỏi tòa cao ốc công ty ŧıểυ Bạch, Lạc Y không phát hiện có ánh mắt khác thường nhìn cô cũng không có ai nghị luận sau lưng cô.
Xem ra thư kí nữ kia cũng không có thói quen khua môi múa mép.
Lạc Y lập tức thích bà ấy, người bên cạnh ŧıểυ Bạch đều khá tốt, trợ lý kia cũng không tệ.
Lạc Y ngồi chờ ở tiệm cafe một lúc sau đó lại đi siêu thị mua đồ.
Cô và ŧıểυ Bạch đến nhà cô cũng không thể tay không mà về chứ?
Cô đi dạo siêu thị cũng không biết mua gì, ŧıểυ Bạch gọi tới cô nghe thấy anh hỏi: “Em đang ở đâu.”
Lạc Y vội vàng nói: “Em đang ở siêu thị.”
Cô rõ ràng nghe thấy tiếng thở ra của anh, anh liền nói: “Chờ anh, anh qua ngay.”
Anh bận rộn làm việc sau đó nhanh chóng đến tiệm cafe tìm cô, kết quả anh tìm một vòng cũng không thấy người đâu.
ŧıểυ Bạch lái xe đi tìm cô, lúc tới siêu thị thì thấy cô đang đi dạo.
“Sao chưa mua gì vậy?” ŧıểυ Bạch duỗi tay cầm xe đẩy, lv dựa gần tay anh, hai người cùng nhau đẩy một xe không...
Lạc Y bĩu môi, nói: “Không biết mua cái gì.”
ŧıểυ Bạch ôm eo cô lại gần mình nói: “Vậy thì cứ đi dạo đã.”
Một tay anh đẩy xe mọt tay ôm cô nói thầm bên tai:”Vừa nãy hai tên quản lý kia có một tên dọa đái ra quần.”
Lạc Y nhịn không được cười ra tiếng.
ŧıểυ Bạch lại dán gần vành tai cô nói: “Làm tốt lắm.”
Lạc Y cười khen anh một tiếng: “Anh cũng không tệ, rất có mùi vị đàn ông.”
ŧıểυ Bạch sửng sốt, nói thật anh muốn nghe một câu khen ngợi nhất chính là câu này.
“Lại khen một lần nữa.” Anh chờ mong nhìn cô.
Lạc Y ước lượng nhón mũi chân thì thầm bên tai anh: “Lúc anh làm việc cô cùng đẹp trai.”
Trong lòng ŧıểυ Bạch vui vẻ, anh đứng đó lẳng lặng nhìn cô.
“Khen lần nữa đi.” Anh nhìn cô, Lạc Y mím môi cười với anh.
Cô nhìn anh nói: “Em cảm thấy em sắp không quen anh rồi, vừa nãy dáng vẻ kia của anh khí phách lại thông minh cơ trí, có quyết sách, đẹp trai đến nỗi khiến em muốn hạ gục anh.”