Lạc Y ngồi ở trên đùi anh ta, chuyên chú hôn anh ta, cô ấy cởi chiếc cúc áo cuối cùng trên áo anh ta ra, tay nhỏ chạm vào ngực anh ta.
ŧıểυ Bạch giữ tay cô ấy lại: “Đừng, đừng!” Chút lý trí còn sót lại nhắc nhở anh ta không được làm như vậy, anh ta run rẩy nói: “Sẽ làm em tổn thương, không đừng như vậy. Em mau đỡ anh đi vào phòng tắm đi...”
Lạc Y không nghe theo anh ta, cô ấy cởi áo của anh ta xuống, ŧıểυ Bạch lập tức xoay mình áp đảo cô ấy. Anh ta nóng đến dọa người, giống như khối thép đang bị nung đỏ!
Lạc Y cho rằng anh ta sẽ không khống chế được hôn tới tấp, nhưng anh ta lại lảo đảo lắc lư đứng lên, tự mình vịn tường đi về phía phòng tắm, anh ta vừa đi, vừa nói: “Lượng thuốc rất lớn, đến mười em cũng không thể giải quyết được vấn đề của anh.”
“ŧıểυ Bạch...” Đầu óc của Lạc Y trở nên trống rỗng, giống như bị cái gì đo đánh trúng vậy, trong đầu một như có từng chùm pháo hoa đủ màu sắc đang “Ầm ầm ầm” nổ điên cuồng. Dáng vẻ của người đàn ông này, đột nhiên trở nên cao lớn trong mắt cô ấy.
Bóng lưng của ŧıểυ Bạch sừng sững như một ngọn núi ở trước mắt cô ây!
Lạc Y xông tới, đưa tay đỡ lấy anh ta. Bọn họ đi vào phòng tắm. Cô mở vòi nước lạnh, cọ rửa giúp anh ta.
ŧıểυ Bạch ôm lấy cô ấy, không ngừng run rẩy, Lạc Y xả một bồn nước lạnh vào trong bồn tắm, lúc ŧıểυ Bạch ngồi vào, anh ta đã gần như muốn hôn mê.
Lạc Y cũng bò vào, cô ấy ngồi ở trên đùi anh ta, đưa tay ôm lấy anh ta. ŧıểυ Bạch ôm cô ấy vào trong ngực, cả người dán vào người cô ấy, giữa cô ấy và anh ta không có một kẽ hở nào. Anh ta giữ lấy ót của cô ấy, dùng sức vồ lấy môi của cô ấy giống như một con sư tử nổi điên.
ŧıểυ Bạch cảm thấy rất đau! Anh ta cảm gác như đang có mười triệu con dao cùng cắt vào trên người anh ta, lại giống như mạch máu trong cơ thể dẫn đường, dẫn dụ hàng triệu hàng triệu con kiến bò vào!
Lạc Y căm ghét nữ giúp việc đó! Người phụ nữ xấu xa đó! Cô chắc chắn phải đưa cô ta vào trong ngục!
ŧıểυ Bạch đau đến nỗi nắm chặt lấy bả vai cô ấy.
Lạc Y rất đau lòng, cô ấy cắn răng lấy tay giúp anh ta, ŧıểυ Bạch không ngăn cản, anh ta càng ôm cô chặt hơn, hô hấp càng ngày càng nặng nề.
Lúc 120 tới, thần trí của ŧıểυ Bạch đã mơ hồ.
Lạc Y xé drap trải giường ra quấn lấy người ŧıểυ Bạch. Nhân viên y tế khiêng ŧıểυ Bạch xuống tầng.
Lạc Y chạy trở về phòng của mình, nhanh chóng thay bộ quần áo đã ướt sũng ra, cầm lấy áo khoác dài, đi nhanh theo xuống tầng.