Lúc này, nhân viên cảnh sát đã kết nối xong thiết bị theo dõi.
Diệp Đình và Lý Thiên Mặc gật đầu, quả thật hiệu suất của cảnh sát trong phương diện theo dõi nguồn gốc các cuộc điện thoại nhanh hơn bọn họ.
Rất nhanh, các nhân viên cảnh sát đã tra ra được một chuỗi dãy số. Chuỗi dãy số này là ghi chép tất cả các cuộc điện thoại của thầy Vương từ 3 giờ chiều đến 8 giờ tối hôm đó.
Có cuộc điện thoại ông ta gọi đi, cũng có cuộc điện thoại gọi đến.
5h12’ chạng vạng tối, lúc bọn họ đang đi dạo trên đường B, có một cuộc điện thoại bí ẩn gọi tới, là cuộc gọi ẩn số.
Từ sau khi số điện thoại này gọi tới, trong nhật ký cuộc gọi của giáo sư Vương đã không còn ghi chép về cuộc gọi nào nữa. Rõ ràng vợ chồng giáo sư Vương đã tắt nguồn điện thoại di động.
Giang Quân nói: “Cuộc gọi bí ẩn không hiển thị dãy số này... Rõ ràng, đối phương đã động tay động chân. Bọn họ chắc chắn có thiết bị chuyên nghiệp, có thể thay đổi tình trạng hiển thị số điện thoại của mình.”
Lôi Niểu Niểu tức giận: “Những người này quá xấu xa! Quá giảo hoạt!” Nếu dãy số không hiển thị, sao có thể tiếp tục điều tra được?
Giang Quân giơ tay lên ra hiệu, tỏ ý bảo cô ấy đừng nóng giận.
Giang Quân nói với Lý Thiên Mặc: “Cậu là lập trình viên phải không? Cái Cậu có thể hack được dãy số này không? Cậu thử xem.”
Lý Thiên Mặc muốn nói, tôi là boss của lập trình viên... Nhưng Giang Quân không biết anh ta che giấu thân phận, vì vậy, Lý Thiên Mặc gật đầu, bắt đầu hack vào số điện thoại này.
Lý Thiên Mặc nhanh chóng hack được vào số điện thoại này, anh ta nói: “Số điện thoại này là 13XX...”
Giang Quân lập tức bảo ŧıểυ Lý điều tra thông tin của số điện thoại này.
“Đội trưởng, đây là sim điện thoại mới đăng ký. Chỉ mới gọi một cuộc điện thoại, sau đó chưa từng sử dụng tiếp.”
Giang quân gật đầu: “Cái số này đích ghi danh người là ai?”
ŧıểυ Lý lấy được tài liệu từ trong sở cảnh sát, nói: “Người đăng ký sim điện thoại là một sinh viên đại học, nhưng sinh viên đại học này mới báo mất thẻ căn cước cá nhân, đang báo làm lại.”
Giang Quân nói: “Đám người này dùng thẻ căn cước cá nhân của người khác để đăng ký thông tin sim điện thoại. Làm như vậy, bọn họ vừa có thể che giấu tai mắt của người khác, vừa có thể giấu được thân phận của mình.”
Vương Dần nói: “Chỉ số thông minh của bọn tội phạm bây giờ cực kỳ cao, suy nghĩ lại cẩn thận kín kẽ, nhân viên cảnh sát các cậu đúng là cực khổ.”
Lôi Niểu Niểu cau mày nói: “Vậy phải làm sao bây giờ? Mặc dù đã điều tra ra được số điện thoại, nhưng người đăng ký lại không phải! Không phải là mất hết đầu mối rồi sao?”
Giang Quân nói: “Đừng nóng.
Giang Quân nói với nhân viên cảnh sát ŧıểυ Lý đang truy xét: “Truy xét nguồn gốc của cuộc điện thoại này, xem có thể tìm được vị trí gọi cuộc điện thoại này hay không.”
“ Dạ, đội trưởng!”
ŧıểυ Lý nhanh chóng trả lời: “Cuộc điện thoại gọi tới cho thầy Vương được thực hiện ở vị trí nút giao giữa đường A và đường B. Vị trí này là siêu thị lớn hai tầng ngay gần khu sinh hoạt.”
Giang Quân lập tức nói: “Lấy video giám sát của siêu thị hai tầng. Lấy trong khoảng thời gian 5h12’ chạng vạng tối.”
Sau đó, ŧıểυ Lý gọi điện thoại, bảo người của siêu thị gửi video giám sát tới. Ông chủ Phương rất phối hợp, nhanh chóng gửi video giám sát tới.