Lăng vi nói: “Anh nhìn xem, Niểu Niểu thật có ngộ tính!” Cô cười nói với Lôi Niểu Niểu: “Nhất định em cũng sẽ là một người mẹ tốt.”
Nháy mắt sắc mặt Lôi Niểu Niểu đỏ bừng: “Còn sớm đâu! em không nóng nảy!”
Lý Thiên Mặc “khụ khụ”: “Chúng ta vẫn là đi phòng làm việc nói chuyện chính đi, chuyện mà hôm nay em muốn nói rất quan trọng.”
Diệp đình cùng Lăng Vi vội vàng dẫn hai người vào phòng làm việc.
Lý Thiên Mặc mở máy tính của Diệp Đình lên, dò hình bên trong. Anh lặp lại lời của Tào Duệ nói lúc nãy với Diệp Đình và Lăng Vi.
“ŧıểυ Bát?” Diệp Đình rất kinh ngạc....: “A Đạt nói, ŧıểυ bát là anh trai cô ấy?”
Lý Thiên Mặc nói: “Ý của A Đạt là, những thứ này đầu là suy đoán của cô ấy, cô suy đoán như vậy chủ yếu là mẹ cô ấy thường xuyên nhìn tấm hình này.”
Diệp Đình nói: “Lời của A Đạt nói không thể chính xác. ŧıểυ bát là anh ruột cô ấy? Quá nhiều điểm khả nghi.”
Diệp Đình gõ bàn nói: “Nhưng mà, những lời này của cô ấy lại vô cùng quan trọng. Các người suy nghĩ, tại sao Hạ Bạch Mai lại thường xuyên nhìn những hình này?”
Lăng Vi nói: “Trước chúng ta đừng nói vì sao bà ta nhìn những tấm hình này, chúng ta tính toán thời gian.”
Lăng Vi cầm cây bút trên bàn lên mở chốt, viết lên giấy nói: “Chúng ta từ từ chải vuốt.”
Cô nói: “Lần trước mẹ của Lý Khắc Gia nói dì Bạch Bình gặp nguy hiểm đến nhà dì. Khi đó, dì Bạch Bình là đang có thai. Có lẽ là chừng ba tháng. Sau đó, Hạ Bạch Mai cũng đến, cũng là đang mang thai.”
Lăng vi bảo Diệp Đình viết sinh nhật của ŧıểυ Bát lên tờ giấy, Diệp Đình nói: “Sinh nhật thật sự của ŧıểυ bát không quá giống với tài liệu em ấy công khai.”
Ngày anh viết, là lớn hơn tài liệu mà ŧıểυ Bát công khai một tháng.
Lăng vi lại ngẩng đầu nhìn Lý Thiên Mặc: “Sinh nhật của A Đạt là bao nhiêu?”
Lý Thiên Mặc nói: “Mình không biết, chưa từng hỏi qua.”
Mặc dù A Đạt là đội viên của anh, nhưng mà, anh không thể nào biết sinh nhật của tất cả đội viên chứ.
Diệp Đình gõ trên bàm phím: “Sinh nhật của A Đạt nhỏ hơn ŧıểυ Bát...... nửa tháng. Cũng chính là giống y như sinh nhật giả của ŧıểυ Bát.”
“Cái này thì kỳ lạ rồi!”
Lôi Niểu Niểu lập tức nói: “Bọn họ có vẻ như là anh em, nhưng lại không phải!”
Cô kích động nói: “Sinh nhật thật sự của bọn họ là chênh lệch nửa tháng! Bất cứ người phụ nữ có thai nào cũng không thể sinh một đứa bé xong lại cách nửa tháng mới sinh đứa thứ hai. Như vậy tuyệt đối không thể nào! Đứa bé ở trong bụng nửa tháng đã chết ngộp từ sớm!”
“Nhất định hai người bọn họ không phải anh em ruột!” Lăng Vi gõ bút thép lên bàn.
Diệp Đình nói: “Nếu như A Đạt là con của Hạ Bạch Mai, như vậy nhất định ŧıểυ Bát không phải con của Hạ Bạch Mai. Mà Hạ Bạch Mai chú ý ŧıểυ Bát.... còn nhiều hơn chú ý con gái mình..... cũng quá kỳ quái! Sao bà ta có thể vô duyên vô cớ chú ý ŧıểυ Bát? Trừ khi.... ŧıểυ Bát là...”
“Con của dì Bạch Bình!” Lăng Vi cừa nói lời này ra, Lý Thiên Mặc cùng Lôi Niểu Niểu đều hít sâu một hơi.
Mặc dù diệp Đình nghĩ như vậy, nhưng mà, lời này anh lại có chút không nói ra miệng được.
Thân thế của ŧıểυ Bát, anh vẫn là hiểu. Cha mẹ của thằng nhóc này, đều là giáo sư nghiên cứu khoa học cấp quốc gia. Bây giờ gây ra.... có vẻ như ŧıểυ Bát không phải là con ruột của bọn họ vậy....
Lý Thiên Mặc vô cùng có cảm xúc, lúc Lý Vân Hào xuất hiện, thật ra anh có chút hỏng mất.... ba mẹ nuôi mình 22 năm, không phải cha mẹ ruột của mình.... ai cũng không biết lúc đó lòng của anh giống như bị hai cây kềm xé nát vậy!
Trong lòng Lăng Vi cũng hơi khó chịu, đột niên cô lật đổ giả thiết của mình, nói: “Cũng không nhất định là con của dì Bạch Bình, nói không chừng, sinh nhật.... chỉ là trùng hợp.”