Yêu Gia Sư Của Con Gái

Chương 8: Đừng chạm vào chỗ đó (Cao H)

Trước Sau

break

Bùi Thành Hiên hôn lên môi của Vương Mỹ Ngọc, hai người nút lưỡi nhau hồi lâu lúc rời môi của cô anh đã nhìn cô rồi trầm giọng lên tiếng “Mỹ Ngọc, cho anh được không, cặ© anh cương cứng lắm rồi nếu không có chỗ để giải tỏa thì sẽ chết mất đó.”

 

Vương Mỹ Ngọc chần chừ rồi lên tiếng hỏi “Nghiêm trọng vậy sao?”

 

Bùi Thành Hiên gật đầu đáp “Đương nhiên rồi bây giờ chỉ có em mới có thể cứu anh mà thôi, nếu em không đồng ý thì cứ giương mắt nhìn anh chết đi.”

 

Vương Mỹ Ngọc nhíu mày lo lắng không thôi “Đừng mà…con phải làm gì mới có thể cứu chú đây hả?”.

 

Bùi Thành Hiên liền hôn dái tai của Vương Mỹ Ngọc làm cho cô rợn cả người, hơi thở của anh nóng rực phả vào cổ của cô “Cho anh đυ. em là cứu được anh rồi, cho anh nha Mỹ Ngọc?”

 

Vương Mỹ Ngọc không tự chủ được mà khép chân lại, hành động đó rơi vào mắt của Bùi Thành Hiên anh liền lên tiếng dụ dỗ cô “đυ. nhau sướиɠ lắm em đừng sợ gì hết.”

 

Vương Mỹ Ngọc xấu hổ mặt đỏ lên cô lí nhí đáp “Nhưng mà con chưa bao giờ làm chuyện đó với ai hết con không biết thế nào là…là đυ.…nhau hết.”

 

Bùi Thành Hiên nghe vậy liền khoái chí nhếch môi cười tà “Em không cần làm gì hết chỉ cần dang rộng chân ra đón nhận anh là được rồi những chuyện còn lại cứ để anh lo hết.”

 

Vương Mỹ Ngọc nhắm mắt lại gật gật đầu, cô đem lòng yêu thích Bùi Thành Hiên nên không nở nhìn anh khổ sở càng không thể nhìn anh chết vì không thể giải tỏa được du͙© vọиɠ trong người.

 

 

Bùi Thành Hiên vui mừng lên tiếng “Yên tâm đi anh sẽ làm em trở thành một người đàn bà đúng nghĩa…anh sẽ khiến em không thể nào quên được khoảnh khắc mà hai chúng ta đυ. nhau đâu…tin tưởng anh.”

 

Bùi Thành Hiên ngồi dậy rồi đưa hai tay đến từ từ cởi bỏ chiếc qυầи ɭóŧ màu xanh min mỏng manh của Vương Mỹ Ngọc ra vậy là trên người cô không còn gì để che đậy nữa cơ thể cô hoàn toàn trần truồng phô diễn trước mặt của anh, cô e thẹn đến độ nhắm chặt mặt lại hai chân cũng khép chặt lại.

 

Tấm thân trinh bạch nõn nà của Vương Mỹ Ngọc lồ lộ trước mắt của Bùi Thành Hiên, đôi vυ" no tròn đầy sinh lực đang căng phồng theo hơi thở của chiếc cổ thon thon, những đường cong tuyệt mỹ ở hai bên háng và nhất là chiếc cửa mình đầy đặn của cô quá khiêu khích đang chờ anh đến thưởng thức.

 

Bùi Thành Hiên dùng hai tay mở hai chân của Vương Mỹ Ngọc ra và lên tiếng “Cơ thể của em như tượng thần Vệ Nữ vậy đó Mỹ Ngọc à nó đẹp như một tuyệt tác nghệ thuật, hãy để anh được có diễm phúc chiêm ngưỡng ngắm nhìn cơ thể em đi mà.”

 

Bùi Thành Hiên cúi xuống hôn vào cửa l*и của Vương Mỹ Ngọc, gò má anh mơn man những sợi lông mịn màng lưa thưa trên mu l*и cô, tay vuốt ve hai đùi thon nõn nà của cô.

 

Nhìn thấy cái l*и non màu hồng phấn thì Bùi Thành Hiên cảm thấy như máu đang dâng lên trong cả thể mình, anh cảm thán một câu “Mỹ Ngọc à, l*и em đẹp quá đi.”

 

Vương Mỹ Ngọc nghe Bùi Thành Hiên nói mà mặt đỏ lên tận mang tai, cảm xúc của cô rất là hỗn độn vừa lo lắng hồi hộp mà vừa cảm thấy may mắn vì anh đã chọn mình mà không phải là cô gái khác.

 

Bùi Thành Hiên hôn cửa l*и của Vương Mỹ Ngọc hồi lâu, cô nhắm mắt hưởng thụ những cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ lạ lẫm mà anh đem đến cho mình.

 

“A…aa…aa..đừng…đừng mà…chỗ đó của con khó chịu quá…a…a.aaaaaaa”

 

 

Sau đó Vương Mỹ Ngọc cảm nhận được một bàn tay mạnh mẽ úp chặt vào con bướm đầy đặn của cô khiến cô giật nảy người, các ngón tay của Bùi Thành Hiên nhẹ nhàng tách hai mép âʍ ɦộ của cô ra, một luồng điện rần rần xông thẳng lên khiến đầu óc cô choáng váng, nơi nhạy cảm nhất của cô đã bị anh chạm phải rồi, các ngón tay điêu luyện của anh khiến cô phải quíu chặt đôi chân ngọc ngà.

 

Tay của Vương Mỹ Ngọc bấu chặt xuống ga giường, cô không tự chủ được mà nâng hông lên càng làm cho Bùi Thành Hiên dễ dàng va chạm vào bên trong cô.

 

“A…a.aaaaaa….chú…đừng…đừng…dừng lại…chỗ đó của con khó chịu quá…đừng chạm nữa…aaaaa.a….con chết mất…ư…ư…ư….aaaaa.”

 

Bùi Thành Hiên dùng bàn tay vuốt ve sờ khắp nơi trên thân thể Vương Mỹ Ngọc rồi lại nút đầu vυ" cô một cách say sưa nhưng lúc này bạo hơn lúc đầu, miệng thì nút, lưỡi vân vê núm vυ" cô, tay vẫn không quên sờ soạng khắp người cô.

 

Lúc này Vương Mỹ Ngọc đã không còn biết trời đất gì nữa chỉ biết nằm ngửa lõa lồ cho Bùi Thành Hiên tận hưởng cơ thể của mình và rêи ɾỉ cho anh nghe mà thôi.

 

“A..a….a…vυ" con sướиɠ quá chú ơi…ưm ư…ưm…chú bú vυ" con…bú nhiều nữa đi…chú làm vυ" con sướиɠ á….á….aaaaaa.”

 

Bùi Thành Hiên mυ"ŧ mạnh một bên vυ" của Vương Mỹ Ngọc vào miệng như muốn nuốt cả bầu vυ" của cô luôn rồi hỏi “Có thích chú bú vυ" không hả Mỹ Ngọc?”

 

Vương Mỹ Ngọc lúc này đầu óc đã mụ mị mơ hồ vì du͙© vọиɠ rồi cô gật gật đầu đáp “Dạ thích…chú bú tiếp đi ạ…bú mạnh lên chú ơi…”.

 

Tay của Bùi Thành Hiên tét nhẹ vào mông đích căng tròn trắng trẽo của Vương Mỹ Ngọc một cái rồi lên tiếng “Mỹ Ngọc à, bình thường nhìn em như là một cô gái đoan chính hiền lành dễ thương nhưng không ngờ lúc ở trên giường em lại da^ʍ đãиɠ như thế…nhưng mà anh lại thích cái vẻ dâm mỹ này của em, trước mặt anh cứ bung xõa hết đi không cần kìm chế…em thích nhìn anh như thế này hơn.”

 

 

Bùi Thành Hiên ngồi dậy đẩy hai chân của Vương Mỹ Ngọc thành chữ M con bướm xinh đẹp múp thật múp của cô lộ ra rõ rệt trước mắt anh, tay anh vuốt ve hai bên háng cô rồi một ngón tay lần vào cửa l*и của cô, nước nhờn lại chảy ra từng chút một.

 

Cơ thể Vương Mỹ Ngọc ngưng đọng lại cô cảm giác như thời gian ngừng trôi, cô trân mình lại rên lên nho nhỏ “A…a…aaaa.a.a….chú ơi…đừng mà…đừng có chạm vào đó…aaa.”

 

Bàn tay quái ác của Bùi Thành Hiên vẫn không ngừng lại mà nó tiến lần tiến lần vào bên trong, tiến vào lui ra, cọ bên này cọ bên kia, khiến Vương Mỹ Ngọc rùng mình dâm thủy bắt đầu chảy ra từ miệng l*и của cô nhiều hơn thấm ướt tay của anh.

 

Bùi Thành Hiên như chưa thỏa, anh cho ngón tay tiến sâu vào bên trong Vương Mỹ Ngọc, cô trân mình tránh đi thì anh lại rút ngón tay càng lùi ra, rồi lại tiến vào, tới lùi khoảng cách không biết bao nhiêu lần để rồi lại tiến sâu vào bên trong nữa ngọ ngoậy luôn lúc ngoáy bên này lúc ngoáy bên kia không ngừng.

 

Vương Mỹ Ngọc co người nẩy lên giọng rêи ɾỉ “Chú…chú ơi…aa.a.a..a.tha cho con…chỗ đó của con khó chịu quá…chú rút ra đi…a…a.a.a.a.a.”

 

Mấy ngón tay của Bùi Thành Hiên công phá mãnh liệt khu tam giác huyền bí của Vương Mỹ Ngọc, cô oằn mình chịu trận mà không oán thán, cảm giác bị làm nhục cộng với cảm giác rần rần khó tả xung đột mãnh liệt khiến cô nhất thời chẳng biết làm sao, ý nghĩ thì bảo đôi chân khép chặt bảo vệ nơi quý giá nhất của đời con gái nhưng chính giữa tam giác thì lại sôi lên sùng sục, đôi tay cô cố gắng đẩy anh ra nhưng bàn tay giờ chỉ tỳ lên bờ vai lực lưỡng của anh mà thôi.

 

Mặc kệ bàn tay của Bùi Thành Hiên đang sục l*и mình Vương Mỹ Ngọc vẫn bướng bỉnh siết chặt cặp đùi trắng nõn chống cự lại sự tấn công dồn dập của anh, đôi chân cô dần dần mỏi nhừ, khe bướm cô đã bắt đầu ướt át thì những ngón tay của anh mỗi lúc một điêu luyện, kí©ɧ ŧɧí©ɧ mỗi lúc một dâng cao.

 

“Mỹ Ngọc ngoan mở hai chân ra để anh làm việc nào…anh sẽ làm em sướиɠ mà.”

 

Chân của Vương Mỹ Ngọc đang khép lại dần dần mở ra, không để lỡ một giây nào lãng phí Bùi Thành Hiên liền túm lấy hai chân, tách đôi cặp giò dài trắng của cô ra, anh úp mặt vào l*и cô liếʍ một cái từ dưới lên trên mồng đốc làm cô giật nãy mình.

 

 “Aaaaa…chú…a.a.a….đừng mà…chỗ đó…chỗ đó bẩn lắm…aaa.a…a..a….chú đừng có liếʍ mà…đừng liếʍ mà.”

 

 

Đáp lại những lời của Vương Mỹ Ngọc, Bùi Thành Hiên cảm thán một câu “Nước l*и em ngon quá Mỹ Ngọc à…l*и em đẹp lắm không có bẩn đâu…anh muốn được ăn l*и em hãy để anh tận hưởng món ngon này đi.”

 

Lưỡi của Bùi Thành Hiên thật tài tình, nó xoắn mân mê ve vãn cái mồm đốc rồi đút lần vào bên trong như một nhà thám hiểm tò mò muốn khám phá xem có cái gì bí mật ở bên trong. Lưỡi anh rà qua rà lại làm Vương Mỹ Ngọc con người lên như con tôm luộc, anh càng nút sâu hơn vào háng cô tưởng chừng như muốn nuốt sống cửa mình của cô vậy.

 

“A…aa….chú…con sướиɠ…l*и con sướиɠ…aaa..a..a.a…chú bú l*и con sướиɠ quá đi.”

 

Lưỡi Bùi Thành Hiên lúc le dài ra lúc thụt lại liên hồi làm Vương Mỹ Ngọc rùng mình, một dòng khí vụt ra chạy vào miệng anh, anh nuốt hết rồi lại tiếp tục rà liếʍ, nút làm cô sung sướиɠ quá muốn thét lên, người cô quằn quại rêи ɾỉ, tay bấu lấy lưng anh lăn lộn uốn éo cơ thể.

 

Miệng của Bùi Thành Hiên kề vào bú l*и của Vương Mỹ Ngọc, ngón tay của anh vẫn quá quắt vân vê mồng đốc sự kết hợp này làm cô lên đỉnh, hơi thở của cô thêm dồn dập mồ hôi túa đầy trên người, phòng đã bật máy lạnh rồi mà cô vẫn cảm thấy nóng đến tột cùng cả người trống rỗng muốn có thứ gì đó lấp đầy vào cơ thể an ủi mình.

 

Bùi Thành Hiên lên tiếng hỏi Vương Mỹ Ngọc “Anh bú l*и em như thế này có làm em hài lòng không hả Mỹ Ngọc?”

 

Vương Mỹ Ngọc gật đầu “Dạ hài lòng…chú làm l*и con sướиɠ…aaa…aaa…sướиɠ l*и quá…bú nhiều lên đi chú…con thích cảm giác được chú bú l*и như thế này…a.a.a.a….aaaaa….l*и con sướиɠ….sướиɠ l*и quá chú ơi.”

 

Bùi Thành Hiên nghe Vương Mỹ Ngọc rêи ɾỉ như thế thì càng hăng say bú mυ"ŧ mép thịt l*и của cô hơn nữa, lưỡi anh đánh liên hồi vào hột le đỏ hồng của cô, tay anh lần qua vùng bụng phẳng lỳ chụp lên một bên vυ" của cô mà xoa nắn thành đủ loại hình dạng, dâm thủy tuôn ra từ l*и cô bao nhiêu anh liền uống sạch.

 

“Nước l*и em ngon quá Mỹ Ngọc ơi…lần đầu tiên anh được uống thứ nước l*и như thế này đó…sau này em phải thường xuyên cho anh thưởng thức nước l*и của em đó nha.”

 

“AAAAA…CON CHỊU HẾT NỔI RỒI…l*и CON NỨNG QUÁ CHÚ ƠI…CHO CON ĐI…CHO CON ĐI…l*и CON NỨNG HẾT NỔI RỒI…AA...A.A.A.AAAAAAA.”

break
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Công Nhân Nhập Cư Và Nữ Sinh Viên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nam Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc