Ít ra trên đời này vẫn còn có người tốt. Cảnh sát mở đường ưu tiên đưa Sanh Tiêu đến bệnh viện. Các bác sĩ giỏi đã được gọi để hỗ trợ cô gái người nước ngoài tội nghiệp này.
….
Sanh Tiêu không có ở nhà họ Duật, Duật Tôn không hề phát hiện ra. Sau lễ đính hôn, Vỹ Hạ luôn tránh mặt hắn. Nhưng không hiểu vì sao hôm nay lại chủ động liên lạc.
“Tôn, anh đến đón em được không?”
Chỉ cần Vỹ Hạ nói, Duật Tôn lập tức đồng ý. Hắn bỏ ngang cuộc họp quan trọng đến đó Vỹ Hạ.
Hôm nay, cô ta lại chủ động nói chuyện với Duật Tôn.
Cô ấy nói muốn đi mua sắm. Quẹt thẻ bao nhiêu lần, hắn đều vui vẻ.
Hai người đến nhà hàng hắn và Sanh Tiêu từng ăn. Vẫn vị trí đó, hắn vẫn ngồi đó. Chỉ có phụ nữ đi cùng hắn là thay đổi. Cũng không lấy gì làm lạ.
Không biết cái gì có thể làm thay đổi hắn?
Triệu Vỹ Hạ cố tính chuốc say Duật Tôn. Cô mang hắn vào khách sạn.
Lột hết quần áo của hắn rồi nằm xuống bên cạnh.
Duật Tôn tỉnh dậy, thấy người con gái hắn yêu đang trần trụi nằm bên cạnh hắn. Hắn chớm người qua. Mang theo cái hôn đặt lên má của Triệu Vỹ Hạ.
Từ ngày hôm đó, Triệu Vỹ Hạ trốn tránh hắn.
…
Là một tháng sau đó, Triệu Vỹ Hạ ngồi ở bệnh viện.
Y tá vừa nhìn đã nhận ra ngay.
“Cô Triệu, hôm nay tái khám định kỳ đúng không? Mời cô theo tôi!”
Vỹ Hạ theo y tá vào phòng siêu âm, bác sĩ cho cô ta nghe tim thai. Từng tiếng thình thịch làm Vỹ Hạ rơi lệ.
“Cô Triệu, thai 24 tuần phát triển tốt.”
Giọng nói cô ta rất nhẹ:
“Bác sĩ, có thế, trên giấy siêu âm thai 8 tuần được không?”
“Chuyện này…”
Triệu Vỹ Hạ ngồi dậy, cô ta mang 1 xấp tiền mệnh giá cao nhét vào tay bác sĩ.”
Vị bác sĩ bảo y ta đang gõ kết quả:
“Làm theo lời cô Triệu.”
Rất nhanh, Triệu Vỹ Hạ mang theo kết quả ra bên ngoài.
Cô ta ngồi ở hành lang bệnh viện, nhìn vào số điện thoại của Duật Tôn. Hồi lâu mới ấn gọi.
“Vỹ Hạ, tìm anh?”
“Tôn. Anh đến bệnh viện một chuyến.”
Hắn không biết Triệu Vỹ Hạ xảy ra chuyện gì nên gấp gáp vượt đèn đỏ vài lần.