Yêu Đương Với Em Trai Của Nam Thần (NP)

Chương 193:

Trước Sau

break

Bàn tay to lớn của Lục Tư Tần ôm lấy mông Nguyễn Tịch, mật đào căng tròn mềm mại đàn hồi khiến anh không nhịn được mà xoa nắn vài cái.

Nguyễn Tịch đỏ mặt, vội vàng nói: “Anh bỏ tay ra! Em không muốn bị mọi người nhìn thấy. Như vậy chẳng khác nào nói với mọi người là em đang mệt mỏi sao?”

Tuy rằng trong trường ai cũng biết cô và Lục Tư Nam là người yêu, mà Lục Tư Tần bây giờ lại giống hệt Lục Tư Nam. Mọi người không thể phân biệt được hai người.

Nhưng dù người khác có coi Lục Tư Tần là Lục Tư Nam thì cũng chẳng khác nào nói với họ rằng cô và Lục Tư Nam làʍ t̠ìиɦ quá mãnh liệt đến mức không đi được sao?

Nguyễn Tịch đẩy hai người ra, “Từ hôm nay trở đi tránh xa em ra. Khi nào em vui thì khi đó mới để ý đến hai người.”

Nói xong cô đeo cặp sách, tập tễnh đi về phía trường học. May mà Lục Tư Nam mua nhà ngay sau trường, đi bộ chỉ mất vài phút.

Nguyễn Tịch ra khỏi chung cư, nhìn xung quanh. May mà không có người quen, nếu không bị nhìn thấy dáng đi này thì thật mất mặt.

“Chị đã sống chung với bạn trai rồi sao?”

Một giọng nói quen thuộc vang lên.

Nguyễn Tịch nhìn lại, thấy Chu Cảnh Lan không biết từ lúc nào đã xuất hiện gần đó. Đôi mắt đẹp hoang dại ánh lên vẻ khó hiểu.

Cô không biết có phải ảo giác hay không nhưng luôn cảm thấy ánh mắt Chu Cảnh Lan nhìn cô có chút giống Lục Tư Nam, thậm chí khuôn mặt Chu Cảnh Lan cũng có nét giống Lục Tư Nam.

Có lẽ trước đây cô luôn coi Chu Cảnh Lan là em trai nên chưa từng quan sát kỹ khuôn mặt cậu. Mãi đến khi quan hệ với cậu, cô mới nhìn cậu như một người đàn ông.

“Chị, chị chỉ thuê nhà ở đây thôi.”

Nguyễn Tịch vội vàng xua tay. Cô vẫn coi Chu Cảnh Lan là em trai. Chuyện học sinh còn đi học mà đã sống chung với người yêu ảnh hưởng không tốt.

Hơn nữa cô còn đang bắt cá hai tay. Nếu để Chu Cảnh Lan biết được, sợ rằng sẽ làm hư cậu.

Vừa dứt lời, Nguyễn Tịch thấy hai thiếu niên mặc đồng phục đi xuống từ trên lầu.

“Vợ yêu, em quên sữa rồi.”

Lục Tư Tần nói rồi nhét một hộp sữa ấm vào tay Nguyễn Tịch.

Đồng thời Lục Tư Nam cũng lặng lẽ lấy ba lô trên vai cô xuống, động tác vô cùng thuần thục. Rõ ràng không phải lần đầu tiên làm vậy.

Nụ cười trên mặt Nguyễn Tịch cứng đờ, cô vừa mới nói mình thuê nhà một mình. Kết quả vả mặt nhanh như vậy.

“Chị ở cùng với hai anh ấy sao?”

Chu Cảnh Lan hỏi với vẻ ngây thơ.

“Tất nhiên là không!”

Vừa dứt lời, sắc mặt hai người đàn ông lập tức sa sầm. Đặc biệt là Lục Tư Nam, anh nhìn Nguyễn Tịch như muốn nuốt chửng cô.

“Bạn trai chị và em trai anh ấy chỉ tình cờ cùng ở chung cư này thôi. Trùng hợp quá phải không?”

Nguyễn Tịch cười gượng, nắm lấy tay Lục Tư Nam, “Chị đi học với bạn trai trước đây.”

Lục Tư Nam đứng im tại chỗ không có ý định đi, Nguyễn Tịch vội vàng nhìn anh với ánh mắt cầu xin.

Ánh mắt đáng thương của cô khiến Lục Tư Nam có chút hài lòng, anh không làm khó cô nữa mà để mặc cô kéo tay mình đi.

Nguyễn Tịch đi rất nhanh, hoàn toàn quên mất vừa rồi Lục Tư Tần đã gọi cô là vợ yêu.

Nhanh chóng chỉ còn lại Lục Tư Tần và Chu Cảnh Lan ở cửa chung cư.

Lục Tư Tần siết chặt tay.

Anh cứ nghĩ Nguyễn Tịch sẽ chủ động nắm tay mình, nhưng cô lại theo bản năng nắm lấy tay Lục Tư Nam.

“Xem ra chị ấy thích anh trai kia hơn.”

Chu Cảnh Lan đột nhiên cười nói.

Nhìn sắc mặt khó coi của Lục Tư Tần, Chu Cảnh Lan bỗng nhiên cười lớn.

Lục Tư Tần và Lục Tư Nam đều đáng ghét như nhau!

“Cậu nói linh tinh gì đấy!”

Lục Tư Tần lạnh lùng túm lấy cổ áo Chu Cảnh Lan. Nếu không phải cậu bé này là em trai của Nguyễn Tịch, anh thật sự muốn xé nát miệng cậu ta.

“Tôi có nói sai đâu, anh tự biết rõ mà?”

Vẻ hung dữ của Lục Tư Tần rất đáng sợ, nhưng Chu Cảnh Lan không hề nao núng, trên mặt còn lộ ra vẻ thờ ơ.

“Tôi biết chị ấy đang qua lại với cả hai người. Dù sao hai người cũng là anh em sinh đôi, giống hệt nhau. Chị ấy rất thích khuôn mặt của hai người.”

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc