Yêu Đương Với Em Trai Của Nam Thần (NP)

Chương 171:

Trước Sau

break

Nhưng Chu Cảnh Lan vẫn không có ý định nhượng bộ. "Xin lỗi, tôi thật sự không hứng thú."

"Cảnh Lan, em tham gia thi đấu đi. Em suốt ngày cứ lủi thủi một mình, giao lưu thêm bạn bè cũng tốt mà."

Nguyễn Tịch đột nhiên lên tiếng.

Cô đọc được trên mạng nói rằng vận động nhiều cũng có thể giúp ích cho việc hồi phục khả năng cương cứng.

Ngoài cô ra, Chu Cảnh Lan chẳng có người bạn nào khác. Cô hy vọng cậu có thể có thêm nhiều bạn bè.

"Chị, em không thích."

Nhìn thấy Nguyễn Tịch đến, đôi mắt u ám của Chu Cảnh Lan lóe lên tia sáng. Nhưng tia sáng đó chỉ thoáng qua rồi tắt, cậu lại cúi đầu xuống, vẻ mặt hèn mọn.

Chu Cảnh Lan cúi đầu giống như một chú chó lạc bị thương. Chỉ cần chạm nhẹ vào cũng sẽ khiến cậu nổi đóa.

Nhìn thấy dáng vẻ này của cậu, Nguyễn Tịch cảm thấy đau lòng.

"Cảnh Lan, em cứ đi đi. Học hành cứ để chị lo. Sau khi em tập luyện xong, chị sẽ dạy kèm cho em."

Nguyễn Tịch nghĩ trận đấu giao hữu giữa hai khối chỉ diễn ra trong một ngày. Lúc đó Lục Tư Tần và Lục Tư Nam vẫn chưa về. Cô vẫn có thể dành thời gian cho Chu Cảnh Lan.

"Chị, em thật sự không biết chơi."

Chu Cảnh Lan vẫn lắc đầu.

Dù cậu không chơi bóng rổ, Nguyễn Tịch vẫn sẽ dạy kèm cho cậu.

Vậy cậu chơi bóng rổ làm gì? Chỉ tổ mất thời gian ở bên cô.

"Chị không biết đội cổ động viên của trung học các em còn thiếu người không. Nếu em tham gia thi đấu, chị sẽ làm cổ động viên cho em."

Nguyễn Tịch mỉm cười.

Cô thật sự muốn Chu Cảnh Lan tiếp xúc với nhiều người hơn chứ không phải lúc nào cũng chỉ lủi thủi một mình.

Nghe thấy lời Nguyễn Tịch nói, Chu Cảnh Lan ngẩng đầu lên nhìn đội trưởng đội bóng rổ.

"Đội trưởng, đội cổ động viên còn thiếu người không?"

Đội trưởng vội vàng gật đầu: "Còn thiếu chứ! Thiếu lắm! Nhất là thiếu các chị học sinh cao trung!"

Dù là nhan sắc hay vóc dáng, Nguyễn Tịch đều hoàn hảo, nếu cô tham gia đội cổ động viên chắc chắn các nam sinh trong đội bóng rổ sẽ phát cuồng.

"Vậy tôi đồng ý."

Chu Cảnh Lan nghĩ đến việc Nguyễn Tịch sẽ có mặt trên sân, cổ vũ cho mình. Cậu bỗng thấy chơi bóng rổ cũng không đến nỗi đáng ghét.

Trên sân bóng rổ.

Chu Cảnh Lan mặc bộ đồng phục màu đỏ, di chuyển giữa đám đông. Chiều cao của cậu nổi bật hơn hẳn các học sinh trung học khác gần 15 cm, ngay cả phản xạ và tốc độ di chuyển cũng vượt trội.

Quả bóng rổ trên tay cậu như một vũ khí, dễ dàng vượt qua hàng phòng ngự đối phương.

Những cú dẫn bóng và ném rổ mượt mà, chỉ vài phút sau khi bắt đầu tập luyện, cậu đã ghi được 2 quả 3 điểm khiến những người khác không khỏi trầm trồ.

Đúng lúc này, sân vận động vang lên những tiếng hò reo, mọi người nhìn theo hướng phát ra âm thanh.

Thì ra đội cổ động viên nữ cũng đang bắt đầu tập luyện.

Nguyễn Tịch mặc áo thun bó sát, hở eo, kết hợp với chiếc váy siêu ngắn. Bộ ngực đầy đặn của cô căng tròn như sắp bật ra khỏi áo.

"Ôi trời, chưa thấy mỹ nữ này bao giờ?"

"Hình như là chị học sinh cao trung. Xinh quá!"

Nghe thấy những lời khen ngợi dành cho Nguyễn Tịch, sắc mặt Chu Cảnh Lan lập tức sa sầm.

Hai nam sinh đang xem hào hứng bàn tán, bỗng cảm thấy như có luồng khí lạnh lẽo bao trùm.

Hai người quay đầu lại thì suýt nữa ngất xỉu, Chu Cảnh Lan đang nhìn họ bằng ánh mắt đáng sợ. Ánh mắt u ám đó như muốn giết chết họ.

Hai người lập tức không dám nhìn Nguyễn Tịch nữa, những người khác thấy phản ứng của Chu Cảnh Lan cũng không dám nhìn cô nữa mà ngoan ngoãn chơi bóng rổ.

Nguyễn Tịch tập luyện được nửa tiếng, cô đã lâu không nhảy những điệu nhảy này nên người ướt đẫm mồ hôi. Gương mặt ửng đỏ, bộ ngực nặng trĩu nảy lên theo từng động tác.

Chu Cảnh Lan nhìn thấy cảnh tượng này, cảm thấy cổ họng khô khốc.

Giá như chị chỉ nhảy cho mình xem thì tốt biết mấy. Nếu nhốt chị lại, liệu chị có còn cười như vậy không?

Chu Cảnh Lan giằng xé giữa việc giam cầm và không giam cầm Nguyễn Tịch.

"Cảnh Lan, em tập xong chưa? Chị đi thay đồ đây."

Nguyễn Tịch thở hổn hển. Cô không có nhiều thể lực, mới nhảy một lúc đã mệt lả.

Chu Cảnh Lan gật đầu. "Ừ, xong rồi."

Cùng Nguyễn Tịch đến phòng thay đồ, Nguyễn Tịch tắm rửa xong, thay bộ quần áo sạch sẽ thoải mái.

Nhưng Chu Cảnh Lan vẫn chưa ra khỏi phòng thay đồ nam.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc