Bước ra khỏi phòng y tế, Nguyễn Tịch tựa vào lưng Lục Tư Tần, thầm giấu đi nụ cười của mình.
Lục Tư Tần không hề nhàm chán như cô tưởng tượng.
Hơn nữa, hôm nay mối quan hệ của cô và Lục Tư Tần đã tiến thêm một bước.
"Lục Tư Tần, sao anh lại chặn WeChat của em? Anh ghét em à?"
Nguyễn Tịch cắn nhẹ tai Lục Tư Tần, giọng nói có chút uất ức.
"Không ghét."
Lục Tư Tần chậm rãi nói.
"Vậy anh bỏ chặn em đi. Tối nay em còn muốn nhắn tin với anh."
Nguyễn Tịch không muốn tiếp tục truy hỏi lý do Lục Tư Tần chặn cô, dù sao chỉ cần sau này anh không chặn cô nữa là được.
"Được."
Lục Tư Tần gật đầu.
Vừa dứt lời, Nguyễn Tịch liền cọ xát bộ ngực vào bờ vai rắn chắc của anh.
Ở phòng y tế chỉ được Lục Tư Tần xoa nắn vài cái, căn bản không thể làm dịu cơn thèm khát trong người cô.
"Đừng cựa quậy."
Lục Tư Tần đưa tay vỗ nhẹ vào mông Nguyễn Tịch vài cái. Mông cô mềm mại và đàn hồi, khiến anh không nhịn được muốn xoa thêm vài cái nữa.
"Lục Tư Tần, anh sờ thêm đi, em thích anh sờ."
Nguyễn Tịch nói rồi liếʍ nhẹ lên tai Lục Tư Tần.
Huyệt thái dương của Lục Tư Tần giật giật, "Đừng quậy."
Vừa dứt lời, anh liền thấy Lục Chi Nam đang đi tới với vẻ mặt u ám, tức giận.
Anh sải bước đến gần, mang theo vài phần sát khí.
"Tránh xa cậu ta ra."
Lục Chi Nam lạnh lùng nói, không hề nể mặt Nguyễn Tịch. Người phụ nữ này trước đây đã cố gắng quyến rũ anh, bây giờ lại chuyển sang quyến rũ Lục Tư Tần.
Chỉ có tên ngốc Lục Tư Tần mới bị cô ta dụ dỗ, anh liếc mắt một cái là nhìn thấu tâm tư của cô.
"Em chỉ là hơi mệt, bạn học Lục đưa em đến phòng y tế thôi mà."
Giọng Nguyễn Tịch nhỏ dần, tuy bị Lục Chi Nam mắng nhưng cô lại cảm thấy phấn khích.
Sau khi tiếp cận Lục Tư Tần, Lục Chi Nam vậy mà lại chủ động nói chuyện với cô!
Đây là điều cô nằm mơ cũng không dám nghĩ tới!
"Đến phòng y tế để làm mấy chuyện đó à?"
Lục Chi Nam vạch trần lời nói dối của Nguyễn Tịch, lạnh lùng nhìn Lục Tư Tần, "Cho cậu hai ngày, tự giải quyết cho xong. Ai cũng được, trừ cô ta ra."
Nguyễn Tịch kinh ngạc, Lục Chi Nam vậy mà biết chuyện vừa xảy ra giữa cô và Lục Tư Tần trong phòng y tế!
Chẳng lẽ trên người cô và Lục Tư Tần có dấu vết gì? Quần của Lục Tư Tần lúc nãy bị dính tϊиɧ ɖϊ©h͙, cô đã vào nhà vệ sinh giúp anh giặt sạch, bây giờ trên quần vẫn còn nếp gấp.
Nguyễn Tịch không thể ngờ rằng, lý do Lục Chi Nam biết là vì lúc nãy cô cũng đã khiến ©ôи th!t của anh bắn.
Nhưng Nguyễn Tịch không hề ngại Lục Chi Nam biết chuyện giữa cô và Lục Tư Tần. Dù sao sau này cô cũng sẽ trở thành bạn gái của Lục Tư Tần.
Nhưng Nguyễn Tịch không ngờ rằng, sau khi Lục Chi Nam rời đi, sắc mặt Lục Tư Tần cũng trở nên khó coi.
"Nếu Lục Chi Nam ghét em, sau này em sẽ tránh xa anh, như vậy sẽ không làm anh khó xử nữa."
Nhìn khuôn mặt u ám của Lục Tư Tần, Nguyễn Tịch tiếp tục nói: "Lục Tư Tần, nhìn anh khó xử, em rất đau lòng. Anh yên tâm, sau này em sẽ không đến tìm anh nữa."
Cô cúi đầu, giọng nói nghẹn ngào. Những giọt nước mắt nóng hổi lăn dài trên má.
Lục Tư Tần nắm chặt cổ tay cô, "Là em chủ động quyến rũ ông trước, bây giờ ông đây đã bị em khơi dậy du͙© vọиɠ rồi. Em muốn chạy, không có cửa đâu!"
Cộng cái khỉ gì, anh không muốn chia sẻ Nguyễn Tịch cho Lục Chi Nam. Lục Chi Nam không thích Nguyễn Tịch thì càng tốt!
Chiều tan học, Lục Tư Tần lần đầu tiên đưa Nguyễn Tịch về nhà.
Giờ cao điểm, trên xe buýt rất đông người, hai người chỉ có thể đứng.
Lục Tư Tần một tay nắm tay vịn, một tay ôm Nguyễn Tịch vào lòng.
"Đừng ngã."
Hơi thở nóng hổi của Lục Tư Tần phả vào tai Nguyễn Tịch.
Nguyễn Tịch cảm thấy mông mình cọ xát vào thứ gì đó ngày càng nóng, cô vậy mà lại khiến ©ôи th!t của Lục Tư Tần cứng lên!