Giao hoan lúc nãy để lại cao trào, vẫn còn động lại trơn mượt làm cho Thế Thiên đi vào một cách dễ dàng .
Cho đến khi Song Y chịu không nổi nữa, cô lại một lần nữa được anh dắt lên cao trào sau đó ngất lịm đi.
_ Bảo bối, em thật ngoan - Thế Thiên kì này thật sự là buông tha cho cô, anh hôn nhẹ lên mái tóc của cô sau đó bế cô vào nhà tắm.
Buổi sáng, cửa sổ bị ánh nắng chíu vào hai con người lười biếng trên giường khẽ động một chút.
_ Ạch... Tên Thế Thiên này, thật ép chết người mà - Song Y đưa tay đặc lên hông của mình cơn ê không hề giảm bớt.
_ Bảo bối, sáng sớm em thật nhiều sinh lực, được rồi còn một hiệp chúng ta làm cho xong đi - Thế Thiên vừa tĩnh dậy đã nghe câu cửa miệng của Song Y là mình tâm trạng thật vui vẻ.
_ Thiên, anh muốn ép chết em hả - Song Y nổi giận đùng đùng đẩy mạnh Thế Thiên ra.
_ Bà xã em thật đáng yêu chết đi được - Anh không hiểu thế nào nhưng cô giận, cô vui, cô buồn trong mắt anh đều cô đều đẹp đến mê người.
_ Em không muốn nói với anh nữa - Song Y mặc kệ anh đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.
Thân hình cô ba vòng chuẩn cả ba, dáng người búp bê thật là tạo nên những đường cong vàng ngay cả người mẫu cũng không bằng cô nữa đó.
Thế Thiên chóng một tay lên đầu để lên lòng bàn tay nằm nghiêng, anh nhìn thân hình của cô từ trên xuống không sót một chỗ nào.
_ Vợ anh đẹp thật - Anh nhìn càng nhìn càng thích, gật đầu một cái không ngại miệng mà nói ra câu này.
_ Anh tự luyến quá đây - Song Y đứng bên tủ kiếm cái đầm ngủ mặc vào nghe anh nói câu này quả thật cực kì mát gan mát ruột, miệng thì trách nhưng môi lại treo một nụ cười không để tháo.
_ Bảo bối, anh yêu em! - Thế Thiên đứng dậy, đi đến ôm cô từ đằng sau, hít một hơi mùi hương của cô.
_ Có ai lại đi khen vợ mình như anh không? - Song Y không màn đến anh, ȶᏂασ tác lấy bàn chảy vẫn cứ làm.
_ Anh biết, em rất hãnh diện về điều này - Thế Thiên tự khen không biết xấu hổ, càng nói lại càng tỏ vẻ rất thích.
Song Y không thèm cãi với anh nữa, kiếp nay chẳng phải cô muốn anh thay đổi như vậy sao.
Anh trở nên như vậy, cô mừng đến phát điên luôn ý chứ.
_ Đi, hôm nay ngày đầu đi làm chính thức, em thấy thế nào? - Thế Thiên kéo cô vào phòng thay đồ, tự tay mình chọn đồng phục cho cô.
_ Đi làm? Chẳng phải... Tối qua..... Tối qua - Ậy, nói đến chỗ này cô không muốn nói.
_ Tối qua thế nào? - Thế Thiên dừng động tác lựa đồ lại mắt nhìn về hướng Song Y mà thích thú.
_ Đâu... Đâu.... Đâu đủ 5 hiệp - Trời ơi, anh là đồ ác bá mà, đồ ác độc mà chuyện thế này sao mà lại cứ bắt cô nói ra mãi là thế nào.
_ Còn một hiệp, anh muốn thay đổi cảnh sắc - Thế Thiên lựa được bộ đồ ưng ý mình cô sau đó nhét vào tay cô lại thuận tay ôm cô lại.
_ Thay.... Thay.... Thay... - Song Y lấp bấp, không phải chứ, kì trước chẳng phải là tại văn phòng rồi hay sao. Thay đổi là thay như thế nào.
_ Rồi em sẽ biết, anh tin chắc em sẽ rất thích - Thế Thiên hôn sâu đấm cô đến khi cô không thể thở được nữa mới buông ra, tà ma nói.
Song Y không nói với anh nữa, quay lưng đi ra khỏi phòng trang phục.