Yến Kinh Khuê Sát

Chương 33

Trước Sau

break

Một người không có chút năng lực làm lụng nào, ăn ở đều nhờ vào nhà của ngoại thất sống bằng nghề bán thân, muốn ra ngoài tiêu pha không có tiền thì lại về nhà đòi thẳng người vợ đang vất vả kiếm sống.

Thế mà Tô Hồng Táo còn nói hắn không muốn ăn bám.

Đây mới chính là cảnh giới cao nhất của việc ăn bám, chiếm lợi cả hai bên, mà cả hai bên lại đều quyến luyến hắn, dường như không thể thiếu hắn.

Tô Hồng Táo hoàn toàn không biết một câu nói của mình đã khiến những người có mặt ở đây thầm mắng không biết bao nhiêu lần, nàng tiếp tục nói: “Phu quân quả thật có hơi thích rượu, nhưng không phải ngày nào cũng uống. Bữa tối hôm qua chúng tta dùng bữa không hề uống, chính là sợ ảnh hưởng đến việc hôm nay đi xem hát rong. Nhưng khi ông ấy từ nhà trở về, ta quả thật ngửi thấy mùi rượu, cho nên rượu thuốc này có phải là phu quân đã uống ở nhà không?”

Nói đến đây, Tô Hồng Táo cố ý ngừng lại.

Nàng dùng ánh mắt sắc bén nhìn về phía Triệu Thụy: “Vị đại nhân này hôm nay đến nhà tra xét, ta cũng không biết là vì chuyện gì. Nếu phu quân bị người ta hãm hại như vậy, vậy ta có thể hiểu thật ra nhà họ Nguyễn đã xảy ra chuyện nên mới liên lụy đến phu quân không?”

Tô Hồng Táo nói một hơi, không cho người khác phản bác.

“Hay nói cách khác, người trong nhà hắn thật sự có lòng dạ hại người, và đã ra tay rồi?”

Lời này quả thật sắc bén.

Triệu Thụy lại vào lúc này lên tiếng: “Vậy theo ý phu nhân, “người trong nhà” này cụ thể là chỉ ai?”

Tô Hồng Táo lập tức im bặt.

Nhưng nàng không lên tiếng, người khác cũng không nói nhiều. Tạ Cát Tường nhấp một ngụm trà mới phát hiện bàn tay mình đang nắm chặt chén trà đã nổi cả gân xanh, rõ ràng là đang căng thẳng tột độ.

Một lúc sau, Tô Hồng Táo vẫn phải cứng rắn mở miệng: “Còn có thể là ai nữa? Chính là người vợ trong nhà ông ấy, người hận không thể cho ta chết đi.”

Việc không thể trở thành vợ của Nguyễn Đại, có thể thấy là một khối tâm bệnh của Tô Hồng Táo, cho nên đối với Lâm Phúc, người chiếm danh phận chính thê, trong lòng nàng không thể nào không có thù hận.

Vừa rồi nàng còn một tiếng “tỷ tỷ”, bây giờ lại hoàn toàn thay đổi sắc mặt, dưới những kích thích liên tiếp đã quên mất việc duy trì bộ mặt giả tạo hiền huệ, dịu dàng.

Triệu Thụy lại dường như không hề hứng thú với thái độ trước sau không đồng nhất của nàng, hắn chỉ nhàn nhạt hỏi: “Ngươi có chứng cứ không?”

Tô Hồng Táo khựng lại, nàng hung hăng nhắm mắt, cuối cùng cũng nói thật: “Không có, nhưng nàng ta đó biết rất rõ phu quân sắp trở thành của riêng mình ta rồi.”

Cái gì?

Câu này thật sự có ẩn ý khác.

Tạ Cát Tường ngẩng đầu liếc nhìn Triệu Thụy, thấy hắn cũng không khỏi nhíu mày, trong lòng nàng đột nhiên có chút thông suốt.

Nàng suy nghĩ một lát, vẫn hỏi: “Tô phu nhân, bà và sòng bạc Đồng Hưng bên kia có phải có khế ước không? Khế ước sắp đến hạn rồi phải không? Chuyện bà vừa nói chính là việc này.”

Tô Hồng Táo bất ngờ bị nàng nói trúng, nhất thời không phản ứng kịp, ngừng một chút mới mở miệng: “Phải, năm đó ta dùng toàn bộ tiền tiết kiệm cùng với số tiền bán phường đậu hũ của nhà phu quân để chuộc thân, từ đó không cần phải ở lại Hồng Chiêu Lâu, làm cái nghề đưa đón đê tiện đó nữa. Nhưng khế ước bán thân của ta vẫn còn ở sòng bạc Đồng Hưng, nếu ta đồng ý hầu hạ khách cho sòng bạc Đồng Hưng thêm 10 năm, họ sẽ trả lại khế ước bán thân cho ta.”

Tính ra, năm nay vừa tròn 10 năm.

Trong đầu Tạ Cát Tường, những lời mọi người đã nói đều quyện thành một tấm lưới khổng lồ được sắp xếp theo thứ tự thời gian.

Khi nàng đã nghĩ thông suốt mọi chuyện, ánh mắt nhìn về phía Tô Hồng Táo đã không còn chút đồng tình nào.

“Tô phu nhân, nếu ta đoán không lầm thì mấy ngày nay khế ước giữa bà và sòng bạc Đồng Hưng sắp đến hạn, cho nên bà mới dám công khai cùng Nguyễn Đại ra khỏi thành, hơn nữa… các người ra khỏi thành không phải để xem hát ron mà là định bỏ trốn đến nơi khác!”

Lời này vừa thốt ra, ngay cả Hình Cửu Niên cũng không nhịn được mà ngẩng đầu nhìn về phía Tô Hồng Táo.

Tô Hồng Táo khẽ run lên, không nói gì.

Tạ Cát Tường không cho nàng cơ hội phản ứng, tiếp tục nói: “Cho nên một tháng trước, Nguyễn Đại về nhà luôn miệng đòi bán Nguyễn Liên Nhi bởi vì bỏ trốn cần tiền, ở nơi khác mua nhà cửa cũng cần tiền. Vì vậy, hắn vì bà mà đã quyết tâm vứt bỏ ruột thịt của mình.”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc