Yên Chi Thượng Hoa

Chương 66

Trước Sau

break
edit + beta: Mạc Thiên Y

Vừa qua khỏi tiết Bạch lộ*, thời tiết vẫn nóng bức, chỉ lúc rạng sáng và buổi tối là có hơi mát được một chút, Oản Oản dùng xong bữa tối lại vịn Tử Hộ ra ngoài loanh quanh tản bộ, Tình Khuynh đã đến thư phòng tướng quân, nghe nói Chất tử giả đã gặp chuyện, sống chết không rõ, Tình Khuynh không an tâm đi trước, liền cùng tướng quân thương nghị việc đoạt quyền từ đoàn người nghi thức đi theo kia, cũng may trước đó bọn họ đã cùng bàn bạc với Thái tử, quan viên trong đoàn đi theo phần lớn đều là người Thái tử, còn lại những người không phải là người của Thái tử, tất nhiên cũng sẽ không còn mạng để lắm miệng, còn có thể giúp Thái tử trừ bỏ một ít người chướng mắt.

(* tiết Bạch lộ: tiết thứ 15 trong 24 tiết trong năm, từ ngày 7-9 tháng 9 mỗi năm)

Oản Oản vuốt phần bụng đã có hơi nhô lên, hiện tại nàng đã mang thai hơn 4 tháng, theo như Nghiêm Tử Tô nói, thai nhi đã vượt qua thời kỳ nguy hiểm, hiện tại đã ổn định khỏe mạnh, chỉ cần không có tổn thương lớn, đứa bé có thể thuận thuận lợi lợi sinh ra.

Ban ngày nóng bức, ban đêm mát mẻ, Oản Oản không nhịn được bước lên hành lang gấp khúc, đi xa hơn một chút, nhưng lúc nàng chuẩn bị vòng qua hoa viên, bỗng nhiên thấy một bóng dáng màu lam nhạt đang đứng trên hành lang gấp khúc, quần áo bị gió thổi lên, như sẽ theo gió mà đi vậy, tấm lưng kia có vẻ cô tịch không nơi nương tự, lộ ra nồng đậm đau thương, giống như có vô số chuyện xưa, lại khổ nỗi không thể nói với ai.

Bản thân là khách, mặc dù Oản Oản không muốn tham dự vào lúc riêng tư của nàng ta, nàng cũng không thể không đi qua, cười nói: “Lưu cô nương, sao lại ở đây một mình, hầu gái đâu không mang theo?”

Vị nữ nhi của tướng quân kia thân mình chấn động, kéo tay áo đưa lưng về phía Oản Oản, hình như lau lau khóe mắt, mới quay người lại, thi lễ với Oản Oản chào nói: “Bí phu nhân.”

“Đừng, không cần đa lễ, ta tuổi còn nhỏ, nhận không nổi đâu.” Oản Oản đưa tay ra đỡ, nữ tử này thế mà là người trong lòng của Thái tử Thần quốc, ngày sau nếu như Thái tử thành đại sự, như vậy nàng ta hẳn là một thành viên trong hậu cung của hoàng đế, mà bản thân nàng chỉ sợ cũng là người trong hậu cung của Tình Khuynh, các nàng còn là đại biểu cho hai quốc gia.

Lưu Tự Yên cảm nhận được ấm áp trên cánh tay, ánh mắt ửng đỏ đánh giá nữ tử đối diện. Kỳ thực lúc nhỏ nàng đã từng gặp qua nữ tử này, chẳng qua lúc đó các nàng đều còn nhỏ tuổi, hai phụ thân cũng thường xuyên uống rượu chung. Khi đó, nữ tử này im lặng ngồi bên cạnh mẫu thân nàng, liền giống như một con búp bê xinh đẹp tinh xảo. Lưu Tự Yên còn từng hâm mộ bộ dáng của nữ tử này, trắng nõn, trong sáng, ngũ quan tú lệ, không giống nàng dáng dấp cao lại đầy đặn, làn da cũng không đủ trắng nõn. Song, chỉ vài năm trôi qua, hiện tại đã không còn được như trước, phụ thân của nữ tử trước mặt, vị hảo hữu kia của phụ thân mình đã không còn tại nhân thế, cô bé búp bê xinh xắn tinh xảo năm nào, hiện cũng phải rời khỏi cố hương đi đến xứ người, trở thành phu nhân của Chất tử nước khác, mà nàng... lại cùng với vị nam tử ở trên nơi thật cao kia dây dưa cả đời, ngay cả đứa con của chính mình cũng bị rơi vào trong vòng âm mưu tính toán.

“Bí phu nhân khách khí, người tới là khách, sao có thể chậm trễ được.” Lưu Tự Yên liếc qua bụng của Oản Oản, dừng một chút, ma xui quỷ khiến hỏi: “Phu nhân đã mấy tháng rồi?”

Ban đầu Oản Oản có chút không hiểu, sau đó nhìn theo tầm mắt nàng ta về phía bụng mình, liền hiểu rõ, chuyện nàng có thai, vốn cũng không dự dịnh che lấp, liền hào phóng nói: “Hơn bốn tháng rồi.”

“Thật tốt, còn nôn oẹ không?” nói đến chuyện này, Lưu Tự Yên dường như hứng thú, lại giống như mang theo hoài niệm hỏi.

Oản Oản liền bắt chuyện nói: “Bị hành qua vài ngày, bây giờ khẩu vị tốt rồi.”

Lưu Tự Yên cảm thán nói: “Vậy thì thật là có phúc khí, giống như ta...” Nói đến đây, nàng đã biết không ổn, liền vòng vo chuyển đề tài nói: “Quốc đô của Khởi quốc ở tại Nam Đô, tuy rằng ngươi mang thai đã qua ba tháng, nhưng cũng phải chú ý nhiều hơn nữa, nói vậy lúc đến Nam Đô, ngươi sẽ sắp sinh.”

Oản Oản âm thầm ‘hỏi thăm con bà nó’ giao thông vận chuyển của nơi này chậm chạp, cho dù đi thuyền thêm xe ngựa, cũng phải ít nhất bốn tháng mới có thể đến Nam Đô, cái này là còn chưa tính mấy ngàn người trong đội ngũ nghi thức, vậy tốc độ càng phải giảm lại, như vậy không phải là đến khi gần sinh sao.

“Đa tạ cô nương quan tâm, ta cũng nghĩ như vậy, bất quá cũng may một đường có người chuẩn bị, lúc đến thì thong thả hơn nhiều.” Oản Oản cũng không làm rõ, người thông minh trong lòng đều có tính toán.

Lưu Tự Yên qua một lát cũng gần khôi phục lại, kéo tay Oản Oản qua cười nói: “Đây đều là chuyện tốt, đại nhân có thể thuận lợi trở về, ngày sau sẽ luôn có đại phúc khí.”

“Đại phúc khí thì khó nói, chỉ nguyện bình an vui vẻ là tốt nhất rồi.” Oản Oản vờ bưng bít cho qua, thầm nghĩ nam nhân nhà mình còn nợ nam nhân nhà người ta một hứa hẹn cần phải thực hiện, nếu Tình Khuynh nhận không nổi cái ‘đại phúc khí’ này, chỉ sợ nam nhân nhà ngươi sẽ không bỏ qua cho hắn.

Hai người nữ tử ngày sau đều sẽ nắm quyền khuynh chốn hậu cung, lúc này đang nắm tay nhau, lại không len lén thăm dò, cũng không tìm căn nguyên vạch rõ ngọn ngành, ngược lại có chừng có mực. Giờ phút này các nàng đã không còn đại biểu cho bản thân, mà là đại biểu cho nam nhân mỗi người, cùng với hai chính quyền bất đồng còn có quốc gia của họ.

“Aizz, lần này đi Khởi quốc, cuộc sống không quen, sau này ngay cả một người nói chuyện cũng không có.” Oản Oản nửa thật nửa vờ thở dài, nàng thấy Lưu Tự Yên cũng không tùy tiện giống như lần đầu tiếp xúc với nàng, tuy rằng vẫn đúng là tính tình ngay thẳng cởi mở, nhưng lại càng nhiều hơn chính là nội tâm kín đáo, cùng với đầu óc linh hoạt, nếu tương lai nàng ta có thể đứng bên cạnh Thái tử, nói vậy thế nào cũng chiếm được ‘một chỗ cắm dùi’, huống chi trước mắt nàng còn sinh cho Thái tử một đứa con trai duy nhất.

Lưu Tự Yên nhìn nhìn Oản Oản, khẽ cười nói: “Bằng hữu đều là kết giao mà có, làm sao mới một chút là có liền được, theo tính tình Bí phu nhân khoan hồng độ lượng như vậy, nhất định có thể tương giao không ít ‘khăn tay’ (bạn khuê phòng) đâu.”

Oản Oản gật gật đầu, cũng không muốn nàng ta hứa hẹn điều gì, nàng cũng không muốn mới nói chuyện qua vài lần, liền có thể cùng vị nữ nhi của Trấn Nam tướng quân này liên lạc thư từ qua lại, dù sao cũng là giữa hai quốc gia, kỳ thực Oản Oản chỉ muốn thăm dò một chút xem Thái tử có đặc biệt công đạo gì hay không. Nếu vị Lưu cô nương này không chút do dự liền đáp ứng, nàng ngược lại sẽ cảnh giác một hai, nay xem ra, ngược lại vừa lúc. Có một số việc giữa các nam nhân không làm được, nhưng các nữ nhân thì dễ dàng nhiều hơn, cái này gọi là “Ngoại giao giữa các phu nhân” a.

Hai người lại nói chuyện một lát, Tử Hộ nhắc nhở thời gian không còn sớm, Oản Oản liền cáo biệt Lưu Tự Yên, lại hẹn vài ngày tới cùng đến tiệm trang sức mua vài thứ trang sức hảo hạng, lúc này mới đều tự xoay người, chậm rãi rời đi.

“Nương tử, vừa rồi nô tỳ thấy, Lưu cô nương này nhìn như đang khóc.” Đào Diệp tính cách nhanh nhảu, lại thích nói nhiều, không trầm ổn giống Quất Diệp, nhưng cũng là một tay giỏi giang trong việc thu thập tin tức, Oản Oản cũng không chê nàng ta ồn ào huyên náo.

Tử Hộ thủ tại bên người Oản Oản, mềm lòng thở dài nói: “Không có mẫu thân nào lại không nhớ đến con mình.”

Oản Oản yên lặng xoa bụng mình, thế giới này là như vậy, nếu không có nam nhân thay ngươi làm chủ, như vậy mặc dù ngươi có cường thế hơn nữa, cũng không làm nên được chuyện gì. Nữ tử cổ đại chính là đáng thương như vậy.

Trở lại trong phòng, bất ngờ phát hiện Tình Khuynh đã trở lại, Oản Oản đi qua, khẩn cấp hỏi: “Tình huống như thế nào?”

Tình Khuynh ánh mắt quét qua một cái, tất cả tỳ nữ trong phòng đều lui ra ngoài.

“Thật là, trước kia cũng không thấy, hiện nay có thai sao ngược lại nôn nôn nóng nóng.” Tình Khuynh từ trên sạp đứng lên, ôn nhu đưa tay đỡ lấy Oản Oản, để nàng tựa lên người mình.

Oản Oản bất đắc dĩ trừng mắt liếc hắn một cái, nói: “Đây còn không phải là sốt ruột sao.”

Tình Khuynh cũng không chọc nàng nữa, thành thật trả lời: “Chất tử bị thương, hành trình chậm lại, thích khách chẳng những giết chết tất cả tôi tớ bên người Chất tử, ngay cả vài quan viên đi theo cũng không buông tha, chậc chậc, thây phơi một vùng a... Bất quá cũng may cứu giá kịp thời, Chất tử chỉ trọng thương, không có nguy hiểm tính mạng.”

Oản Oản che khuất mí mắt, kết quả này, nàng đã sớm đoán được, nói vậy đã đạt được mục đích loại bỏ đối lập.

“Yên tâm, hết thảy đều sẽ an bài tốt, chúng ta chỉ cần du sơn ngoạn thủy trở về là được rồi. Chỉ cần vào tiến vào cảnh nội Khởi quốc, mấy bàn tay của những tiện nữ nhân kia tất nhiên sẽ không thể dễ dàng với tới được.” Tình Khuynh ôm sát Oản Oản, ở bên tai nàng nhỏ giọng nói.

Oản Oản ôm lại Tình Khuynh, hít vào một hơi thật sâu, chỉ cần giao cho hắn thì tốt rồi.

“Oản Oản, nàng yên tâm, chúng ta tạm thời sẽ không vào cung.” Ôm một hồi lâu, Tình Khuynh bỗng nhiên nói.

Oản Oản kinh ngạc ngẩng đầu, lại một lần nữa giật mình: hắn có thể nhìn thấu tâm sự của mình.

“Chất tử dù sao bị thương nặng, ở nhà bồi dưỡng một đoạn thời gian cũng thật bình thường.” Tình Khuynh cúi đầu nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Oản Oản, cười nháy mắt mấy cái, không kìm được hôn hôn lên chóp mũi nàng.

Oản Oản mỉm cười quay đầu đi, nàng quả thật có chút lo lắng vấn đề này, Hoàng hậu Khởi quốc không phải kẻ dễ bắt nạt, bằng không lúc trước cũng không thể khiến mẹ đẻ Tình Khuynh đấu chết, thậm chí giết chết cữu cữu của Tình Khuynh được, Thừa tướng lại càng không phải là thứ chỉ trưng bày. Đôi khi chỉ có để bọn họ thả lỏng cảnh giác, mới có thể đứng vững gót chân, điều bọn họ phải làm cũng chính là như vậy. Nàng thậm chí sợ Hoàng hậu vì nắm Tình Khuynh trong tay, mà chế trụ nàng và đứa bé để uy hiếp.

“Hoàng hậu không cần Chất tử và nữ nhân của Chất tử thông minh.” Tình Khuynh vuốt mặt Oản Oản, giảo hoạt nói.

“Chẳng hay, bà ta có thích một người con dâu kiêu căng không nhỉ.” Oản Oản cười quỷ dị, cái này nàng rất sở trường a.

“Bà ta có thể sẽ thích một nhi tử ‘nam nữ đều ăn sạch’.” Tình Khuynh híp mắt, cười khẩy nói: “Ta còn phải cảm tạ tên Chất tử giả kia hỗ trợ, hắn dưỡng nhiều nam sủng nữ sủng như vậy, còn chuẩn bị mang theo về nước, nếu ta không thể lợi dụng điểm ấy, chẳng phải lãng phí sao.”

Ánh mắt Oản Oản sáng lên, cũng nheo mắt lại nói: “Như thế, bọn Xuân Thiều sẽ bị ủy khuất rồi.”

Tình Khuynh cười khẽ. Không một ai phát hiện, lúc này hai người này tươi cười giống nhau là vậy, lại nom giống như hai con hồ ly đã thành tinh.

Đêm dài, cửa sổ gõ nhẹ, Tình Khuynh chợt mở mắt ra, đau lòng nhìn nhìn Oản Oản trong lòng, thật cẩn thận để nàng nằm ngửa ra, lúc này mới khoác kiện y phục đi ra ngoài.

“Chủ thượng, liên lụy quá sâu đều đã giải quyết, những người còn lại vấn đề không lớn, nhưng trong đó phát hiện ba nữ tử mang thai.” Một thân hắc y quỳ gối trong bóng đêm, nếu như không cẩn thận phân biệt, chỉ sợ rất khó thấy rõ ràng.

“Ba người? Bao nhiêu tháng rồi?” Tình Khuynh nhìn đình viện phía xa xa như một bức tranh thủy mặc, thấp giọng nói.

“Một người bốn tháng, một người tám tháng, còn có một người sắp sinh, còn là vị thứ phu nhân*.” hắc y nhân kia quỳ trên mặt đất đáp lời.

(*thứ phu nhân: vợ bé, ở đây là ngang hàng với trắc phi)

“Như vậy...” trong mắt Tình Khuynh lóe lên một tia ngoan lệ nói: “Hai người kia tạm thời giữ lại, người sắp sinh kia, bỏ mẹ giữ con.”

Hắc y nhân ôm quyền, không hỏi nguyên do, lạnh lùng lên tiếng trả lời, lập tức biến mất.

“Một mình Oản Oản rất dễ gây chú ý, bên người Chất tử làm sao chỉ có một nữ nhân và một đứa bé chứ!” Tình Khuynh nhìn phía chân trời không có ánh trăng, lẩm bẩm nói.

break
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Công Nhân Nhập Cư Và Nữ Sinh Viên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nam Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc