Sau khi cạo sạch chỗ tốt, Tùy Qua lúc này mới quay về vương triều Tần Hán.
Tùy Qua trở lại "Căn cứ", mọi người cư hành yến hội nho nhỏ.
Cho dù là người quân đội hay là người Long Đằng hoặc người quân đoàn vinh quang, trên mặt mang theo khoái hoạt khó che dấu.
Bởi vì bọn họ biết rõ đã đạt được toàn bộ Thất La Giới, đã có được cả thế giới, tuy không phải cố hương của mình, nhưng ít ra có được căn cứ kiên cố, làm cho mọi người nhìn thấy cơ hội phản công.
Nghĩ tới lúc trước vừa tới Thất La Giới, cái loại lo lắng hãi hùng, hiện tại đã khác quá nhiều, quả thực có cảm giác như cách cả một thế hệ.
Ai từng nghĩ tới được Tùy Qua dẫn dắt, tình cảnh của bọn họ trong thời gian ngắn biến hóa như thế cơ chứ.
Chủ đề yến hội chúc mừng, trừ chúc mừng đại thắng lợi ra, chủ đề bắt đầu chuyển qua vấn đề phản công.
Phản công thế giới loài người, đây mới là tâm nguyện của mọi người.
Bởi vì trong rất nhiều người mà nói, rất nhiều thân nhân, bằng hữu, người yêu thậm chí là hài tử đều "Đánh rơi" tại chỗ kia, cho dù dữ nhiều lành ít, nhưng mà lo lắng trong lòng vẫn tồn tại, ngọn lửa báo thù vẫn đang cháy âm ĩ.
- Tùy Qua, ngươi ý định lúc nào phản công trở về.
Người hỏi đầu tiên chính là Đường Thế Uyên, bởi vì dù sao hắn là trưởng bối của Tùy Qua, cho dù tu vị cảnh giới Tùy Qua mạnh bao nhiêu, điểm này vẫn không có cải biến.
- Cũng không nên chờ một vài ngày a.
Tùy Qua cười nói:
- Lão gia yên tâm, có ta ở đây, ngươi sẽ không chết già, Đường gia gia, ngươi còn gấp hơn người trẻ tuổi đấy.
- Không có biện pháp, người già đặc biệt nhớ nhà.
Đường Thế Uyên nói ra.
- Đúng vậy a, Tùy lão đệ, ngươi rốt cuộc tính thế nào?
Tang Thiên không nhịn được hỏi Tùy Qua một câu.
- Xong rồi a, các ngươi có suy nghĩ gì, lại cố ý không nói, càng muốn hỏi suy nghĩ của ta, các ngươi có ý gì?
Tùy Qua cười hỏi một câu.
- Mặc kệ suy nghĩ của chúng ta, nhưng mà còn phải xem cái nhìn của ngươi đã, ai bảo ngươi bây giờ là cường giả mạnh nhất, hiện tại nắm đấm càng lớn, quyền lực càng lớn nha.
Tang Thiên vừa cười vừa nói.
- Ta đây không dám.
Tùy Qua nghiêm mặt nói ra:
- Ta chỉ là Mộc Hoàng, lại không phải bạo quân nhân loại, nhưng mà các ngươi đã có suy nghĩ phản công, như vậy không ngại thương nghị đại kế phản công đi, ta nhớ được trước kia chúng ta vừa tới Thất La Giới, đã từng định ra kế hoạch, chính là lấy chiến tranh nuôi chiến tranh, khống chế Thất La Giới thành căn cứ của chúng ta, sau đó phản công về thế giới nhân loại, xem ra trong kế hoạch này chúng ta đã thực hiện một phần nhỏ rồi.
- Đúng vậy, một phần nhỏ đáng được ăn mừng.
Hathaway nói ra:
- Quân đội nhân bản của ta đã sẵn sàng, tùy thời có thể xuất phát.
- Người Long Đằng cũng chuẩn bị cho tốt.
Tang Thiên cười cười.
- Thiên Lam Kiếm Tông của ta cũng thế.
Tô Ngạn Tiên nói.
- Tô tông chủ rõ ràng cũng tích cực như vậy sao?
Tùy Qua cười nhìn Tô Ngạn Tiên hỏi.
Tô Ngạn Tiên cười nói:
- Đó là bởi vì chúng ta muốn trở về trở thành đệ nhất tông môn, Tùy tông chủ, đây là chuyện ngươi đáp ứng với ta, đừng quên ah, thật vất vả, Côn Lôn Tông rốt cục thành chó nhà có tang, sau khi dẹp xong đại quân yêu ma, Thiên Lam Kiếm Tông của ta cũng có cơ hội rồi.
- Yên tâm đi, chỉ cần ta còn thì các ngươi sẽ là nhất đẳng tông môn.
Tùy Qua nói ra:
- Nhưng mà, ngươi vừa rồi cũng đã nói, tất cả phải sau khi đánh dẹp yêu ma mới được, các ngươi ai có thể nói cho ta biết, hiện tại cố hương của chúng ta có bao nhiêu ma đầu, mạnh đầu mạnh bao nhiêu?
Vấn đề này rốt cuộc khiến mọi người trầm mặc.
Sau một lát Tang Thiên mới lên tiếng:
- Người Long Đằng đã trở về thăm dò rồi, nhưng mà tình huống không quá lạc quan, thì ra thế giới của chúng ta triệt để biến dạng, thế giới quen thuộc của chúng ta không còn, bây giờ là một thế giới quần ma loạn vũ, nhưng mà ta không rõ, vì sao nhiều ma vật như thế muốn chiếm cứ thế giới của chúng ta?
- Nguyên nhân cụ thể ta không rõ ràng, nhưng mà nhất định có quan hệ với thiên quỹ thần bí kia.
Hathaway nói một câu.
- Đúng vậy, có quan hệ lớn tới thiên quỹ.
Tô Ngạn Tiên nói:
- Về điểm này không cần hoài nghi, bởi vì thiên quỹ gần thế giới chúng ta nhất, cho nên nói nó là nguyên nhân hấp dẫn ma vật xông vào thế giới chúng ta là không sai, không phải bản thân thế giới, mà là thiên quỹ.
- Có lẽ.
Ngữ khí của Tùy Qua lại không quá khẳng định, nói:
- Ta trước kia cũng cho rằng nhất định là có quan hệ với thiên quỹ, nhưng mà bây giờ ta phát hiện, hấp dẫn những ma vật xâm chiếm thế giới chúng ta trừ thiên quỹ ra, có lẽ còn có nguyên nhân khác...
- Là nguyên nhân gì?
Tang Thiên nhịn không được hỏi vấn đề căn bản nhất.
- Ta tạm thời còn không rõ ràng.
Tùy Qua lắc đầu, bởi vì hắn phát hiện tu vị cảnh giới càng cao, chuyện không hiểu càng ngày càng nhiều.
Giống như Tùy Qua lúc quyết chiến với Thu Bản Phong mới biết được thì ra Thất La Giới cũng có được ý chí của chính mình, nhưng mà đa số người không có cảm giác được mà thôi.
Nếu như thế giới cũng có được ý chí của mình, vậy ý chí của nó là cái gì?
Nhưng nếu như thế giới loài người có được ý chí, hẳn ý chí của nó cũng đang gào thét a.
- Lão đệ, chúng ta lúc nào phản công trở về đây?
Tang Thiên nhịn không được hỏi một câu.
- Có lẽ nhanh thôi.
Tùy Qua nhìn Tang Thiên nói ra.
- Tang lão đại, ngươi là người vẫn luôn bình thản, hiện tại đột nhiên nôn nóng như thế cũng không được gì, đúng vậy, chúng ta thắng một nước cờ, nhưng chỉ là một nước cờ mà thôi, chúng ta khống chế Thất La Giới, nhưng mà các ngươi phải biết rằng, Thất La Giới chỉ là một thế giới yếu nhược trong ba ngàn thế giới mà thôi, mà thế giới loài người chính là địa bàn cả ba ngàn thế giới cùng tranh đoạt, ngươi cảm thấy chúng ta phản công thật sự dễ dàng sao?
- Cái này... Ta cũng chỉ nhớ nhà mà thôi.
Tang Thiên cười hắc hắc, sau đó nghiêm nghị nói:
- Huống chi, những ma vật kia từng chém giết vô số bình dân vô tội trong thế giới của chúng ta, nếu như không triệt để tiêu diệt chúng, thật sự là khó giải mối hận trong lòng.
- Ta cũng cừu hận những ma vật kia, không ít hơn bất cứ kẻ nào cả.
Tùy Qua nói:
- Chúng ta bây giờ cố gắng, cuối cùng nhất cũng sẽ triệt để tiêu diệt đám ma vật kia thôi, đoạt lại thế giới của chúng ta, Thất La Giới thế giới tuy rất lớn, nhưng mà cuối cùng vẫn không phải của chúng ta, nhưng mà chúng ta thật vất vả đứng chân ở Thất La Giới này, thắng được nước cờ đầu, kế tiếp có lẽ cũng nên nắm chắc mới được, nếu không đi sai một bước sẽ thua cả bàn, đây cũng là kết quả chúng ta không ai muốn thấy.
- Ồ, không thể ngờ ngươi cẩn thận như thế.
Hathaway lại trào phúng.
- Trước kia ngươi là người không sợ trời không sợ đất mà?