Edit: Tiểu Kim Châu Beta: Sakura Cung Tuấn Bân là một nam tử rất nhiệt tình , mặc dù trao đổi chỉ mấy câu thôi, nhưng bất luận là Mộ Chỉ Ly hay Hàn Như Liệt đều có ấn tượng đối với hắn cũng không tệ, ít nhất hắn không phải là người kiêu ngạo, gian trá hèn hạ, cùng quan hệ với người này chắc chắn là an tâm.
Dọc theo đường đi, Cung Tuấn Bân còn không ngừng hướng hai người giới thiệu hết thảy về cái thế giới này, hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt trừ gặp phải những vấn đề không rõ ràng lắm thì trong những tình huống đặc biệt cũng cẩn thận hỏi thăm kỹ một chút, thời gian còn lại cũng là trầm mặc không nói.
Từ trong miệng Cung Tuấn Bân, hai người giờ mới biết được hết thảy, chẳng qua là sau khi biết được bọn họ đều không khỏi cảm khái thế giới này thật là thần kỳ. . . . .
Hiện tại địa phương mà nàng ở có tên rất đơn giản, nó tên là —— Chủ thế giới! Về phần đại lục Thiên Huyền chỗ ở lúc trước của bọn họ mới chỉ là Phân thế giới thôi, chỉ có ở trong Phân thế giới tu vi đạt tới cảnh giới nhất định thì người đó mới có thể đủ tư cách thông qua đường hầm truyền tống đi tới Chủ thế giới.
Chủ thế giới có thể nói là một nơi cao hơn so với Đại Lục Thiên Huyền gấp mấy lần, bởi vì cao thủ tu luyện ở nơi này so với Đại Lục Thiên Huyền mạnh hơn rất nhiều, không thể không thừa nhận điều này có chút đả kích người mà.
Bọn họ ở Đại Lục Thiên Huyền nỗ lực lâu như vậy mới đạt tới thực lực như hôm nay, nhưng khi đến nơi này bọn họ mới phát hiện số người có tu vi tương đương hoặc vượt trội hơn hẳn bọn họ là vô số kể.
Chẳng qua cả hai đều hiểu tâm tư của nhau, mặc dù có chút thất bại, nhưng mà cảm xúc này rất nhanh đã bị bọn hắn xóa đi. Ở trong Chủ thế giới mọi người đều tới từ các Phân thế giới khác nhau.
Cho nên trong Chủ thế giới chỉ có môn phái, không có gia tộc. Chưa từng có người có thể ở chỗ này thành lập một gia tộc khổng lồ, bởi vì ở trong Chủ thế giới nếu như đứa trẻ sinh ra ở trước lúc mười tuổi chỉ mới đạt tới Đỉnh Điểm cảnh thì sẽ bị thiên đạo pháp tắc*(quy tắc của luật trời) cường đại đưa trở về Phân thế giới.
Chỉ có đợi đến thời điểm bọn họ có đầy đủ thực lực mới có thể lần nữa trở lại Chủ thế giới, mặc dù trình độ Thiên Lực ở Chủ thế giới nồng đậm vượt xa Phân thế giới, nhưng là muốn ở trước mười tuổi đạt tới thành tựu như vậy còn khó hơn lên trời.
Tuyệt đại đa số trẻ con khó có khả năng đạt tới, cho dù vậy khi bọn họ trở lại Phân thế giới đi chăng nữa cũng trở thành thiên tài xuất chúng. Về phần tại sao bọn họ khi ở Đại Lục Thiên Huyền vẫn không biết Chủ thế giới tồn tại là bởi vì thông đạo liên thông Chủ thế giới và Phân thế giới có vấn đề, nên người ở Chủ thế giới không có cách nào trở về Phân thế giới được.
Người ở Phân thế giới đương nhiên là không biết được, cộng thêm về sau Thiên Âm Môn lại đem thông đạo này chiếm làm của riêng, từ đó Đại Lục Thiên Huyền cũng là hoàn toàn mất đi tin tức kia.
Mà Thiên Âm Môn lúc trước lấy được những bảo bối kia không nghi ngờ chút nào chính là người ở thế giới này ném vào , bọn họ muốn biết thông đạo này đến tột cùng xảy ra vấn đề gì, đến nỗi thông đạo này hiện tại chỉ truyền được một hướng.
Điều này cũng làm cho ý nghĩ muốn trở về của Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt tại trong thời gian ngắn là không thể nào thực hiện được, trừ phi cái thông đạo này có thể tu sửa lại , chỉ là nhiều năm như vậy đều chưa từng tu sửa tốt sợ là ngày sau muốn tu sửa cũng không dễ dàng như vậy a.
Tầm mắt Mộ Chỉ Ly nhìn vào Thiên Sát Cổ Giới trong tay, bọn họ là được hai cái nhẫn này chỉ dẫn mới tiến vào đây , chẳng lẽ hai cái nhẫn này vốn là thuộc về Chủ thế giới ?
Đúng vậy, hai cái nhẫn thần kỳ này quả thật là không tồn tại ở Phân thế giới, nếu như là ở chủ thế giới mà nói, vậy thì cũng không phải là không có khả năng.
Suy đoán của Hàn Như Liệt so với Mộ Chỉ Ly còn nhiều hơn mấy phần, trong đầu của hắn không khỏi nghĩ đến sư phụ của mình ——Lão nhân Thời gian. Rất rõ ràng thực lực sư phụ so với Càn Khôn Kính không biết mạnh hơn gấp bao nhiêu lần, cộng thêm những lời nói mà hắn từng nghe lúc trước, trong lòng của hắn liền nghĩ đến một loại khả năng, có lẽ sư phụ là người của Chủ thế giới !
Căn cứ theo như lời Cung Tuấn Bân, mặc dù ở Phân thế giới cũng là có nhiều quốc gia, nhưng Chủ thế giới so với Phân thế giới còn muốn lớn hơn nhiều, muốn chân chính biết được diện mạo của đại lục này, vậy cũng chỉ có một cách chính là không ngừng đi lên.
Thực lực càng mạnh, hiểu biết cũng càng nhiều, đây vĩnh viễn là nguyên tắc không thay đổi.
Mộ Chỉ Ly bọn họ hiện tại đang ở chính là Linh Viêm quốc, mới tới thì bọn họ cũng không có bất kỳ chỗ dựa nào, bên trong Linh Viêm quốc có rất nhiều cỗ thế lực, bất qua chỉ có bốn cỗ thế lực mạnh nhất. Bốn cỗ thế lực này theo thứ tự là —— Lương gia, Nghê gia, Thủy gia cùng với Đông Phương gia.
Dựa theo ý kiến của Cung Tuấn Bân , bọn họ đi tới Linh Viêm quốc thì phương thức tốt nhất chính là gia nhập một cỗ thế lực trong đó, bởi vì ở trong những thế lực này thì bọn họ mới có thể dạt được nhiều tài nguyên. Cơ bản phàm là có thực lực mạnh cũng là người ở trong những thế lực này, các tu luyện giả đơn độc thường là đối tượng bị mọi người ức hiếp.
Trên thực tế, tiến vào những thế lực này đối với bọn họ cũng không có ảnh hưởng gì, chỉ cần ở thời điểm thích hợp giúp đỡ chút ít, dĩ nhiên, những thế lực này mong muốn nhất chính là có thể phát triển ra khỏi Linh Viêm quốc, ngày sau thời điểm lấy được càng nhiều thành tựu thì thế lực của bọn họ cũng có thể ngày càng được nâng cao.
Ở trong đó biểu hiện càng tốt, bọn họ càng có nhiều tài nguyên tu luyện, những thế lực này sẽ dốc hết vốn liếng để cho ngươi tu luyện!
Cung Tuấn Bân hy vọng nhất chính là có thể tiến vào một trong bốn cỗ thế lực mạnh nhất này, chẳng qua tiềm lực của hắn cũng không được bọn họ coi trọng thôi. Mặc dù Linh Viêm quốc chỉ là một quốc gia, nhưng là ở trong này cạnh tranh so với Phân thế giới còn muốn kịch liệt hơn.
Không phải tận mắt nhìn thấy như trong lời nói sợ là rất khó tưởng tượng đến tột cùng thế giới này phức tạp như thế nào, Cung Tuấn Bân còn dặn dò hai người một ít chuyện, nghiễm nhiên đã coi hai người trở thành bằng hữu của mình.
Có lẽ là bởi vì hắn cũng mới từ Phân thế giới tới nơi này không bao lâu, cho nên nhìn thấy người từ Phân thế giới tới cũng là đặc biệt hợp ý.
Dưới sự hướng dẫn của Cung Tuấn Bân , hai người rốt cục đi tới cửa thành Linh Viêm quốc. Ở cửa thành có người thủ thành đang ghi chép tư liệu của hai người, nói cách khác thì đây chính là thân phận mới của họ tại Chủ thế giới này.
Công việc của Cung Tuấn Bân chủ yếu là hướng dẫn người mới đến để kiếm lấy một chút tài nguyên tu luyện. Tuy nói tài nguyên tu luyện ở Chủ thế giới so với phân thế giới muốn phong phú hơn, nhưng mà sau khi thực lực đạt tới loại cảnh giới như bọn họ thì số lượng tài nguyên tiêu hao cũng là cực kì khủng bố.
Năng lực hắn ở tại thế lực cũng chỉ là bình thường, biểu hiện của hắn ở đây cũng vậy, cho nên đạt được tài nguyên cũng không đủ cho hắn tu luyện, nên mới bắt đầu nhận lấy công việc, nói như thế nào cũng có thể kiếm được một chút.
“Các ngươi là từ Phân thế giới thứ 16 tới?” Lão giả kia đang ghi chép, sau khi nghe lời nói trong miệng của Cung Tuấn Bân cũng có chút kinh ngạc, không khỏi hướng hai người hỏi.
Hàn Như Liệt gật đầu, trên mặt cũng là không có nửa phần thái độ kiêu ngạo: “Không sai.” Đi tới Chủ thế giới mới chỉ trong khoảng thời gian ngắn, nhưng hắn đã điều chỉnh tốt tâm tình của mình.
Ở chỗ này hắn chỉ là một người bình thường không thể bình thường hơn , không có thế lực cũng không có bối cảnh, dĩ nhiên là không có tư cách để kiêu ngạo.
Nghe vậy, lão giả lúc này mới đánh giá Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly, trong mắt của ông ta hiện lên đạo ánh sáng sáng rọi.
Ông ở chỗ này làm công việc ghi chép đã lâu, mỗi ngày cũng sẽ nhìn thấy rất nhiều thiên tài đa dạng từ Phân thế giới tới đây, dưới loại tình huống này cũng luyện thành một đôi tuệ nhãn.
Hai người trước mắt cũng không giống như những người mới tới khác, bọn hắn không khẩn trương lo lắng cũng không có thái độ kiêu căng ngạo mạn, ngược lại lại hiện ra một cỗ khiêm nhường.
Chỉ với điểm này thôi cũng đã không dễ dàng, dù sao ở trong mắt người thuộc Phân thế giới thì đạt tới tu vi Càn Khôn Kính đã cực kỳ cường hãn rồi, chẳng qua ở trên hai người bọn họ cũng không có nửa điểm thể hiện.
Tuổi của cả hai cũng không lớn, so với những tu luyện giả khác nhỏ hơn không ít. Tuổi nhỏ mà lại có tâm tính tốt như vậy thì thành tựu tương lai sẽ không thấp.
“Một hồi nữa các ngươi hãy đi vào trong thành khảo nghiệm thiên phú của các ngươi, không nên giấu giếm thực lực của mình, hết sức đem thực lực mạnh nhất biểu hiện ra.
Trong thành nơi khảo nghiệm lúc nào cũng có người ở các cỗ thế lực chú ý, tin tưởng sau khi các ngươi kiểm tra xong không bao lâu sẽ có người đến tìm các ngươi. Chọn một thế lực thích hợp gia nhập đối với tương lai của các ngươi rất có lợi.” Lão giả cười nói.
Nghe xong lời nói của lão giả, hai người đều nói tạ ơn nhưng trong lòng thì rất kinh ngạc, lão giả này đang hướng bọn họ dặn dò, những chuyện này cũng là ngoài dự liệu, khó có thể tưởng được ngày bình thường lão giả đều có ý tốt như vậy sao ?
Chỉ có Cung Tuấn Bân sau khi nghe lời lão giả nói xong liền mở to hai mắt nhìn, Hàn Như Liệt bọn họ không biết nhưng là hắn biết rõ ràng a. Lão giả này trong ngày thường rất kiêu ngạo a, người mới vào ai cũng phải nhìn sắc mặt của lão chớ nói chi là có lòng tốt nhắc nhở họ, chẳng lẽ hôm nay mặt trời mọc ở phía tây sao?
Trên mặt Thái Thanh Phong mang theo nụ cười nhẹ nhàng, bộ dáng kia nhìn giống như trưởng bối trong nhà. Trên thực tế chỉ có chính ông mới biết được nguyên nhân mình làm như vậy, với con mắt nhìn người của ông, tin tưởng thành tựu ngày sau của hai người sẽ không thấp, thừa dịp hiện tại nên kết thân trước tuyệt đối là lựa chọn không tồi.
Nói không chừng ngày sau mình còn cần họ trợ giúp nữa, đợi sau này bọn họ thành danh nếu muốn đi chúc mừng đối phương căn bản sẽ không coi ông là cái gì, nhưng hiện tại cũng không giống với lúc trước.
Bọn họ mới đến, mà mình còn có lòng tốt nhắc nhở, nói như thế nào thì sau này bọn họ cũng sẽ nhớ đến phần ân tình này của mình.
Nếu hai người Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly biết được cái ý nghĩ hiện tại của Thái Thanh Phong mà nói, sợ rằng không thể không thừa nhận rằng hắn nghĩ rất đúng. Bất luận mục đích của Thái Thanh Phong là gì thì phần nhân tình này bọn họ đều nhận.
Đợi Thái Thanh Phong đem thông tin hai người ghi xong, bọn họ cũng nói lời cảm ơn rồi ra đi.
“Các ngươi phải vào thành sao, mặc dù ta rất muốn xem khảo nghiệm thiên phú của các ngươi nhưng mà ta còn phải đi đón người mới nữa.” Cung Tuấn Bân cười nói, hiện lên chiếc răng mèo cũng rất khả ái.
“Cung huynh, chuyện ngày hôm nay thật cám ơn ngươi.” Hàn Như Liệt ôm quyền nói.
“Không cần khách khí như thế, ta vốn chính là thế mà! Ngày sau nếu có cơ hội chúng ta hãy cùng nhau uống rượu!”
“Được, ta sẽ chờ!” Hàn Như Liệt sảng khoái đáp ứng, hắn biết nhiệm vụ của Cung Tuấn Bân là phải đi đón người mới, nhưng cũng chỉ dẫn bọn họ tới cửa thành này thôi nhưng mà hắn cũng đã cho bọn họ biết khá nhiều chuyện.
Mặc dù chuyện này ở Chủ thế giới cũng không phải là bí mật gì, nhưng mà nếu không nói cho bọn hắn biết, hiện tại hai người họ cũng không biết ra sao..
Đợi sau khi Cung Tuấn Bân rời đi, Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt mới cùng nhau vào thành. Đối với cái Chủ thế giới này, tuy rất xa lạ nhưng họ cũng rất mong đợi.
Hàn Như Liệt lẳng lặng nhìn Mộ Chỉ Ly, ánh mắt giao nhau, trên mặt hai người đều giương lên nụ cười.
Mặc dù khoảng cách nơi đây khá xa so với nhà bọn họ, nhưng chỉ cần hai người bọn họ ở cùng nhau là được rồi! Bọn họ tin tưởng ngày sau nhất định ngày sau sẽ có biện pháp quay trở về.
“Xem ra lần này chúng ta muốn kề vai phấn đấu rồi!” Nghe được lời nói của Hàn Như Liệt, Mộ Chỉ Ly không khỏi nở nụ cười.
Bởi vì cái gọi là sống ở đâu thì phải theo phong tục ở đấy, đây cũng không phải là điều mà bọn họ có thể lựa chọn, nhưng mà nàng tin tưởng với tính tình của cả hai, nếu biết Chủ thế giới ở dưới miệng giếng này thì bọn họ chắc chắn sẽ đến .
Dừng bước ở thành tựu hiện tại tuyệt đối không phải là điều mà bọn họ muốn, nhưng nếu có một ngày thông đạo này sửa xong, sau khi người ở Chủ thế giới trở về căn bản không thể chống lại sự tồn tại của bọn họ?
Trên mặt Hàn Như Liệt nở ra nụ cười tà mị: “Ai bảo nàng trước kia luôn là một mình chạy đi tu luyện, cho nên hiện tại phạt nàng phải đi theo ta .”
Nghe được lời Hàn Như Liệt nói, Mộ Chỉ Ly cũng nở nụ cười: “Chàng có thể có nguy cơ rồi, tốc độ tu luyện của ta cũng sẽ không chậm so với chàng nha!”
“Nếu như nàng vượt qua ta thì thế nào?” Hàn Như Liệt hỏi ngược lại: “Cùng lắm thì đến lúc đó nàng trên ta dưới thì được rồi.”
Sắc mặt Mộ Chỉ Ly đỏ lên, đưa tay sang bên hông Hàn Như Liệt nhéo một cái: ” Không đứng đắn!”
Trong thành Linh Viêm quốc này có thể nói là cực kỳ náo nhiệt, so với đại lục Thiên Huyền còn muốn náo nhiệt hơn mấy lần. Hai bên đường phố bày bán rất nhiều quầy hàng, song phần lớn đồ bán ở nơi đây thì hai người bọn họ cũng không biết được .
Phần lớn là một ít trái cây và dược liệu, nếu đoán không lầm thì phàm là tu luyện thì sẽ có liên quan đến những đồ vật này. Ở trong Phân thế giới có rất nhiều người bình thường không thể tu luyện được, nhưng mà ở trong Chủ thế giới có thể nói căn bản người bình thường cũng sẽ không tồn tại.
Xuất hiện ở nơi này cũng đều là nhân tài kiệt xuất của Phân thế giới, thực lực tuyệt đối không kém, cho nên trước mắt những người bày quầy đều có thực lưc không thể khinh thường, mà đồ bọn họ bán đương nhiên cũng không rẻ.
Thời điểm hai người đi về phía thành cũng đã đem hết thảy thu vào mắt, tất cả ý nghĩ cũng là lưu lại trong lòng. Tốc độ hai người chậm rãi, sắc mặt cũng không thể hiện gì, để cho những người muốn gây chuyện với bọn họ cũng phải chần chừ.
Bất luận là Hàn Như Liệt hay là Mộ Chỉ Ly cũng đều không phải là người có kiến thức nông cạn, đối với thái độ của mọi người cũng có thể phỏng đoán được. Ở trong Linh Viêm quốc, những người hay bị sỉ nhục thường là những người có thế lực đơn bạc không gia nhập bất cứ cỗ thế lực nào.
Những người như vậy thường là đối tượng để người khác công kích, mà những người mới tới cũng giống như vậy. Thân là tu luyện giả, tu vi đạt tới cảnh giới này thì trong tay ai không dính đầy máu tươi.
Nếu gặp tình huống như thế, bọn họ tin tưởng những người khác tuyệt sẽ không nương tay! Cho nên bọn họ không thể thể hiện ra bộ dáng khiếp sợ được, chỉ có thể giữ vững bộ dáng hiện tại để cho trong lòng bọn họ nghi ngờ thân phận của họ mà không dám động thủ.
Ở nơi này trên đường đi, tầm mắt rơi vào trên người bọn họ cũng không thiếu nhưng sự thật chứng minh bọn họ đã thành công, bởi vì không ai đến ngăn cản đường đi của bọn họ!
Làm cho thời điểm hai người tới trong thành, lúc này mới phát hiện ở trung tâm thành có một cái đài cao, hiển nhiên đài cao này chính là nơi kiểm tra khảo nghiệm thiên phú.
Trong thành ở nơi này coi như là nơi náo nhiệt nhất rồi, chung quanh người vây xem cho tới những gian hàng cũng rất nhiều. Tầm mắt của mọi người cũng là rơi vào trên đài cao kia, bên trên có người đang khảo nghiệm.
Nhìn thoáng qua, một hàng người đứng đợi tham gia khảo nghiệm cũng không ít, này không có một trăm sợ là cũng có tám mươi, hai người cũng vào đội ngũ xếp hàng kia đứng đợi.
Thời điểm xếp hàng, đương nhiên bọn họ cũng chú ý động tĩnh trên đài cao, chỉ thấy một gã nam tử dưới cái nhìn của mọi người đi lên đài cao.
Trên đài cao có một khối ngọc thạch to lớn, ngọc thạch này bóng loáng như gương, mơ hồ còn phản chiếu hình ảnh của người đứng trên đó. Ngọc thạch giống như vậy thật đúng là hiếm thấy, rất rõ ràng ngọc thạch này cũng không phải do nhiều ngọc thạch hợp lại tạo thành, mà là từ một khối ngọc chế tạo ra .
Song, trung tâm của mọi sự chú ý cũng không ở nơi này, bọn họ mong đợi xem thực lực của nam tử này hơn.
Chỉ thấy nam tử kia hét lớn một tiếng, một chưởng chính là hung hăng hướng tới ngọc thạch kia! Kình khí cường hãn cho dù là ở khoảng cách xa như thế, nhưng Mộ Chỉ Ly cũng có thể cảm nhận được một, hai, thực lực tên Triệu Cường này không kém.
Chỉ thấy ngọc thạch kia bộc phát ra một trận hào quang sáng chói, chợt ngọc thạch kia hiện lên dòng chữ chói mắt : Triệu Cường, bảy mươi lăm phân.
Nhìn thấy dòng chữ này, trên mặt Triệu Cường cũng lộ ra nụ cười, hiển nhiên đối với cái kết quả này cũng rất thỏa mãn. Người xung quanh vây xem không ít, trong mắt mọi người cũng là hiện lên ánh sáng, đối với Triệu Cường phá lệ nhìn nhiều hơn.
Mộ Chỉ Ly biết, xung quanh đây những người vây xem đều chính là người của các cỗ thế lực, mục đích bọn họ ở chỗ này chính là vì chiêu dụ những cao thủ có tiềm lực về phía họ, hiển nhiên tên Triệu Cường này đã lọt vào mắt bọn hắn.
Song, khảo nghiệm này cũng không có như vậy mà kết thúc. Chỉ thấy một đạo ánh sáng trong suốt vây quanh Triệu Cường , mặc dù đây là một tầng hào quang trong suốt, nhưng là mọi người vẫn có thể thấy được rõ ràng bên trong, không thể nghi ngờ lộ ra vẻ rất là thần kỳ.
Nhìn thấy một màn này, trong mắt Mộ Chỉ Ly cũng là hiện lên vẻ nghi ngờ. Hào quang trong suốt này là cái gì? Nàng cũng chưa bao giờ nhìn thấy quá trình khảo nghiệm kỳ lạ như vậy, vừa mới khảo nghiệm thực lực xong, vậy hiện tại khảo nghiệm cái gì?
Ở tại nơi đó, sau khi vầng hào quang trong suốt đem Triệu Cường bao bọc lại, Triệu Cường cũng chậm rãi nhắm hai mắt lại, khiến tất cả mọi thứ như bị ngừng lại.
Mọi người chỉ thấy trong vầng hào quang , chậm rãi xuất hiện một quang cầu màu đỏ, màu đỏ lơ lửng nổi ở bên trong, nhìn qua rất là kỳ lạ, ở nơi này quang cầu xuất hiện sau đó màn sáng cũng chậm rãi tiêu tán đi.
Trong mắt Triệu Cường hiện lên vẻ rất thất vọng, hiển nhiên không vui đối với kết quả của lần khảo nghiệm thứ hai này. Vốn là những người đối với thực lực của Triệu Cường cảm thấy hứng thú, giờ cũng giảm bớt, nhưng vẫn có không ít thế lực coi trọng hắn.
Có thể nói thành tựu ngày sau của Triệu Cường có lẽ cũng không cao, nhưng ít ra vẫn tồn tại ở trình độ trung bình.
Đợi sau khi khảo nghiệm của Triệu Cường chấm dứt, những người tiếp theo cũng nhanh chóng đi lên, đương nhiên quá trình khảo nghiệm cũng là giống nhau như đúc.
Đang ở thời điểm hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt vì những thứ hạng kia cảm thấy nghi ngờ, phía trước lời nói của mọi người cũng rơi vào trong tai bọn họ.
” Triệu Cường này thực lực không tệ a, lại có thể đánh ra bảy mươi lăm phân, hẳn là đạt tới Sinh Cảnh đi.”
“Chẳng qua chỉ đáng tiếc là hắn không có thuộc tính thiên phú, bản thân chỉ có Thiên Lực thuộc tính hỏa, nếu không thì tương lai của hắn nhất định là một mảnh hào quang a!”
“Nói như thế không sai, nhưng mà thiên phú này thế nào mà dễ dàng thì có được như vậy chứ? Ngươi không phát hiện cho đến bây giờ ngoại trừ xuất hiện hai người có được thiên phú khác, những người còn lại không có sao!”
Từ trong lời nói của mọi người, hai người cũng nhanh chóng bắt được trọng điểm. Đó chính là vòng khảo nghiệm thứ hai là vòng khảo nghiệm thiên phú, mà quang cầu màu đỏ lại là đại biểu của thuộc tính hỏa, mà thiên phú thì hiển nhiên cực kỳ trọng yếu .
Tình huống mơ hồ này Mộ Chỉ Ly cũng không thích, lập tức hướng phía mọi người hỏi: “Xin lỗi, quấy rầy. Không biết lần khảo nghiệm thứ hai là khảo nghiệm cái gì?”
Mọi người đang nói chuyện với nhau đột nhiên bị cắt đứt, trong lòng liền tỏ ra bất mãn, song khi bọn hắn xoay đầu lại nhìn thấy người nói chuyện chính là một đại mỹ nhân, vốn là chuẩn bị mắng cho nàng một trận nhưng lại bị bọn họ nuốt trở về.
Mỗi một người đều lộ vẻ tươi cười hướng Mộ Chỉ Ly giải thích: “Cô nương chắc là mới tới , không biết cũng là chuyện bình thường. Lần khảo nghiệm thứ hai chính là khảo nghiệm thiên phú.”
“Năm thuộc tính cơ bản chính là Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, những thuộc tính này ở Phân thế giới chúng ta tu luyện, tu luyện Thiên Lực thuộc một loại thuộc tính trong đó, đây cũng là năng lượng thuộc tính của bản thân chúng ta, là một trong những lực lượng của chúng ta.”
“Nhưng trên thực tế còn có một số ít những người mà trong cơ thể của bọn họ vẫn tồn tại những năng lượng thiên phú khác , tu vi đạt tới cảnh giới nhất định sau liền có thể biển hiện ra, nắm giữ những năng lượng thuộc tính khác, lực chiến đấu đương nhiên cũng có thể tăng lên.”
“Chỉ là người như vậy rất ít , chính là bởi vì ít cho nên mới quý giá, nếu có thể có đủ những năng lượng thuộc tính khác mà nói, mặc dù lần khảo nghiệm đầu kết quả không tốt, nhưng cũng là đối tượng để những thế lực này lôi kéo!”
” Trừ bỏ năm loại thuộc tính cơ bản như Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ ở ngoài ra, còn có những thuộc tính khác, tỷ như Lôi, Gió, Băng, trong đó bốn loại thuộc tính mạnh nhất là Quang minh, Hắc ám, Thời gian cùng với Không gian.
Tuy nhiên bốn loại thuộc tính này trên cơ bản không có người nào có thể có được, bởi vì bốn loại thuộc tính này cực kỳ khó xuất hiện, nhưng chỉ cần một người có được mà nói, thành tựu ngày sau tuyệt đối là không thể tưởng tượng rồi!”
” Quang minh và Hắc ám mặc dù là hai loại thuộc tính ít đến thương cảm, nhưng cũng không phải là không tồn tại, nhưng thuộc tính Thời gian và Không gian là hai loại thuộc tính giống như đã biến mất từ lâu, không biết đã qua bao nhiêu năm rồi mà nó không có xuất hiện qua.”
Mọi người thao thao bất tuyệt tranh nhau hướng Mộ Chỉ Ly giới thiệu, cũng không cần Mộ Chỉ Ly mở miệng bọn họ liền đem tất cả tin tức mà bọn họ biết nói ra, như vậy sẽ giúp Mộ Chỉ Ly giảm thời gian đi hỏi từng người một.
Ngay lúc này, không thể không thừa nhận uy lực của sắc đẹp cũng không nhỏ, chẳng qua nàng vừa hỏi một câu liền lấy được tất cả những tin tức mà mình muốn biết.
Rõ ràng là nàng tới thỉnh giáo bọn họ, đến cuối cùng giống như là bọn họ thỉnh cầu Mộ Chỉ Ly nghe bọn hắn nói, biến chuyển như thế này thiệt làm cho người ta không khỏi cảm khái .
Nghe xong hết thảy trong lòng Mộ Chỉ Ly cũng hiểu rõ thêm mấy phần, lập tức hướng mọi người ôm quyền nói: “ Đa tạ mấy vị huynh đài đã chỉ giáo cho, ta vô cùng cảm kích.”
“Cô nương khách khí!” Mọi người rối rít cười nói, có thể giúp đỡ cho đại mỹ nhân chính là vinh hạnh của bọn hắn, chớ nói chi là có không biết bao nhiêu người đang hâm mộ bọn họ.
Song, thời điểm khi bọn hắn nhìn thấy Mộ Chỉ Ly đi tới bên cạnh Hàn Như Liệt nhỏ giọng đem tất cả tin tức nàng vừa hỏi được nói cho hắn biết, sắc mặt bọn hắn liền biến hóa mấy phần.
Vốn là gặp phải một đại mỹ nhân là chuyện tình rất vui vẻ, ai ngờ mỹ nhân này đã là hoa có chủ rồi, để cho bọn hắn tức giận chính là nam tử này lớn lên lại rất là anh tuấn, sợ rằng bọn hắn không có cơ hội rồi.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, mặc dù có rất nhiều người, nhưng mỗi người khảo nghiệm cũng chỉ có mấy phút đồng hồ thôi, cho nên cũng không lâu lắm liền đến bọn họ Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly.
Sau khi Hàn Như Liệt liếc Mộ Chỉ Ly một cái, dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Hàn Như Liệt bước lên đài cao, sau khi trông thấy hắn, hai mắt mọi người đều tỏa sáng.
Hay cho một mỹ nam trần tục, một bộ y phục đỏ mặc trên người hắn có vẻ ý vị không nói nên lời, màu sắc vốn hợp cho nữ tử này sau khi khoác lên người hắn thế nhưng lại không hề có nửa phần không thích hợp, giống như chỉ hắn mặc mới là thích hợp nhất.
Màu đỏ của bộ y phục mặc trên người hắn lại làm cho người ta cảm thấy không phải màu đỏ của máu ngược lại làm tôn lên tư thế oai hùng của hắn, trên mặt hắn cũng không có một chút cao ngạo nào, nhưng lại cho người ta cảm giác thấy hắn đứng đó thật kiêu ngạo, đây là một nam tử kiêu hùng, chỉ im lặng đứng đó đã có thể làm cho lu mờ hết tất cả mọi người đang ở xung quanh.
Ở đây bất luận là nam hay nữ đều tránh không khỏi nhìn nhiều hai mắt, nhân vật như vậy thật đúng là hiếm thấy vô cùng.
Chỉ thấy Thiên Lực trong tay Hàn Như Liệt bắt đầu khởi động, trong cơ thể Thiên Lực lập tức tuôn ra dữ dội, một cỗ uy lực cường hãn trong nháy mắt tràn ngập ra. Thiên Lực trên tay nồng đậm đến cực hạn cũng là phát ra một trận ánh sáng chói lọi, đây chính là biểu hiện chân thật của Thiên Lực thuộc tính hỏa.
Chỉ là nhìn thấy đạo tia sáng này, trong mắt không ít người liền hiện lên vẻ kinh dị, bởi vì cái gọi là người trong nghề vừa nhìn đã biết. Chiêu thức ấy của Hàn Như Liệt căn bản không có thực lực cường hãn là không làm được, càng nhiều người cũng là cảm nhận được hắn có thể khống chế được Thiên Lực cường hãn này.
“Phanh!”
Chỉ nghe thấy một tiếng vang thật lớn, Thiên Lực trong tay Hàn Như Liệt liền hung hăng đánh về phía ngọc thạch!
Cùng lúc Hàn Như Liệt thu chưởng, trên ngọc thạch cũng bộc phát ra một trận ánh sáng chói mắt, tia sáng kia so với những người tham gia khảo nghiệm lúc trước còn muốn sáng ngời hơn!
Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người cũng cực kỳ chú ý nhìn hướng ngọc thạch kia. Không biết nam tử áo đỏ này có thể đánh ra bao nhiêu phân?
Song, thời điểm trên ngọc thạch hiện ra mấy chữ kia, khuôn mặt mọi người ở đây đều không thể tin, bởi vì phía trên hiện lên đó là: Hàn Như Liệt, một trăm phân!
Một trăm phân!
Cái này, cho dù là người trong thế lực cũng đều mở to hai mắt nhìn, có người còn tưởng mình nhìn lầm mà xoa lại hai mắt. bất luận bọn họ nhìn lại cỡ nào đi nữa, thì phía trên ngọc thạch cũng hiện lên một trăm phân!