Y Thủ Che Thiên

Q.3 - Chương 126 - Thoải mái

Trước Sau

break
Đi theo phía sau Hàn Thành Hạo, hai người cùng nhau đi về phía viện của Hàn Như Liệt.

Nhìn hết thảy cảnh vật quen thuộc trước mắt, Mộ Chỉ Ly cũng là không nhịn được mà run run , nàng đang cố gắng đè nén điều gì đó.

Nơi này chính là chỗ ở của Liệt, nàng còn nhớ rõ lúc ban đầu ở cùng Liệt tại chỗ này. Hàn Thành Hạo cũng không dừng bước ở ngoài phòng, mà mở cửa phòng đi vào, vừa vào cửa chính là thấy bên trong phòng treo bức họa của Mộ Chỉ Ly.

Một cái nhăn mày, một nụ cười tươi sáng của nàng được hắn vẽ lên, so với lúc trước Mộ Chỉ Ly nhìn thấy đẹp hơn nhiều, hiển nhiên đây bức tranh Liệt vẽ sau khi nàng rời đi.

“Từ bên trong phòng hắn hết thảy là có thể nhìn ra tình cảm sâu đậm của hắn đối với ngươi.” Trên mặt Hàn Thành Hạo nhìn không ra tâm tình, giọng nói cũng có chút bình tĩnh, chẳng qua là ai cũng rõ ràng lúc này tim của ông tuyệt đối không bình tĩnh.

” Ta từng cho là với tính tình của Liệt , đời này sẽ tìm không thấy cô gái mà nó yêu, không nghĩ tới một lần đi ra ngoài lại làm cho hắn quen biết ngươi. Cố chấp muốn ở cùng ngươi, hắn rất ít làm trái với ý nguyện của ta, nhưng bởi vì ngươi , hắn lại nhiều lần làm trái ý ta.

Lúc nhìn thấy ngươi, ta chấp thuận ý nghĩ của hắn. Đến bây giờ ta còn nhớ được đứa bé kia lúc ấy có bao nhiêu vui vẻ. Ta thúc giục hắn rằng các ngươi đã định chung thân thì sớm thành thân đi cho tốt.

Hắn vẫn từ chối ta, nói là hiện tại không thích hợp, nếu là ta đoán không lầm lời hắn nói…, đó cũng không phải hắn không muốn, mà là lo lắng cho ngươi đúng không?” Hàn Thành Hạo chắc chắc nói, ông đối với nhi tử mình nói chung nhất định rất hiểu rõ .

Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Bởi vì việc cháu cần phải làm còn chưa hoàn thành, cho nên vẫn không thể. . . . . .” Lúc nói ra lời nói này , trong lòng Mộ Chỉ Ly tràn đầy áy náy.

Để cho Liệt đợi nàng lâu như vậy, hắn chưa từng có làm khó mình, Hàn Thành Hạo cũng không nhắc đến lời của Liệt với nàng , bởi vì ông ấy biết một khi nhắc tới nhất định là khó khăn.

Hàn Thành Hạo khoát tay: “Là bởi vì mẫu thân ngươi?” Lần này Mộ Chỉ Ly gặp chuyện không may tại Bạch gia cũng không phải là bí mật gì, chỉ cần hắn muốn biết bất quá là một câu nói .

“Đúng vậy, còn có Lôi gia.”

Trên mặt Hàn Thành Hạo lộ ra một tia hiểu rõ: “Chuyện của ngươi, ta cũng nghe nói một chút, bây giờ nhìn lại hết thảy đều là sự thật. Chuyện này không trách ngươi, thù của cha mẹ chưa báo được mà thành hôn đúng là không tốt.”

Nghe lời bình tĩnh của Hàn Thành Hạo, trong lòng Mộ Chỉ Ly lại có một loại cảm giác bi ai.

Dường như nàng có thể hiểu cảm xúc hiện tại của Hàn Thành Hạo rồi, ông có thể nào không rõ ràng, chuyện của Mộ Chỉ Ly chẳng qua là một ngòi nổ , bất luận nàng ta có ở đó hay không, Lôi gia cũng sẽ hạ thủ đối với bọn họ.

“Bất luận như thế nào, lần này Liệt mất tích đều có quan hệ cùng với chuyện của cháu. Lần này cháu tới là để xin tội , bất luận ngài muốn trừng phạt làm sao cháu cũng sẽ không có nửa câu oán hận .” Mộ Chỉ Ly khẩn thiết nói

“Ta và ngươi đều rõ ràng, chuyện lần này cũng không phải là lỗi của ngươi. Làm cho Liệt mất tích là Lôi gia, mà ngươi đem người Lôi gia toàn bộ giết, có thể nói ngươi đã báo thù cho hắn.” Trên mặt Hàn Thành Hạo lộ ra vẻ cảm khái : “Nói thật, lúc ta nghe tin tức lúc đó ta cũng oán ngươi.

Hắn là con độc nhất của ta, cũng là Thiếu chủ Hàn gia , tương lai gia tộc đặt ở trên người của hắn, thế nhưng hắn lại mất tích. Nhưng chẳng qua là mất tích mười năm sau trở lại cũng không có cái gì, đối với ta lo lắng chính là. . . . . .”

Hàn Thành Hạo lời kế tiếp không nói ra , nhưng hai người hiểu đến tột cùng là có ý gì. Bọn họ không… dám nghĩ đúng là điểm này, nếu như hắn ngộ hại như lời của. . . . . .

“Hắn nhất định sẽ bình an trở lại , chúng ta phải tin tưởng hắn!” Mộ Chỉ Ly khẳng định nói, trải qua mấy ngày nay nàng không ngừng hướng mình tái diễn một câu nói kia, chỉ có như vậy nàng mới sẽ không hỏng mất.

“Lần này ta có một vấn đề cũng muốn hỏi ngươi.” Hàn Thành Hạo trên mặt hiện vẻ nghiêm túc, một đôi con ngươi sáng quắc nhìn Mộ Chỉ Ly.

“Ngài nói.”

“Ngươi có thể chờ Liệt nhi mười năm không?” Ông không có biện pháp đi trách Mộ Chỉ Ly, bởi vì … lần Liệt nhi mất tích này cũng không phải là lỗi lầm của nàng ấy, nhưng là khi Liệt nhi biến mất mười năm này , chuyện có thể xảy ra thật sự quá nhiều.

Nhưng nếu Mộ Chỉ Ly thay lòng…, thò ông không biết nếu như Hàn Như Liệt trở lại biết được sẽ biến thành cái bộ dáng gì, thân là phụ thân của hắn, tình cảm của hắn đối với Mộ Chỉ Ly rất rõ ràng.

Cho nên, khi nhi tử không có ở đây trong khoảng thời gian này, ông phải giúp nhi tử coi chừng người vợ này!

Nghe vậy, trên mặt Mộ Chỉ Ly lộ ra vẻ kinh ngạc, chợt người nghiêm túc gật đầu nói: “Bất luận là mười năm, hai mươi năm hay là một trăm năm, cháu cũng sẽ chờ chàng. Đời này cháu chỉ là vợ của chàng , là người của Hàn gia .”

Trừ Liệt không có người nào có thể đi vào trong lòng của nàng, mà nàng cũng tuyệt đối không tiếp nhận bất luận kẻ nào. Nhưng nếu Liệt thật rời đi, như vậy nàng muốn cùng hắn trong trí nhớ mà sống cả đời !

Nghe được Mộ Chỉ Ly trả lời, trên mặt Hàn Thành Hạo rốt cục lộ ra một tia thoải mái: “Tốt! Ta không nhìn lầm cháu!”

“Năm năm thời hạn vừa đến, cháu có thể đến Trục Đỉnh Tái Sự tìm Liệt. Kính xin ngài yên tâm!” Mộ Chỉ Ly lên tiếng nói, nàng có thể hiểu nguyên nhân Hàn Thành Hạo hôm nay hỏi như thế , từ nơi này nàng thấy được tình thương vĩ đại của người cha.

“Năm năm?” Hàn Thành Hạo kinh ngạc nói, Trục Điên Tái Sự rõ ràng là mười năm mới có thể tiến vào trong đó a!

Mộ Chỉ Ly chậm rãi đem chuyện mình ở Trục Điên Tái Sự cùng Thu Vô Tế nói chuyện nói cho Hàn Thành Hạo, để cho Hàn Thành Hạo tăng thêm mấy phần vui mừng. Vốn là phải đợi mười năm, hiện tại thời gian rút ngắn một nửa, ai có thể mất hứng?

“Như thế rất tốt. Như vậy năm năm này cháu có tính toán cái gì?”

“Cháu muốn hủy diệt hoàn toàn Lôi gia!” Trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên vẻ ngoan tuyệt , mỗi ngày nàng ngóng nhìn ngày đó có thể gần hơn một chút.

“Lôi gia cũng là cừu địch Hàn gia, ta vốn là tính toán qua ít ngày thì tuyên chiến cùng với Lôi gia, ý nghĩ của cháu là gì? Nếu cháu có tính toán…, ta sẽ phối hợp cháu.”

Hiện tại Hàn Thành Hạo đã chân chính coi Mộ Chỉ Ly là thành một phần tử Hàn gia, huống chi hủy diệt Lôi gia là mục tiêu chung của bọn họ.



Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Ngài có thể tin tưởng cháu, cho cháu một ít thời gian ? Nếu hiện tại đối địch cùng với Lôi gia…, thực lực của bọn họ rất cường hãn, nếu hiện tại động thủ sẽ phải chịu tổn thất không nhỏ.

Những năm gần đây vì phá hủy Lôi gia, cháu cũng làm một chút chuẩn bị, thời gian kế tiếp cháu sẽ cố gắng chuẩn bị, đến lúc đó cùng nhau động thủ có thể đem tổn thất xuống đến thấp nhất.”

Kể từ khi đem chuyện khôi phục Thiên Âm Môn giao cho Thiên Ngô trưởng lão , nàng là một chưởng quầy tuyệt đối mặc kệ mọi chuyện, luôn chỉ truyền lời trao đổi với bọn họ, nhưng nàng lại không biết hết tất cả mọi sự tình cụ thể trong môn phái.

Hiện tại thời cơ đã không sai biệt lắm, nàng cũng nên trở về trù bị thật tốt hết thảy. Đến lúc đó Thiên Âm Môn, Bạch gia và Hàn gia cùng nhau xuất thủ, Lôi gia nhất định không có lực phản kích!

“Dựa theo cháu nói, đến lúc đó cho ta biết là được .” Hàn Thành Hạo gật đầu đồng ý, từ vẻ mặt Mộ Chỉ Ly hắn biết nàng đối với chuyện diệt Lôi gia có mười phần nắm chắc.

Nhớ ngày đó Mộ Chỉ Ly bất quá là một cô gái không có bối cảnh , ngắn ngủn mấy năm mà đạt được trình độ này thật sự làm cho người ta chắc lưỡi hít hà. Cho dù muốn ông không thừa nhận cũng không được , mình không thể nào so sánh với nàng , một nữ tử như vậy hoàn toàn xứng đáng là kỳ nữ tử* (con gái tài giỏi , hiếm có)

Mộ Chỉ Ly nhìn Hàn Thành Hạo bái lạy một cái: “Cám ơn ngài hoàn toàn nguyện ý tiếp nhận cháu.” Thái độ của Hàn Thành Hạo so với suy nghĩ của nàng trước kia không giống, thật là tốt, thậm chí từ đầu tới đuôi ông ấy cũng là khách khách khí khí.

Điều này làm cho ngoài dự tính của nàng, nhưng đó cũng không phải ông không thương con của mình, mà là biểu hiện của yêu cực hạn.

“Cháu thật lòng đối với Liệt nhi như thế, ta còn có cái gì không hài lòng ?” Ông khổ sở, nghĩ đến Mộ Chỉ Ly càng thêm khổ sở. Mình không nên gây quá nhiều áp lực trên người một nha đầu , mấy ngày nay nghe chuyện tình Mộ Chỉ Ly , ông phát giác đứa nhỏ này trôi qua thật sự quá khổ.

Ở hoàn cảnh như vậy mà có thể trưởng thành đạt được trình độ như vậy thật đúng là làm cho người ta bội phục!

Mộ Chỉ Ly và Hàn Thành Hạo sau khi rời đi, Thiên nhi và Mộ Dật Thần hai người chính là tìm một chỗ không người ngồi ngốc chờ đợi .

Đây là lần đầu tiên bọn hắn tới Hàn gia, vốn là chưa quen thuộc, cộng thêm người Hàn gia đối với bọn họ có địch ý, cũng chỉ có thể tìm một không người mà chờ đợi, dù sao đây hết thảy đối với bọn họ mà nói cũng không coi là cái gì.

“Ngươi nói phụ thân Hàn Như Liệt có làm gì đối với Chỉ Ly? Sẽ không giống Hàn Thiểu Khiêm chứ?” Thiên Nhi không khỏi lên tiếng hỏi, Chỉ Ly khổ sở nàng xem ở trong mắt, nếu cha Hàn Như Liệt nói như vậy, đối với Chỉ Ly đả kích có thể quá sâu.

Mộ Dật Thần cau mày: “Ta đây làm sao biết, bất quá ta cảm thấy không sao. Lúc trước Hàn gia chủ còn bắt Hàn Thiểu Khiêm câm miệng diện bích tư quá đây.”

“Ai biết hắn để cho Hàn Thiểu Khiêm diện bích tư quá có phải hay không bởi vì cùng Hàn Dĩnh Nhi gây lộn a? Ngươi nói đây nên làm thế nào mới tốt? Ai nha, gấp rút chết ta rồi !” Thiên Nhi không ngừng đi lòng vòng.

“Ngươi cũng đừng ở trước mắt ta quay vòng vòng, ta vốn là đủ mệt rồi, ngươi như vậy ta sẽ hôn mê.”

“Vậy ngươi cứ hôn mê !”

. . . . . .

Khi Mộ Chỉ Ly tìm được Thiên nhi cùng Mộ Dật Thần đúng lúc nghe được lời hai người nói…, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ ôn nhu.

Bọn họ là chân chính quan tâm mình, ở bên mình bất ly bất khí, nàng mặc dù ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng cũng cực kỳ rõ ràng.

“Dật Thần nếu hôn mê thật…, Thiên Nhi ngươi không nóng nảy sao ?” Mộ Chỉ Ly trêu đùa

Nghe được Mộ Chỉ Ly nói chuyện, Thiên Nhi cao hứng quay đầu lại, nhìn thấy Mộ Chỉ Ly đứng ở phía sau mình, kích động nói: “Chỉ Ly, ngươi trở lại, phụ thân của Hàn Như Liệt có hay không làm khó dễ ngươi?”

Mộ Chỉ Ly lắc đầu: “Không có, ông ấy không chỉ có không làm khó ta, còn đáp ứng ngày sau đối với ngày triển khai hành động đối phó Lôi gia sẽ ủng hộ ta.” Trải qua chuyện này, nàng càng thêm rõ ràng Hàn Thành Hạo vị này là cỡ nào làm cho người ta kính nể.

Nghe vậy, Thiên Nhi cũng yên lòng: “Vậy thì tốt, Hàn gia chủ thật đúng là sáng suốt, không có oan uổng ngươi.”

“Ôi, không nên trốn tránh đề tài nha.” Mộ Chỉ Ly cười khẽ, Thiên Nhi và Mộ Dật Thần tình huống của hai người thật là khôi hài vô cùng. Ở chung một chỗ , ngày ngày gây lộn, chỉ khi nào tách ra còn không là cứ như thế.

Oan gia loại này thật đúng là khó thấy , lúc trước Dật Thần rời đi một đoạn thờ gian, Thiên Nhi thỉnh thoảng sẽ nhắc tới hắn ta. Mỗi lần mình hỏi thỉnh thoảng nghĩ tới hắn nàng sẽ lên tiếng phủ nhận, mình cũng không phải là kẻ ngu, làm sao có thể nhìn chưa ra.

“Ta có cái gì mà gấp gáp .” Thiên Nhi lên tiếng nói

“Nha. . . . . . Hóa ra là như vậy a.” Mộ Chỉ Ly kéo dài ngữ điệu, ngày thường không sợ trời không sợ đất Thiên Nhi dưới loại tình huống này vậy mà lại xấu hổ, bọn họ hoài nghi sống hơn ngàn năm nàng không phải là sống vô dụng rồi.

Song, nghe được lời của Thiên Nhi , sắc mặt Mộ Dật Thần cũng thay đổi: “Ngươi!”

Thiên Nhi trừng mắt liếc hắn một cái: ” Sói ngốc, ngươi còn có ý kiến?”

“Ta không có ý kiến, ta nào dám có ý kiến a!” Mộ Dật Thần hừ lạnh một tiếng, lập tức cũng không để ý tới Thiên Nhi bước nhanh về phía trước.

Nhìn thấy thân ảnh Mộ Dật Thần rời đi , Thiên Nhi tức giận nói: “Sói ngốc, thật là một đầu sói ngu xuẩn!”

Mộ Chỉ Ly bất đắc dĩ thở dài, xem ra hai người này còn một đoạn đường dài phải đi a. Nàng là người ngoài cuộc cũng chỉ có thể thỉnh thoảng thúc đẩy tiến độ của bọn họ một chút. . . . . .

Kể từ khi biết Hàn Thành Hạo không trách nàng , nàng đã cảm thấy thoải mái rất nhiều. Lúc trước nàng lo lắng nhất chính là thái độ Hàn Thành Hạo, dù sao ông ấy cũng là phụ thân của Liệt, nếu là ông ấy đối với mình không hài lòng…, ngày sau chờ Liệt trở lại đây chẳng phải là. . . . . .



Cũng may chuyện không có như nàng nghĩ, bây giờ nàng chỉ cần cố gắng chuẩn bị chuyện của Thiên Âm Môn cho tốt. Nàng nhất định sẽ phá hủy cả Lôi gia cũng vì mình báo thù!

Ở Hàn gia đạt được sự tha thứ , Mộ Chỉ Ly lần nữa từ Hàn gia lên đường đi đến Thần Quyết Cung.

Ở chỗ này nàng phải trở về khai báo rõ ràng, Thần Quyết Cung dù sao cũng là sư môn của nàng, bây giờ nàng muốn đi chấn hưng môn phái của mình, lúc này tất nhiên là phải báo .

Từ Trục Đỉnh Tái Sự đi ra ngoài nàng vốn nên trở về Thần Quyết Cung trước tiên, nhưng bởi vì nguyên nhân nàng bị thương phải đi Bạch gia chữa thương, khi nànggiải quyết tốt mọi chuyên cũng đã trễ thế này.

Thiên Nhi và Dật Thần vẫn phụng bồi mình chưa có trở về Thần Quyết Cung, cách làm của bọn họ như thế thật sự là quá không nên. Nàng đoán chừng trong mấy ngày nay Phong Hàn cũng nhận áp lực không nhỏ , khẳng định đem mọi chuyện cần thiết đè ép không cho truyền ra .

Chẳng qua không biết chuyện sau khi truyền ra có hay không gây ra sóng to gió lớn ở trong môn phái. Nàng ở Thần Quyết Cung sống cũng không coi là ngắn, Thần Quyết Cung cho nàng kỉ niệm thật sự quá nhiều.

Phong Hàn đối với nàng tốt như vậy, bây giờ nàng nói muốn rời đi thật sự khó mở miệng , chẳng qua là tình thế bây giờ đã như vậy, nàng nhất định phải làm .

Kế hoạch nhiều năm như vậy , làm sao có thể bởi vì mình mà buông tha đây?

Ba ngày sau.

Ba người Mộ Chỉ Ly thành công đi tới dưới chân núi Thần Quyết Cung , đứng ở phía dưới nhìn bộ dáng Thần Quyết Cung, Mộ Chỉ Ly không khỏi nghĩ đến tình cảnh lúc bọn họ mới tới . Thời gian trôi qua, bất tri bất giác đã biến hóa lớn như vậy.

Thời điểm ba người đi tới Thần Quyết Cung, Thần Quyết Cung so với ngày thường cũng không có gì biến hóa, ở bên ngoài đích xác rất ít người, tuyệt đại đa số đệ tử sống ở bên trong phòng của mình tu luyện.

Ba người Mộ Chỉ Ly xuất hiện đương nhiên là dẫn tới không ít người chú ý, hiện tại Mộ Chỉ Ly ở Thần Quyết Cung là chân chính danh nhân.

Lần này kết quả tại Trục Đỉnh Tái Sự bọn họ đã sớm biết được, Thần Quyết Cung đứng thứ ba , mà người nhận được ma nhãn chính là Mộ Chỉ Ly! Có thể nói, lần này Mộ Chỉ Ly lập được công lớn cho Thần Quyết Cung.

Trong tam đại danh hào, có hai gia tộc một môn phái, không nghi ngờ chút nào Thần Quyết Cung chính là đệ nhất môn phái.

Thông qua cuộc thi Trục Đỉnh Tái Sự này, trong mười năm tới địa vị của Thần Quyết Cung chắc chắn sẽ không thay đổi , thậm chí còn có thể cao hơn!

Khi tin tức kia truyền ra, tất cả đệ tử Thần Quyết Cung sôi trào. Chư vị Điện chủ đang nói đến Mộ Chỉ Ly cũng nhịn không được tán thưởng , có thể thấy được ở trong mắt bọn họ Mộ Chỉ Ly vô cùng ưu tú .

Biết được mọi chuyện của đệ tử trở về, mọi người còn biết chuyện của Hàn gia Thiếu chủ, trong lúc nhất thời, Mộ Chỉ Ly lại càng trở thành nhân vật được bàn tán.

Tiêu điểm của Trục Đỉnh Tái Sự phảng phất đã chuyển dời đến trên người Mộ Chỉ Ly, lần này tại Trục Đỉnh Tái Sự giống như dành cho Mộ Chỉ Ly biểu diễn, tiền nhiệm tam đại danh hào toàn bộ cùng Mộ Chỉ Ly có liên lạc.

Từ lần Mộ Chỉ Ly bị thương đi Bạch gia , mọi người thế mới biết thì ra là Mộ Chỉ Ly vẫn luôn là thâm tàng bất lộ, thông qua chiến trường Thiên Huyền mà gia nhập Thần Quyết Cung , dĩ nhiên nàng ấy là đệ tử thế gia của Bạch gia !

“Nhìn, đây không phải là Mộ Chỉ Ly sao? Bọn họ đã trở lại!”

“Đúng vậy a, nếu không phải ngươi nói ta cũng không tin. Này Mộ Chỉ Ly làm sao mặc một thân màu đỏ, so với trước kia thật có chút không giống .”

“Ta đây cũng không rõ ràng, bất quá nàng ấy mặc cái gì nhìn cũng rất đẹp a. Chẳng qua là đáng tiếc một đại mỹ nhân như vậy là danh hoa có chủ rồi, nếu không ta nhất định theo đuổi nàng.”

“Không phải là truyền đến tin tức Hàn Như Liệt đã mất tích sao? Ở Trục Đỉnh Tái Sự mất tích trên căn bản đó là một con đường chết, ngươi có thể đi a!”

“Được rồi , ta không có lá gan kia.”

Hai gã nam đệ tử Thần Quyết Cung nói vô cùng là vui vẻ, chẳng qua là sau một khắc hai người cũng không cười được.

Kiếm của Mộ Chỉ Ly đặt trên bả vai nam tử : “Ngươi lặp lại lần nữa thử. Liệt tuyệt đối sẽ không gặp chuyện không may !” Nếu bọn hắn nói những chuyện khác của nàng thì nàng cũng sẽ không để ý, nhưng bọn họ hết lần này tới lần khác nói Liệt không thể nào trở lại.

Điểm này nàng không thể nhẫn nhịn! Liệt nhất định sẽ bình an trở lại, nhất định sẽ.

Những người này không có tư cách đem chuyện này ra cười giỡn! Ai cũng không được!

Trên đầu nam tử kí không khỏi đổ mồ hôi lạnh, lúc trước bọn họ nói cũng không nhỏ, làm cho Mộ Chỉ Ly chú ý . Không nghĩ tới bây giờ lực chú ý lhấp dẫn nàng đến, nhưng cái mạng nhỏ của bọn hắn cũng treo lơ lửng.

Thực lực Mộ Chỉ Ly, bọn họ căn bản không có biện pháp đối kháng.

“Mộ sư tỷ, có lời gì từ từ nói, trước tiên ngươi để kiếm xuống đi!” Nam tử không khỏi lên tiếng, trên mặt tràn đầy vẻ khẩn trương . Kiếm này là thần binh sắc bén, chỉ cần nhẹ nhàng đụng phải, thì không bảo vệ được cái mạng nhỏ .

“Ta với ngươi không có chuyện gì để nói, hoặc là thu hồi lời ngươi nói mới rồi, hoặc là chết.” Mộ Chỉ Ly lạnh lùng lên tiếng, nhìn về phía nam tử trong mắt tràn đầy lạnh lùng, bộ dáng kia giống như là nhìn một người chết.

Nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng đến cực hạn của Mộ Chỉ Ly, nam tử giật mình, lập tức nói gấp: “Ta thu hồi, ta thu hồi! Là ta nói mò , Mộ sư tỷ hãy bỏ qua cho ta một lần .”

Nghe vậy, lúc này Mộ Chỉ Ly mới chậm rãi thu kiếm trong tay về, cũng không quay đầu lại mà hướng bên trong đi tới. Nếu không phải bởi vì bọn họ là đồng môn …, mới vừa rồi kiếm của nàng tuyệt đối sẽ không lưu tình.

Thiên Nhi và Mộ Dật Thần nhìn Mộ Chỉ Ly, trong lòng thầm than trải qua sự kiện kia Chỉ Ly xảy ra chút biến hóa. Hàn Như Liệt đã trở thành nghịch lân trong lòng nàng ấy, nếu ai không có mắt…, tin tưởng nàng ấy tuyệt đối sẽ không nhân từ nương tay.
break
Cô Nàng Livestream Web Người Lớn
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc