Kết cục cũng coi như trong dự liệu, Đại Thiến nhìn thấy hai chữ “kết thúc” ở cuối cuốn sách, hài lòng đặt điện thoại xuống, lúc này đã gần 4 giờ sáng.
Còn bốn tiếng nữa cô sẽ phải dậy đi học buổi sáng.
Lúc này Đại Thiến mới cảm thấy mình thức khuya đến mức đầu đau từng cơn, nhưng các tiết học năm hai đều rất quan trọng, đặc biệt là lớp học lúc 8 giờ sáng dù là lớp nhỏ, chỉ có hơn 40 người trong lớp nhưng giáo viên lại thích điểm danh, nên không thể trốn học.
Cô cố gắng đặt báo thức, đặt điện thoại xuống rồi chìm vào giấc ngủ.
Vừa mở mắt ra, cô đã xuất hiện ở một nơi không biết là nơi nào.
Nhưng Đại Thiến vẫn còn chút ấn tượng về Tinh cầu Rác, bởi nhân vật thụ trong truyện cũng là người xuyên không — hắn xuyên thành một giống cái hạ đẳng lớn lên tại Tinh cầu Rác, và nhờ vào cuộc thanh trừng Tinh cầu Rác do Vương Đình tiến hành mỗi hai mươi năm một lần mà mới có thể rời khỏi nơi đó.
Bây giờ xem ra, cô có lẽ đang ở đúng thời điểm mở đầu của cuốn ŧıểυ thuyết.
Sau khi ý thức của Đại Thiến hoàn toàn tỉnh táo, cô từ từ lùi lại một chút, giữ khoảng cách với cái xác trước mặt. Ngay sau đó, cô lập tức cúi xuống kiểm tra xem trên người mình có bị gắn thêm thứ gì không.
Không những trên người cô không có thêm bộ phận nào lạ, mà bộ đồ cô đang mặc vẫn là bộ đồ ngủ tay dài quần dài mà cô đã mặc trước khi đi ngủ.
Dù bộ đồ ngủ ấy chỉ là hàng rẻ tiền mua trên Pinduoduo với giá 50 tệ một bộ, nhưng giữa những đống rác bốc mùi hôi thối xung quanh, trông cô chẳng khác gì đang khoác lên mình một bộ lễ phục lộng lẫy.
May mà nơi cô tỉnh lại nằm giữa khe hở của hai ngọn núi rác, từ bên ngoài không thể nhìn thấy bên trong, cũng chẳng có ai bước vào.
Đại Thiến sờ khắp người một lượt, cuối cùng cũng đành chấp nhận sự thật — đây chính là cơ thể của cô, một cơ thể nữ giới loài người thật sự, không sai vào đâu được.
Cô không phải là xuyên hồn, mà là xuyên cả thể xác. Nhưng xuyên đến một thế giới toàn là giống đực của Trùng tộc, cô không hề nghi ngờ rằng chỉ cần sơ suất một chút thôi, mình sẽ bị đưa vào phòng thí nghiệm để giải phẫu.
Theo thiết lập trong ŧıểυ thuyết, hiện tại đã là gần một nghìn năm sau khi tộc Trùng diệt vong loài người, và chúng đã mô phỏng nền văn minh của nhân loại để xây dựng nên nền văn minh của riêng mình.