Xuyên Vào Truyện Trạch Đấu, Nàng Chỉ Muốn Làm Cá Muối

Chương 8

Trước Sau

break

Năm đồng Kinh Giới, năm đồng Phòng Phong, Tô Diệp và Bạch Chỉ mỗi loại ba đồng, Phục Linh hai đồng, Thần Khúc hai đòng, Hoàng Liên một đồng.

Xem đơn thuốc, rất giống với bài thuốc Kinh Phòng Đạt Biểu thang thường dùng trong y học cổ truyền để chữa cảm lạnh do phong hàn, thường có tác dụng giải biểu tán hàn, dùng cho các trường hợp cảm nhẹ.

Có thể thấy từ thể trạng của nguyên thân, chỉ giải biểu tán hàn thôi thì còn lâu mới đủ. Nếu xét theo y học hiện đại, nguyên thân chỉ bị cảm lạnh, nhưng cảm lạnh cũng chia làm cảm lạnh nhẹ và cảm lạnh nặng, cách chữa trị hai loại này hoàn toàn khác nhau.

Rõ ràng nguyên thân bị phong hàn xâm nhập cơ thể, trong người tích tụ nhiều khí ẩm, tình trạng bệnh rõ ràng ngày càng nghiêm trọng, phải dùng Kinh Phòng Bại Độc tán chứ không phải Đạt Biểu thang.

Xem xong đơn thuốc mà Thanh Đào đưa tới, Phó Oánh Châu đè nén sự nghi ngờ trong lòng, cẩn thận hỏi: "Còn đơn thuốc nào khác không?"

Thanh Đào lập tức ngoan ngoãn đưa lên một đơn thuốc khác, đợi Phó Oánh Châu mở ra xem, chỉ thấy trên đó viết:

Năm đồng Kinh Giới, năm đồng Phòng Phong, Tô Diệp và Bạch Chỉ mỗi loại ba đồng, Phục Linh hai đồng, Thần Khúc hai đồng, Hoàng Liên hai đồng.

Chẳng phải vẫn là đơn thuốc kia sao?! Ngoài việc tăng thêm một đồng Hoàng Liên để khiến nàng đắng miệng ra thì không có tác dụng gì khác!

Hay lắm hay lắm.

Phó Oánh Châu không nhịn được cười lạnh.

Hai đơn thuốc này giống hệt nhau, điểm khác biệt duy nhất là tăng thêm liều lượng Hoàng Liên.

Đây là muốn làm nàng đắng miệng mà chết đây!

Nếu chỉ đắng miệng thì cũng thôi, thuốc đắng dã tật nếu có thể chữa khỏi bệnh thì cũng không phải chuyện xấu, điều đáng tức giận là, đơn thuốc này tuy làm nàng chịu nhiều đau khổ nhưng căn bản không phải là đơn thuốc đúng bệnh, không chữa được căn bệnh của Phó Oánh Châu nàng.

Cái gọi là đúng bệnh thì phải trừ hàn, an thần, định tâm, như vậy mới có thể chữa khỏi bệnh.

Nhưng nhìn xem, đây là cách chữa bệnh gì thế này!

Thật sự là lang băm hại người, chẳng trách nguyên thân cứ nằm liệt giường mãi không dậy được.

Sự qua loa của tên lang băm này thật sự là viết rõ mồn một trên mặt, chẳng quan tâm gì đến bệnh tình của nguyên thân.

Phó Oánh Châu hít một hơi thật sâu, đè nén cơn tức đang cuộn trào trong ngực, dứt khoát nói với Thanh Đào: "Về sau không cần sắc thuốc theo đơn này nữa. Đổi Tô Diệp và Bạch Chỉ thành Khương Hoạt, Độc Hoạt, mỗi loại ba đồng. Giảm một đồng Phục Linh, thêm hai đồng Sài Hồ và Cát Cánh. Cũng không cần cho Hoàng Liên vào nữa, nhưng có thể cho thêm vài lát Cam Thảo để ngọt miệng."

Kinh Phòng Đạt Biểu thang và Kinh Phòng Bại Độc tán có một số điểm khác biệt nhỏ về thành phần thuốc, công dụng cũng có điểm mạnh riêng. Sau khi Phó Oánh Châu thay đổi, có thể trừ thấp, tán hàn, giải bớt cơn ớn lạnh khó chịu khắp người này.

Thanh Đào cắn môi, định nói một câu về lời dặn của đại phu, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt kiên định của Phó Oánh Châu, nàng lại ngậm miệng.

Cô nương đã uống đơn thuốc này khá lâu rồi, nhưng bệnh tình cứ tái đi tái lại mãi không khỏi hẳn. Đôi khi nàng ta cũng thấy, người mù còn biết chữa bệnh hơn mấy tên lang băm này, nhưng nàng ta chỉ nghĩ thầm, oán trách, chửi rủa, bản thân không phải là đại phu, cũng không biết được đúng sai, sợ mình oan uổng người vô tội, nào ngờ, những tên lang băm kia, đúng là lang băm, không oan uổng bọn họ chút nào!

Lúc này cũng không do dự nữa, theo đơn thuốc mà Phó Oánh Châu nói, bắt đầu bốc thuốc, sắc thuốc.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc