Gió xuân hiu hiu, nắng xuân ấm áp.
Ôn Hoài An kéo căng khuôn mặt bàng hoàng của mình, hai tay hắn nắm chặt thành quyền, lặng thinh nửa ngày mới ngập ngừng phun ra một câu.
“Từ hôn, không phải ý của ta!”
“Ta biết nha.”
Đương Trừng không tim không phổi cầm miếng điểm tâm lên nhấm nháp.
Lưng của Ôn Hoài An trong nháy mắt liền căng cứng lại, môi mỏng cũng mím chặt, ngực thì lên xuống chập trùng, hắn nhắm mặt lại rồi lại mạnh mẽ mở ra.
“Nếu nàng cũng biết thì tại sao lại đáp ứng việc đó cơ chứ?”
Hủy hôn, thân phận của hài tử tương lai của hắn liền trở nên xấu hổ, đích không ra đích, thứ không ra thứ.
Rõ ràng có thể có một xuất thân cao quý…
Chỉ chậm có một bước…
Một bước mà thôi…
Tất cả đều kết thúc rồi.
Đương Trừng kỳ quái nhìn Ôn Hoài An, không thể hiểu nổi mạch não của hắn.
“Dưa xanh hái không ngọt, giữa hai ta không có tình cảm, Quốc Công phu nhân lại không thích ta, thái độ cường ngạnh muốn hủy hôn, con người ta kính trên nhường dưới cho nên liền đáp ứng bà ấy.”
Kính trên nhường dưới?
Khóe miệng bốn đại nha hoàn giật giật liên hồi, nghĩ đến bộ dạng vênh váo tự đắc, không coi ai ra gì của tiểu thư trước mặt Trấn Quốc Công phu nhân thì dồn dập trầm mặc, không nói lên lời.
“À đúng rồi, ta còn thu được một ngàn lượng hoàng kim, nhắc đến thì ta cũng phải nói, mẫu thân của ngươi cũng quá nhỏ nhen, keo kiệt rồi, miệng thì từng tiếng từng tiếng từ hôn nhưng tay thì lại muốn vắt chày ra nước. Trấn Quốc Công nhà ngươi gia nghiệp lớn như vậy có thể thiếu chút bạc ấy sao, hay là ngươi cảm thấy cường thể dược tề không đáng với cái giá này?”
“Đại khái là Quốc Công phu nhân cảm thấy chậm thì sinh biến nên cũng không suy nghĩ nhiều mà một ngụm đáp ứng, từ đó có thể thấy được ý muốn từ hôn của bà ấy kiên quyết cỡ nào.”
Bốn đại nha hoàn đồng loại cúi đầu xuống.
Lời này của tiểu thư xác định không phải là đang đổ thêm dầu vào lửa sao?
Đáng thương cho Ôn thế tử.
Bất quá cách làm của tiểu thư cũng hợp tình hợp lí, hai người cũng không có tình cảm gì, hôn ước xây dựng dựa trên sự tồn tại của một đứa nhỏ còn chưa ra đời cũng đã không đáng tin cậy rồi, Quốc Công phu nhân lại còn khí thế hung hăng muốn từ hôn bằng được, tiểu thư được Hầu gia nâng trong tay sủng từ bé đã bao giờ phải chịu ủy khuất gì đâu, sao có thể vì một đứa nhỏ mà phải ủy khuất cầu toàn, liều mạng dính líu với Trấn Quốc Công phủ được.