“Các em về sau cũng có thể bớt để tâm rồi, chỉ cần ăn đồ ăn không có vấn đề thì đứa nhỏ chắc chắn cũng sẽ không có việc gì, đến bữa nào đến thời điểm nôn nghén thì ta lại dùng một số lượng vừa phải cường thể dược tề, vừa chống nôn nghén lại vừa khiến đứa nhỏ càng tráng kiện, khỏe mạnh hơn.” Đường Trừng nhếch khóe miệng, tràn đầy tự tin.
Bốn đại nha hoàn: “…”
“Tiểu thư, việc cường thể dược tề có lợi ích lớn đối với người mang thai người nhất định phải giữ bí mật, Trân Châu, Linh Lung, Hổ Phách, các ngươi cũng cẩn thận một chút, đừng để lỡ miệng lại nói ra.”
Hổ Phách nghe tiểu thư nhà mình nói thì lông mày dựng đứng, nhịp tim cũng bình bịch cả lên, vội vàng lên tiếng nhắc nhở.
Đường Trừng câu miệng cười cười, vuốt ve phần bụng rồi lộ ra một nụ cười giảo hoạt.
“Các em không cần quá mức lo lắng, mấy người ngoài kia đều đang nói ta vụng về không chịu nổi, vọng tưởng dùng cái dược tề vô danh nào đó để giương danh lừa gạt người khác đâu.”
Bốn đại nha hoàn: “…”
“Tiểu thư, chẳng lẽ là người cố ý luyện dược tề trong sân sao?”
Trân Châu bỗng nhiên trừng to mắt.
“Đúng vậy nha, đồ tốt chính là muốn chia sẻ cùng mọi người.” Đường Trừng cười tủm tỉm nói.
Dù sao mấy người của thời đại này cũng không có tinh thần lực, có phương thuốc của cường thể dược tề cũng vô dụng nha.
Vậy nên Đường Trừng rất hào phóng đưa phương thuốc của cường thể dược tề ra ánh sáng.
Bốn nha hoàn kéo kéo khóe miệng.
Các nàng đột nhiên phát hiện tiểu thư cũng không đơn giản, cùng với trong tưởng tượng của các nàng ấy không giống lắm.
Đã nói là không có đầu óc đâu?
Buổi tối, Nam Dương hầu biết được hiệu quả của cường thể dược tề sau khi nữ nhi bảo bối sử dụng thì rất kích động, rất kinh hỉ, đồng thời còn không quên dặn dò Đường Trừng cũng như gõ gõ bốn nha hoàn thiếp thân, muốn giữ kín bí mật này.
…
Hôm sau, Trấn Quốc công phu nhân Mẫn thị không kịp chờ đợi mà tự mình đến cửa từ hôn.
“Đường phu nhân, lần này Đường Tứ tiểu thư thật sự rất quá đáng, con trai của ta thể cốt yếu đuối, chịu không được nàng giày vò mãi như vậy, ta cũng không muốn một nàng dâu không lên nổi mặt bàn như vậy, vụ hôn sự này coi như bỏ thôi.”
Trương thị biết ý đồ của Trấn Quốc công phu nhân xong thì trong thâm tâm vừa mừng lại vừa sợ, Tứ nha đầu bị Quốc công phủ từ hôn, thật đúng là một đại hỉ sự mà, bà đè sự kích động trong lòng xuống, trên mặt lại xấu hổ cười trừ.