“Lâm tiên sinh là đến một mình sao?"
"Đúng vậy." Lâm Âm Thành gật đầu, có chút ngại ngùng. "Tôi mới vừa trở về nước, ở đây không có nhiều bạn bè."
"Thì ra là thế."
Lâm Âm Thành vốn thích sự yên tĩnh, tính cách lại nhút nhát, không giỏi trò chuyện, nên nhất thời cũng không biết nói gì thêm.
Giang Tự thì cứ nhìn anh ta chằm chằm, như đang chờ anh mở lời. Ánh mắt đó khiến Lâm Âm Thành bối rối nhìn quanh. Một lát sau, anh ta chợt nhớ trong túi mình có hai tấm vé buổi hòa nhạc.
"Tuần sau tôi có một buổi biểu diễn. Không biết anh Giang có hứng thú không?" Lâm Âm Thành lấy vé ra, "Anh có thể mang bạn bè đến xem cùng."
Giang Tự nhận lấy vé, ánh mắt lướt qua dòng chữ VIP hàng ghế thứ hai.
Vị trí rất tốt, giá vé cũng không rẻ, mỗi vé hơn một nghìn hai.
Hắn nhướn mày, hỏi thẳng: "Hứa Tri Quyện sẽ đi chứ?"