Ăn xong bữa trưa, Cố Kiều đẩy Lục Ti Lễ vào thang máy lên tầng hai, sau khi đưa người vào phòng, hai người mặt đối mặt nói chuyện.
Cô cảm thấy trùm phản diện đối với cô quá tốt, cô phải nói ra những gì mình biết. Vì vậy, sau khi sắp xếp lại lời nói của mình, cô nói.
"Ti Lễ, sao thân thể lại yếu như vậy?"
“Kể từ ngày tận thế, đã trở nên như thế này rồi, Kiều Kiều, em sẽ ghét anh sao?” Vẻ ngoài yếu đuối tuyệt đẹp của Lục Ti Lễ đặc biệt hấp dẫn Cố Kiều.
Cố Kiều lập tức lắc đầu nguầy nguậy: "Không, em không phải loại người như vậy."
Nghe Cố Kiều kiên định trả lời, Lục Ti Lễ lộ ra nụ cười thoả mãn: "Kiều Kiều thật tốt."
Sắc mặt Cố Kiều nhất thời đỏ bừng, cô vui sướиɠ được người đẹp khen ngợi, vui vẻ quá.
"Khụ. Anh có biết nguyên nhân là gì không?" Cố Kiều ho khan, che đôi má đỏ bừng của mình đi, cố gắng chuyển chủ đề theo đúng quỹ đa͙σ.
“Có lẽ là do virus, nhưng anh không biết cơ thể mình có thể chống được bao lâu.” Đôi mắt đào hoa của Lục Ti Lễ tràn ngập bi thương, như thể một giây tiếp theo anh sẽ chết.
"Không, sẽ không xảy ra chuyện gì, em sẽ không để cho anh xảy ra chuyện gì!" Hai tay Cố Kiều nắm lấy tay Lục Ti Lễ, tay anh lạnh buốt, xương khớp rõ ràng, xem ra anh đã bị bệnh một thời gian, nếu không thì cơ thể anh đã không gầy thế này.
"Kiều Kiều đã trưởng thành." Lục Ti Lễ vuốt tóc Cố Kiều, trên mặt mang theo ý cười.
Hu hu, người hiền lành như vậy thật sự không nỡ để anh chết, tuyệt đối không thể để anh chết! Làm thế nào để virus có thể sớm cải tạo hoàn toàn? Hoặc có thể thay đổi vị trí virus?
Cố Kiều chìm trong suy nghĩ, cô cẩn thận tìm kiếm nội dung ŧıểυ thuyết đã đọc, chắc chắn sẽ có manh mối về cách chữa trị và những thứ tương tự.
Được rồi, tác giả đặt cho nguyên chủ là một người bình thường không có dị năng, bởi vì cô đã học khiêu vũ, thân thể rất dẻo dai, nhưng lại chỉ có cúp C, hoa huyệt và thông đa͙σ rất hẹp. Cuốn sách này lại là truyện thịt 18+, cơ bản chương chương đều có thịt, nam nhân nào cũng có ©ôи th!t lớn, một đêm bảy lần.
Nhưng nguyên chủ mỗi lần cùng nam nhân giao hợp, cho dù mỗi lần đều bị rách, chảy máu, đau đớn, nhưng cũng không bao giờ hỏng, hoa huyệt có năng lực tự lành mạnh mẽ, điều này căn bản không phù hợp với lẽ thường tình! Hay là nói cô ấy đã thức tỉnh dị năng?
Nguyên chủ cuối cùng bị Zombie cắn chết, không phải bị cưỡng hiếp tập thể mà chết, cái này đủ chứng minh nguyên chủ không phải người bình thường. Tất nhiên, đây chỉ là phỏng đoán, cô không chắc chắn.
Về phần Lục Ti Lễ, sau khi đọc hết sách, anh chỉ là Thanh Thủy văn xen lẫn trong truyện thịt, toàn bộ sách không hề đề cập đến thịt của Lục Ti Lễ, điều này quá kỳ lạ. Tại sao anh đường đường là một trùm phản diện lại không xứng đáng được ăn thịt?
Bây giờ nghĩ lại, có thể vì Lục Ti Lễ chỉ thích Cố Kiều, không có hứng thú với người khác.
Nếu không thì, thừa dịp anh còn sống, chiếm chút tiện nghi?
Suy nghĩ của Cố Kiều lang thang đến đảo quốc Java, đôi mắt nhỏ sáng lấp lánh.
"Sao thế?" Lục Ti Lễ không biết Cố Kiều vì sao lại nhìn anh như vậy, anh rất quen thuộc loại ánh mắt này.
"Không, không có gì." Cố Kiều đỏ mặt, lắc đầu hất đi ý nghĩ kỳ quái trong đầu, người ta còn là bệnh nhân, sao cô có thể có ý nghĩ bẩn thỉu như vậy! Xấu hổ làm sao!
“Em, em ở đâu?” Cô vội vàng tránh ánh mắt của Lục Ti Lễ, ánh mắt đảo quanh không dám nhìn mặt anh.
"Biệt thự không còn dư phòng, Kiều Kiều không muốn ở cùng anh sao?"
A, nhanh quá, ngày đầu gặp mặt chúng ta đã ở cùng nhau rồi? Tốc độ này có thể so sánh với tốc độ của tên lửa.
Suy nghĩ của Cố Kiều đều viết ở trên mặt, Lục Ti Lễ có thể thấy rõ ràng.
"Nếu Kiều Kiều không muốn, anh có thể nằm đất."
Dể Lục Ti Lễ mỏng manh như vậy nằm ngủ dưới đất, chẳng phải muốn rút ngắn tuổi thọ của Cố Kiều sao? Không nên, không nên, nếu không cô nằm dưới sàn đi.
"Chỉ là không có dư chăn mền, khụ khụ."
Cố Kiều ngay lập tức bác bỏ ý tưởng nằm ngủ dưới đất, không có dư chăn thì làm gì có đệm trải sàn để ngủ đất? Ngủ trên sàn nhà? Không được!
Vì vậy, Cố Kiều và Lục Ti Lễ nằm trên cùng một chiếc giường, mặt đối mặt, đắp chung một chiếc chăn.
Ôi rò rỉ! Nhìn Lục Ti Lễ ở khoảng cách gần, anh trông càng hoàn hảo hơn! Lồi ( 艹皿艹 ), chảy máu cam.
Không, không, tốt hơn hết là cô nên nhanh chóng nhắm mắt lại.
Cố Kiều lập tức nhắm mắt lại, trong lòng niệm "Tịnh Tâm Chú" vô số lần.
Tuy nhiên, cô không biết chuyện gì đang xảy ra, bụng dưới bắt đầu nóng lên, hoa huyệt tê dại, từng đợt hơi nóng trào ra, dính vào khe hở giữa hai đùi.
Ừm, kì lạ quá!
Cố Kiều cau mày, không biết nên làm thế nào, thân thể này giống như đang phát tình?
Ngực cô căng trướng đến khó chịu, Cố Kiều lén mở mắt ra một chút xem Lục Ti Lễ đã ngủ chưa, sau khi thấy Lục Ti Lễ nhắm mắt lại, Cố Kiều quay lưng lại, dùng tay chạm vào ngực cô.
Sờ vào mềm mại, mịn màng, sờ rất thoải mái, da săn chắc đàn hồi, cúp C tuy không lớn nhưng rất chắc chắn, vốn dĩ cô chỉ muốn giảm bớt cảm giác căng trướng. Tuy nhiên, càng xoa càng thấy khó chịu.
Hơn nữa núm vυ" hồng hào cũng đứng dậy kêu gào đòi an ủi.
Cố Kiều hiếm khi tự sờ, nhưng người đã nhìn thấy không ít truyện thịt đều nói rằng không có vấn đề gì! Không phải chỉ là chạm và xoa thôi sao? Chuyện đơn giản như vậy.
Cô dùng ngón cái và ngón giữa nhéo nhéo núm vυ" vốn đã cứng ngắc, chỉ nhéo hai cái rồi dùng móng tay gãi, cô đã không nhịn được rêи ɾỉ, nhỏ xíu câu người đến cực điểm.
kɧoáı ©ảʍ đến dễ dàng như vậy, cũng rất dễ gây nghiện, Cố Kiều nhanh chóng có được niềm vui thú, tự mình chơi vui vẻ, cho đến khi một thân thể ấm áp từ phía sau áp tới, nội tiết tố nam khiến tim cô đập nhanh hơn, một cây gậy cứng rắn đâm vào mông cô.
"Kiều Kiều, anh cảm thấy khó chịu quá."
Giọng nói của Lục Ti Lễ vang lên bên tai cô, Cố Kiều như bị hơi thở đốt cháy, cô rụt rụt cổ lại.
"Anh khó chịu ở đâu?"
Cố Kiều nhịn hồi lâu mới nói được câu này, đây là lần đầu tiên cô thân mật như vậy với một người đàn ông.
"Ở đây khó chịu quá."
Lục Ti Lễ vừa nói chuyện vừa dùng gậy đẩy vào cái mông mềm mại của Cố Kiều, mặt Cố Kiều nháy măt đỏ bừng, cô phải làm sao đây?
Tiện nghi đưa đến cửa mà không chiếm là kẻ ngu, tất nhiên cũng không biết rốt cuộc là ai chiếm tiện nghi của ai.
"Anh, trước hết để em xoay người."
Cố Kiều hít sâu vài hơi, hạ quyết tâm, cô xoay người, ngực hơi lắc lư một chút, vỗ nhẹ vào lồng ngực rắn chắc của Lục Ti Lễ, núm vυ" cọ xát vào làn da lộ ra ngoài của anh, khiến chúng ngứa ngáy, cảm giác đó khiến Cố Kiều phát ra tiếng rêи ɾỉ đáng xấu hổ.
"Ưm~"
"Kiều Kiều, Ở đây không thoải mái sao?" Lục Ti Lễ vừa nói vừa dùng bàn tay to chạm vào bộ ngực trắng như tuyết của cô, làn da của phụ nữ hoàn toàn khác với da của đàn ông, vừa mới chạm vào, Lục Ti Lễ liền yêu thích xúc cảm của bầu ngực này.
"Đừng, đừng sờ." Cố Kiều ngoài miệng nói chớ có sờ chớ có sờ, kỳ thật được anh chạm vào, cô rất vui vẻ, trên mặt lộ ra vẻ thoải mái.
"Hmm ~" Núm vυ" của cô đang bị ngón tay thô ráp của người đàn ông vuốt ve, hoàn toàn khác với việc tự mình chơi đùa, đây có phải là niềm vui khi có một người đàn ông không? Cố Kiều nghĩ như vậy, đưa ngực về phía trước, nóng lòng muốn giao mình cho nam nhân đùa giỡn.
Lục Ti Lễ mỉm cười nhìn động tác thân mật của Cố Kiều, cuối cùng không nhịn được hôn lên đôi môi đỏ mọng mà anh thèm muốn bấy lâu nay.
——————————————————————————————————
Lời tác giả: Tôi không cố ý viết thịt vụn, tôi chỉ tình cờ viết đến đây mà thôi.